Thời điểm Ngô quản sự trở về ghế VIPsố hiệu bảy trăm ba mươi hai,
Ninh Tiểu Nhàn vẫn ngưng mắt nhìn hội trường đưa lưng về phía hắn, nhưng từ tiếng bước chân nhẹ nhàng của hắn, liền đoán là chuyện đã làm tốt.
Khóe miệng nàng vẽ ra nụ cười, thần kinh vẫn căng thẳng rốt cục thanh tĩnh lại.
Quả nhiên Ngô quản sự cười đến cực kỳ rực rỡ nói: “May mắn không làm nhục
mệnh! Trưởng lão ghế nghị sĩ đã đem Huyền Thiên Đạo quả đưa đi giám
định, trong khoản thời gian này Nam Minh Ly hỏa kiếm nhất định sẽ không
bị mua đi!” Có câu trả lời này, tảng đá lớn trong lòng Ninh Tiểu Nhàn
mới chính thức rơi xuống. Xem ra hứng thú của Thiên Thượng Cư đối với
Huyền Thiên Đạo quả thật lớn, như vậy kế tiếp dùng nó giao dịch đổi lấy
thần kiếm, tỷ lệ thành công sẽ không nhỏ rồi!
Cưu Ma và Thất tử
đứng ở bên cạnh, nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm thật dài. Nói đến trên
trận đấu giá, hình ảnh kia quá lửa nóng, dùng tu vi tâm cảnh của bọn hắn đều có chút không đành lòng nhìn.
Đây là nơi giúp người có tiền
tùy hứng đưa giá lên xuống ào ào, giá tiền Nam Minh Ly hỏa kiếm đã leo
lên giá trên trời ba nghìn chín trăm vạn linh thạch!
Đến lúc này,
từng cái ghế VIP hô giá hoặc khách quý ở bên cạnh đều đứng một gã quản
sự, để bảo đảm trong tay bọn họ đúng là có nhiều tiền như vậy, mà không
phải tới kéo giá hàng lên. Giá tiền như vậy đã là người bình thường chỉ
có thể nhìn lên , cho nên hiện tại trên trận ra giá chỉ còn lại có sáu
nhà!
“Mấy nhà này, có địa vị lai lịch gì?” Ninh Tiểu Nhàn lẩm bẩm
hỏi. Ngô quản sự đứng ở bên cạnh, cười cười, không đáp lời. Nàng vốn
cũng không tính toán hắn có thể trả lời.
Giữ bí mật người mua là
đạo đức hành nghề cơ bản nhất của thương hội, hắn không tiết lộ cũng là
lẽ thường. Nhưng nàng cũng hiểu, trên đời này không có tường nào gió
không lọt qua được, bây giờ còn là bí mật, nhưng sau khi ra khỏi Bạch
Ngọc Kinh, chỉ sợ tư liệu người mua đều bị người có chí tìm hiểu đạt
được, dù sao thần kiếm thiên giới sức nặng quá lớn. Có điều cách tìm
hiểu là đủ loại, mà chân tướng chỉ sợ phải mấy ngày mới có thể tra ra
manh mối.
Bốn trăm ngàn linh thạch sức mua mạnh cỡ bao nhiêu? Cái
khác không đề cập tới, nàng chỉ biết là số tiền kia đã bằng nguồn thu
vào mười năm của một tông phái mô hình nhỏ, đó là kết quả của việc không ăn không uống không tốn. Nếu như tính toán lợi nhuận mà nói…, đại khái
phải tích góp từng tí một trên trăm năm. Hiện tại số tiền kia đã bị đập
vào nơi này, chỉ vì một thanh vũ khí mà thôi.
Cái thế giới này thật sự quá điên cuồng.
Nhưng tốc độ ra giá cũng đã thực sự chậm lại. Hiện tại mỗi mười đại khái mấy
hơi thở mới có một, hai người kêu giá. Hơn nữa thường thường cũng sắp
đến thời điểm đấu giá sư bắt đầu lên giọng đếm ngược. Lúc trước khi Ngô
quản sự chưa đi ra, ba người trong rạp đều lo lắng đề phòng. Sợ mộc trùy trong tay đấu giá sư đông một tiếng mà đập vào trên bàn, khiến thần
kiếm này trở thành của người khác!
May là tay chân Thiên Thượng Cư cũng rất nhanh, nếu đã hứa với nàng phải trì hoãn quá trình đấu giá
thần kiếm, hiện tại phải vội vàng hành động.
Cho nên lúc này có
hai người bộ dáng Giám Định Sư đột nhiên chạy vào giữa đại sảnh tầng thứ bảy, trên mặt khẩn trương nói chuyện mấy câu cùng đấu giá sư, làm cho
đấu giá sư cũng cũng ngẩn ra.
Đại hội đấu giá của Bạch Ngọc Kinh
đã thật lâu không có xuất hiện tình huống như thế rồi, đang tiến hành
thì liên tiếp hai lần có nhân viên làm việc trên đường vào trận, hơn nữa đều có liên quan đến chuyện bán ra Nam Minh Ly hỏa kiếm. Quần chúng
trên trận nhất thời hăng hái bừng bừng. Không biết lần này còn có thể
xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Dù sao thần kiếm này cũng không rơi vào
trong túi mình, nhìn náo nhiệt tất nhiên là không sợ lớn chuyện. Mà mấy
người mua trong rạp cũng liên tiếp cau mày, mơ hồ có chút dự cảm xấu.
Quả nhiên sau khi đấu giá sư nghe xong, mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc, chuyển
hướng nói lời xin lỗi cùng mọi người dưới đài, mới trì hoãn giọng nói:
“Vừa rồi Giám Định Sư của Thiên Thượng Cư kiểm tra đo lường phát hiện,
phong ấn trên cái hộp kiếm giấu Nam Minh Ly hỏa kiếm có hai lá bùa đã
buông lỏng rồi! Trưởng lão ghế nghị sĩ quyết định, đem món đồ đấu giá
này mang ra phía sau đài trước, do phù chú sư chế luyện bùa, gia cố một
lần nữa. Chẳng qua là loại bùa này vẽ lên có chút phiền phức, vì vậy tạm thời không bán ra Nam Minh Ly hỏa kiếm. Chờ sau khi gia cố xong lại
tiếp tục tiến hành!”
Thốt ra lời này, dưới đài lập tức một mảnh
xôn xao. Mọi người xem náo nhiệt đang xem cao hứng, nào biết Thiên
Thượng Cư lại làm thế này. Nhưng mà đồ trước mắt còn giữ ở trong tay
người ta. Bây giờ không phải người ta muốn như thế nào thì như thế ấy
sao?
Có người thông minh nhìn thấu trong đó tất có chuyện bí ẩn,
chẳng lẽ là có người mua tạo áp lực với Thiên Thượng Cư rồi? Cho nên mấy người mua lớn có quan hệ tốt cùng Thiên Thượng Cư, lập tức nhướng mày
phái người về phía sau tìm người biết chuyện dò hỏi tin tức. Đáng tiếc
Huyền Thiên Đạo quả là Thiên Đại cơ mật, miệng của tất cả trưởng lão
giống như vỏ trai đóng quá chặt chẽ , ai cũng nạy ra không ra nửa chữ .
Nhưng dù như thế nào, tạm thời Nam Minh Ly hỏa kiếm cũng bị mang xuống, thay vào đó là một bộ bao tay tuyết trắng.
Theo đấu giá sư giới thiệu, đây là dùng Nam Hải giao sa, Thiên Tàm Ti cùng
lưng da Phi Liêm chế thành . Phi Liêm là một loại dị thú kỳ lạ, thân như hươu nai. Đầu như chim, trên đầu có sừng dài. Đuôi rắn hoa văn báo, có
thể cưỡi gió tập kích người. Bản thân Phi Liêm không có chỗ quá đặc
biệt. Song dùng da ngoài của nó luyện thành bao tay, pháp khí tầm thường đâm không được, nước lửa bất xâm, kịch độc cũng không thể tiến vào, hơn nữa có thể làm cho thân pháp người sử dụng càng thêm linh hoạt, đồng
thời có thể trong nháy mắt thả ra hai thần kỹ Phong Nhận đặc biệt của
Phi Liêm, vì vậy bị liệt vào một loại vũ khí. Đối với đa số người tu
tiên mà nói, nó xem như vật phẩm hết sức thực dụng.
Quan trọng
nhất là, bộ dạng cái bao tay này đại khái cũng xuất từ tay luyện khí sư
nữ, kiểu dáng thoạt nhìn thon dài rất khác biệt, mang theo trên tay khá
có phong cách. Từ lúc mấy tên Giám Định Sư mới vừa chạy vào bên trong
kia, Ninh Tiểu Nhàn liền biết đây là Thiên Thượng Cư xuất ra mánh khóe
vì bán ra kiếm mà câu giờ kéo dài, trong lòng đã an tâm, bây giờ nhìn bộ dạng cái bao tay này, trầm ngâm một hồi lâu, cũng tham dự cạnh tranh.
Dù sao tiền mặt trong tay nàng không đủ, nếu Thiên Thượng Cư không muốn
dùng Nam Minh Ly hỏa kiếm đổi bốn viên Huyền Thiên Đạo quả, nàng cũng
mua không được thanh thần kiếm, còn không bằng lấy tiền mua chút ít vật
ưa thích.
Cưu Ma và Thất tử ở bên cạnh thấy nàng có tư có vị mà
kêu giá, trong lòng cũng thực bội lòng dạ của nàng lớn, thời khắc quan
trọng trước mắt mà còn suy nghĩ món đồ râu ria.
Cái bao tay Phi
Liêm cũng là tiểu tinh phẩm hiếm có, đáng tiếc bị xếp hạng đấu giá sau
khi Nam Minh Ly hỏa kiếm, mọi người lâu như vậy mới gặp thần khí, thấy
được nó nhất thời có một loại cảm giác vô vị đần độn, ngay tiếp theo ra
giá cũng thưa thớt . Ninh Tiểu Nhàn liền không khách khí, ra giá hai
lần, cũng đem nó kéo lên hơn ba mươi vạn linh Thạch.
Lúc này cùng
nhau ra giá còn có ba, bốn người mua. Nàng lại cảm thấy tựa hồ có người
âm thầm gây sự với mình. Lấy bộ dạng cái bao tay này mà nói, giá trị sẽ
không vượt qua năm mươi vạn mới đúng, nhưng nàng mới ra giá hai lần, ghế VIPsố một ngàn lẻ mười chín cũng lập tức cùng ra giá, hiện tại cái bao
tay đã tiếp cận mức giá trong lòng của nàng.
Nàng suy nghĩ một chút, trực tiếp đem giá tiền kéo đến năm mươi vạn linh Thạch.
Đối phương quả nhiên cũng theo vào đến năm mươi ba vạn linh Thạch.
Thú vị, người này quả nhiên là hướng về phía nàng. Kỳ quái chính là, sao
đối phương biết nàng ngồi ở trong rạp số 732? Ninh Tiểu Nhàn híp híp
mắt, suy nghĩ: “Chẳng lẽ là Thiên Thượng Cư để lộ tin tức?”
Nàng
kế tiếp không chút do dự kêu thêm hai lần giá. Ghế VIP số một ngàn lẻ
mười chín thấy nàng ra giá sảng khoái, cũng không nghỉ, tiếp tục cùng
vào.
Cho nên nàng đem giá tiền cái bao tay Phi Liêm xào đến tám
mươi vạn linh Thạch, sau đó ——pass! Vật này nàng có cũng được mà không
có cũng không sao, nếu đối phương thích đối nghịch cùng nàng, như vậy cứ làm cho cái bao tay nát ở trong tay đối phương được rồi!
Ninh
Tiểu Nhàn gọi Ngô quản sự nói: “Cái người trong rạp này dường như đối
nghịch với ta.” Nói không cần phải nói hết, người thông minh có thể hiểu hết ý.
Quả nhiên trên mặt Ngô quản sự vẻ không hài lòng nói: “Cái này, bên trong Thiên Thượng Cư chúng ta cũng là ngư long hỗn tạp. . . . . .” Hắn và Ninh Tiểu Nhàn lợi ích nhất trí, tất nhiên sẽ không bán
nàng, những người khác trong thương hội như Thích trưởng lão thì khó mà
nói.
Hắn nói thế là không loại bỏ thương hội có nội ứng để lộ tin tức. Ninh Tiểu Nhàn không vui nói: “Đổi lại ghế VIP cho ta.”
Mặt Ngô quản sự lộ vẻ khó xử nói: “Cái này, trước mắt ghế VIP khách quý đã
đặt hết. Trừ phi ngài nguyện ý ngồi ở trong đại sảnh.”
Thất tử bên cạnh linh cơ vừa động: ” Chỗ ở của thủ hạ Biện trưởng lão là ghế VIPsố chín trăm hai mươi bảy đúng không?”
Ninh Tiểu Nhàn khen ngợi nhìn hắn một cái. Tiểu tử này, đầu óc thỉnh thoảng còn biết uyển chuyển .
Ngô quản sự lúng túng nói: “Hôm nay khách quý quá nhiều, ghế VIP kia đã trả về cung ứng những khách quý khác.”
“. . . . . . Coi như xong.” Nàng ấm ức nói, “Cứ như vậy đi.” Ngồi ở trong
đại sảnh ngược lại không tiện, cho dù có mặt nạ nhưng không che được
thân hình, nàng không phải vẫn nhận ra đám người Dư Anh Nam sao? Nàng có thể làm được, làm sao biết người khác không có bí pháp có thể nhận ra
nàng ?
Dù sao khả năng Thiên Thượng Cư giúp nàng xuất thủ bắt được Nam Minh Ly hỏa kiếm rất lớn, nàng ở trong rạp cũng không sợ đối phương làm trò gì, chỉ là cảm giác bị nhìn trộm như vậy cực kỳ khó chịu.
Chỉ một lúc sau, có tỳ nữ gõ cửa đi vào gọi Ngô quản sự đi.
Kế tiếp, lục tục mà kêu bán vài món đồ. Ninh Tiểu Nhàn thử thăm dò xuất
thủ, quả nhiên mỗi lần nàng kêu một giá, ghế VIP số một ngàn không trăm
mười chín cũng theo thật chặc vào, hơn nữa trắng trợn làm toàn bộ không
sợ nàng biết. Trong nơi phát mại rất nhiều người hữu tâm, liếc thấy ra
hai người này trong ghế VIP coi như là đang đấu nhau, ngoài buồn cười
cũng không khỏi sợ hãi: xem ra công phu giữ bí mật của Thiên Thượng Cư
cũng không hoàn toàn tốt a, hai bên oan gia này làm thế nào phát hiện
đối phương ?
Dù sao đối phương thoạt nhìn một bộ dáng tài đại khí
thô, Ninh Tiểu Nhàn cũng bày ra một bộ nhìn thấy cái gì cũng muốn mua,
Đông đập, Tây đập, nhưng mỗi lần ở nâng lên đến mức giá cao thì đồng
thời rút lui tay. Nàng bắt lấy thời cơ vô cùng xảo diệu, ghế VIP ngàn lẻ mười chín xài hai ba lần uổng tiền sau cũng đã có kinh nghiệm, ra giá
trở nên cẩn thận, rốt cục có một kiện đồ ra giá do dự một chút, bị nàng
bỏ vào trong túi.
Như vậy, khoảng cách giữa trận Nam Minh Ly hỏa
kiếm tạm rời đi đã qua nửa canh giờ, dưới đài quần chúng trông mong, đều có chút không nhịn được. May là đứng ở chỗ này, cũng là hào kiệt nhất
đẳng hoặc hàng loạt Tiên phái, làm không ra chuyện đánh trống reo hò
giữa trận, nhưng cũng đem sắc mặt giận dữ đều viết ở trong mắt.
Hơn nữa mấy vị người mua lớn có ý chụp cho được Nam Minh Ly hỏa kiếm, lại
càng mâu thuẫn trong lòng vô cùng, một mặt mong đợi thời gian kéo dài
chút ít, mình cũng từ những con đường khác tích lũy thêm chút ít tiền,
về mặt khác chỉ sợ chậm thì sinh biến, trong lồng ngực sôi trào mọi tư
vị đều chỉ có tự mình biết.