Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 416: Q.6 - Chương 416: Đường Chủ Thiên Kim Đường




Nếu là như thế, ngược lại nàng cùng Công Thâu Chiêu có chung một mục tiêu, vua không phải thường nói “Địch nhân của địch nhân, chính là bằng hữu” sao?

Công Thâu Chiêu đã đến, không khí hòa hoãn trong sân lập tức thay đổi. Lang Gia chỉ vào cái bàn đựng bụng phiến kia một nói: “Đây là vật phẩm mà ngươi làm ra, Công Thâu huynh có thể từ đó tìm ra chút manh mối không?”

Công Thâu Chiêu đi đến trước lấy ra hai mảnh ngửi ngửi, lại dùng móng tay ấn ấn, cười nói: “Tình huống cùng tiểu cô nương không có gì khác lời cô nương này nói. Mấy cái cổ này đều được trưởng thành rất hoàn mỹ mới nổ tung, có thể thấy được một mực không có bị nhiễu loạn. Nhưng ta lại có lời bổ sung…, thời gian sắp đặt Bạo Phá cổ hẳn là sáng sớm ba ngày trước.”

Ba ngày trước, chẳng lẽ không phải là ngày mời tất cả các khách của tông phái tới quan sát Long Tượng quả chín sao? Ninh Tiểu Nhàn mẫn cảm phát giác được không khí trong sân đã thay đổi, sắc mặt mọi người đều chìm xuống, trong mắt có người còn lộ ra cái nhìn có chút hả hê.

Ừ? Trong đó nhất định có tiết mục biểu diễn của nàng.

Lang Gia một lần nữa thở dài nói: “Ba ngày trước sao? Ta đã biết. Mặt khác, ta biết rõ việc này có chút khó xử, nhưng mà đồ vật Thiên Kim đường bán ra, có lẽ đều có ghi rõ ngọn nguồn đúng không?”

Công Thâu Chiêu khóe miệng bộ dáng tươi cười không thay đổi: “Thiên Kim đường bán đi mỗi một vật đều có ghi chép rõ ràng ngọn nguồn. Nhưng mà thật xin lỗi, danh sách bán vật đại khái không truyền ra ngoài, ta không có cách nào tiết lộ cho các ngươi biết rõ, nếu không ngày sau còn có ai dám mua đồ vật của Thiên Kim đường?”

Tất cả mọi người lộ ra ánh mắt hiểu rõ, nếu dễ dàng tiết lộ danh tính khách hàng, dù cho có là đồ vật của Thiên Kim đường, về sau cũng không ai dám vào xem rồi. Nhưng mà hiểu rõ thì hiểu rõ, nhóm yêu quái ở đây: trong mắt đám bọn họ cũng bắt đầu lòe ra hung quang nhàn nhạt. Người trong Ẩn Lưu, làm sao chịu tiếp nhận khách lạ nói “Không”? Dù đây là người đứng đầu một tông phái, đại lão bản Thiên Kim đường.

Công Thâu Chiêu giống như không thấy được, tiếp tục nói: “Nhưng mà ta có thể rõ ràng không nhầm mà nói cho Lang Gia huynh biết, người mua Bạo Phá cổ đi không phải người trong Ẩn Lưu.” Hắn lại bổ sung một câu, “Cũng không ở trong rừng rậm Ba Xà.”

Lang Gia nở nụ cười, không khí khẩn trương trong sân lập tức buông lỏng.

Về phần Ninh Tiểu Nhàn, rốt cuộc không có người kiên trì muốn đem nàng bắt giữ rồi. Hạc trưởng lão xông về phía nàng nháy mắt ra dấu. Nàng rất nhanh rụt trở về, đứng cùng chúng đan sư như cũ. Nhưng mà ánh mắt của nhóm đan sư nhìn nàng, đã tràn đầy cảm kích. Vì không có làm chung với mấy người họ, nàng lại dám lên chống đối Cưu Ma đại nhân cùng Kim cức đường. Phần can đảm cùng lòng dạ này, không phải người thường có thể bằng.

Bọn hắn tất nhiên không biết, trong Tiên Thực Viên, thảo dược trân quý bị tổn hại hơn phân nửa, nàng so với ai khác đều đau lòng hơn, sở dĩ đứng ra nói chuyện, chỉ là sợ việc này có liên quan tới Âm Cửu U mà thôi.

Kế tiếp không còn chuyện gì của chúng đan sư. Hai vị môn chủ lên tiếng, yêu cầu chúng đan sư đều từng người trở lại trụ sở, nhưng không được tùy ý đi đi lại lại.

Chỉ có nàng còn ở lại tầng thứ hai cung điện trong rừng, bởi vì trước khi nàng rời đi. Liền truyền âm cho Lang Gia nói: “Ta nhận ủy thác của người khác, cần gặp Công Thâu tiên sinh một lát.” Cái người này cho nàng một cái liếc mắt nhàn nhạt, từ chối cho ý kiến, chỉ để cho vệ binh đem nàng mang đến nơi này.

Nàng kinh ngạc mà nhìn cái vảy bị vỡ tung đến xuất thần, trong nội tâm trăm ngàn cái ý niệm cứ đến lại đi. Lại cùng Trường Thiên tinh tế suy nghĩ thật lâu.

Tựa hồ đã qua thời gian dài một thế kỷ như vậy, mới có người nhẹ nhàng đi tới phía sau nàng nói: “Lang Gia huynh nói, có người muốn gặp ta.”

Ninh Tiểu Nhàn quay người lại,thấy được cặp mắt như phong quang tễ nguyệt kia. Thật là kỳ quái, tư thái của cái người này có lẽ không thể so với Cưu Ma cùng Lang Gia, phong thái có khi còn hơn, nhưng khi hắn và ngươi nói chuyện. Thật giống như ngang hàng luận bàn, làm cho người thoải mái đến tận tâm đi.

Nàng cũng không nhiều lời nói, từ trong ngực móc ra hồ lô rượu của Nam Cung Chân đưa tới: “Là Nam Cung Chân ở Quảng Thành cung trước khi ứng kiếp chính tay đưa cho ta, nhờ ta đem vật này giao cho ngươi.”

Hắn không tiếp, nghi hoặc nói: “Đây là?”

Nàng thấp giọng nói: “Hắn dùng thân thể làm dẫn, đem Tru Thần lôi đánh vào trong cơ thể. Đều thu thập vào đây.”

Lúc này Công Thâu Chiêu mới động dung, nhận lấy hồ lô tra xét trong chốc lát, mới thở dài nói: “Nam Cung Chân, chính là nhân kiệt!” Nàng bỗng nhiên kinh ngạc trừng lớn con ngươi, thời điểm cái người này nói ra lời đó. Lại giống như đúc Trường Thiên ngày đó!

Công Thâu Chiêu thu lại Tru Thần lôi, lúc này mới thành khẩn nói với Ninh Tiểu Nhàn: “Vận chuyển vật này đến trong tay của ta, nguy hiểm thật lớn. Xin hỏi cao tính đại danh của cô nương.”

“Ta họ Ninh.” Nàng mỉm cười, thăm dò nói, ” Ngày đó giết hết Đoan Mộc Ngạn, ta có ở hiện trường.”

Lời này vừa nói ra, trong phòng đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Công Thâu Chiêu nhìn nàng cả buổi, rốt cục lông mày cong lên nói: “Cái gì?”

“Ta nói, ngày đó giết hết Đoan Mộc Ngạn, ta cũng ở hiện trường.” Nàng dường như đem câu nói kia lại lặp lại một lần.

“Giết hết? Ngươi nói giết hết?” Trong mắt hắn rốt cục lộ ra tia sáng sắc như đao, giống như là muốn đem người trước mặt đâm đến thương tích đầy mình, lúc này mới gằn từng chữ, “Coi như là Lang Gia, cũng chỉ nói cho ta biết Đoan Mộc Ngạn trốn thoát. Mà lời ngươi nói đấy là diệt sát?”

Cái người này cũng lộ ra sơ hở, gọi thẳng tên của môn chủ Ẩn Lưu, người có tiên kiếp như Lang Gia, có thể thấy được trong suy nghĩ của hắn, đối với người này thật ra cũng là không có bao nhiêu kính ý đấy. Nàng nghĩ như vậy, ánh mắt lại bình tĩnh đáp trả: “Không sai.” Lập tức từ trong ngực lấy ra Răng Nanh, ở trước mặt hắn khua một cái, lập tức thu vào.

Răng nanh lúc này, tất nhiên bị nàng huyễn hóa thành hình dáng của thần kiếm Yêu Sọ. Nếu như hắn nhận ra Đoan Mộc Ngạn là một trong những phân thân của Âm Cửu U, cũng nên nhận ra cái thanh danh khí này.

Quả nhiên vừa thấy Yêu Sọ, con mắt Công Thâu Chiêu sáng dọa người, đem nàng đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, trịnh trọng nói: “Xem ra, ‘Kinh Phong vũ’ cũng đã rơi vào trong tay ngươi. Ngươi rốt cuộc là ai, làm sao có thể lấy đi tính mạng của hắn?” Đôi mắt kia chuyên chú mà trừng người nào đó, thật là khiến người đó đến hô hấp cũng khó khăn. Ninh Tiểu Nhàn rõ ràng cũng cảm giác được nên tâm thần cứng lại, tranh thủ thời gian mặc niệm Chân Nhất bí quyết, mới một lần nữa cảm giác được thần lực vận chuyển tự nhiên.

Đôi mắt thật đáng sợ.

Những lời này của hắn, chỉ có hai người trong cuộc rõ ràng. Công phu hồn tu khó đối phó vô cùng, lại là mượn thể dời hồn, quả thực giống như có chín cái mạng, cho dù là phân thân của Âm Cửu U, cũng không phải dễ dàng giết hết như vậy đấy. Nếu không Công Thâu Chiêu tốn khí lực lớn đi thu thập Tru Thần lôi làm cái gì?

Nếu như có thể sử dụng những phương pháp khác giết chết Âm Cửu U, hắn nhất định sẽ tận hết sức lực đi tìm.

Ninh Tiểu Nhàn cười cười, chuyển sang truyền âm nói: “Cùng ngươi giống nhau, đều là người có mối thù không độ trời chung với hắn. Ta có phương pháp của ta, thứ cho không thể tiết lộ. Nhưng mà, ngược lại ta là ở chỗ của Đoan Mộc Ngạn biết được, một chuyến này đi về phía tây này của hắn là vì ngươi.”

Nàng chú ý tới, khi nàng nói đến mối thù “không độ trời chung”, trên mặt Công Thâu Chiêu lộ ra thần sắc rất kỳ lạ, nàng nói đây có lẽ là khơi lên mối thù trong lòng của hắn, cũng tiếp tục suy nghĩ, vì vậy nàng đem tin tức khi Đồ Tẫn lấy được trong trí nhớ của Đoan Mộc Ngạn, một năm một mười nói cho hắn biết, kể cả manh mối khi Đoan Mộc Ngạn đuổi theo Thiên Kim đường đi vào thành sa mạc, cùng cấu kết với Xuân Nghi Tĩnh để đạt được bí mật của Thiên Kim đường, cuối cùng lấy được tin tức Long Tượng quả, lúc này mới chạy đến Ẩn Lưu vân…vân.

Sau khi Công Thâu Chiêu nghe xong, im lặng nửa ngày.

“Cho dù như thế nào, Đoan Mộc Ngạn đã nhận được yêu cầu tra rõ Thiên Kim đường của bản thể, cho dù hắn không rõ nguyên nhân lắm.” Ninh Tiểu Nhàn cuối cùng tổng kết nói, “Điều này nói rõ, Âm Cửu U nhìn chằm chằm vào ngươi rồi.”

“Âm Cửu U” ba chữ vừa ra khỏi miệng, nam nhân đối diện này bỗng nhiên ngẩng đầu lên!

“Ngươi biết rõ Âm Cửu U?” Hắn dưỡng như thay đổi, ánh mắt thoáng cái trở nên rất âm lãnh.

Nàng nhún vai: “Nếu như không biết, ta cũng không giúp Nam Cung tiền bối đưa Tru Thần lôi cho ngươi rồi. Vật hữu dụng như vậy làm sao không chính mình giữ lại đối phó hắn? Nếu không phải bởi vì trong tay ngươi có thể chế ra vũ khí uy lực càng lớn, ta mới không ngàn dặm đưa thần lôi. Ngươi cũng không cần hỏi ta cùng hắn có thâm thù gì? Sau cuộc chiến Trung Cổ, người trên đời này, từng có quan hệ cùng hắn chẳng lẽ còn ít sao?”

“Ngươi gặp hắn, có cừu oán cùng hắn?” Ánh mắt của hắn nhàn nhạt, trong mắt nhìn nàng đã có hai phần quỷ dị.

“Ừ, đúng. Chính là loại thù hận nhất định phải ngươi chết ta sống.” Nàng nở nụ cười, “Cái đó cũng giống ngươi.”

Hắn không hỏi nàng làm sao biết. Người không tiếc bỏ ra một cái giá lớn như vậy đi thu thập Tru Thần lôi để đối phó Âm Cửu U, thù hận giữa bọn hắn, như thế nào lại ít rồi hả?

Hắn không nói một lời nhìn nàng rất lâu, nhìn đến làm cho trong nội tâm nàng đều có chút run lên, mới nhẹ nhàng nói: “Ta cảm giác, cảm thấy không có đơn giản như vậy. Xem ra ngươi không có đem bí mật nhỏ của ngươi nói cho người trong Ẩn Lưu biết, ngươi đoán xem, nếu ta tiết lộ cho bọn hắn, bọn hắn sẽ đối đãi ngươi như thế nào?”

“Có thể làm gì ta?” Ninh Tiểu Nhàn không quan tâm nói, “Ta ở chỗ này đã ngốc đủ một tháng, sống hay chết đều đã là người Ẩn Lưu rồi, lại nói yêu quái trong núi này, người nào mà trong người không có lấy một bí mật của riêng mình? Bí mật của ta ở trong Ẩn Lưu xem ra, căn bản không là vấn đề.” Nếu không phải là yêu quái đến bước đường cùng, ai sẽ dấn thân vào Ẩn Lưu? Nói cách khác, yêu quái tìm nơi nương tựa là sơn mạch Ba Xà, kẻ nào lại không có một đoạn lịch sử không thể cho ai biết? Ẩn Lưu sớm đã hướng lên trời tuyên bố, cho dù là yêu quái nào, đã đầu phục sơn mạch Ba Xà, từ nay về sau chuyện cũ sẽ bỏ qua, nếu có người dám đuổi theo trả thù, chính là địch cùng Ẩn Lưu. Trừ phi Ẩn Lưu muốn tự tát vào mặt mình, nếu không nhất định sẽ không đi làm rõ bí mật trên người yêu chúng.

Hắn bị thái độ của nàng trêu chọc nở nụ cười, khóe miệng mấp máy, nói tiếp: “Được rồi. Ngươi tiết lộ nhiều tin tức như vậy cho ta, với tư cách trao đổi, ngươi muốn từ ta đạt được cái gì?”

Nàng từ trong lòng lấy ra một quả lục thần lôi từ hàn đàm: “Thứ này, hẳn là ngươi có thể nghiên cứu chế tạo làm vật thí nghiệm giết hết hồn tu đúng không?”

“Không sai.” Hắn mở miệng nói, không có thò tay đi lấy.

” Điều kiện thứ nhất của ta, muốn càng nhiều vật thí nghiệm nữa —— yên tâm, ta có thể giúp ngươi kiểm chứng hiệu quả của nó. Ta có dự cảm, rất nhanh có thể tạo ra công dụng vượt trội rồi.” Gặp không được Âm Cửu U, nàng có thể dùng Đồ Tẫn làm thí nghiệm ah, ai bảo hai người bọn họ đều là hồn tu chứ?

Xa xa Đồ Tẫn đột nhiên vô duyên vô cớ rùng mình một cái.

“Việc nhỏ. Ta có thể cho ngươi bảy loại vũ khí, đều có tác dụng tương tự.” Trên mặt Công Thâu Chiêu nhìn không ra biểu lộ, “Còn gì nữa không? Điều kiện của ngươi có lẽ không ít a?”

“Điều kiện thứ hai đôi bên cùng có lợi cùng: ngày sau chúng ta đuy trì liên lạc, trao đổi tin tức về Âm Cửu U. Ừ, theo ta biết, chân thân của Âm Cửu U vốn dĩ nên ở lại Quảng Thành cung làm mưa làm gió, nhưng không biết sau khi ta giết Đoan Mộc Ngạn hắn có thể phát giác hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.