Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 752: Q.7 - Chương 752: Ngựa Tốt Cũng Ăn Đã Xong?




Không ngờ Hi Lăng chê cười một tiếng nói: “Ngươi muốn cho nhiều người thấy tình trạng hiện tại của ta sao?” Nàng biết là mình đáng đời.

Thích thứ không nên thích, trêu chọc thứ không nên trêu chọc.

Sau khi trở về từ {Ngoại sự đường}, nàng tìm được mấy cái tộc nhân nói huyên thuyên, đánh bọn họ kêu cha gọi mẹ. Nàng càng đánh ra càng nổi nóng, vì bọn họ hồ ngôn loạn ngữ, vì sự nhẹ dạ dễ tin của mình, cũng vì mình đầy ngập buồn bã giận dữ.

Hắc Hào nhất thời tức cười.

Cổ họng nàng giật giật, khô khốc nói: “Hắc Hào, giúp ta.” Trong giọng nói lộ ra ý cầu khẩn.

Hắn thở dài, không thể làm gì khác hơn là trước phóng ra thuật vệ sinh, giúp nàng loại trừ máu đen, sau đó từ trong lòng ngực lấy ra dược vật, nhẹ nhàng thoa ở trên vết thương nàng: “Đây là thuốc trị thương Ninh đại nhân đặc chế, hiệu quả trị liệu phi phàm, chỉ cần đến sau giờ ngọ ngày mai, vết thương này của ngươi là có thể khỏi hẳn tới chỉ còn lại có vết đỏ......”

Nghe đượcba chữ”Ninh đại nhân”, thân thể nàng chợt co rụt lại, dịch chuyển khỏi ngón tay hắn, lạnh lùng nói: “Ta da thịt hèn hạ, nhận không nổi thuốc tốt như vậy. Ngươi đổi lại loại khác đi!”

Hắn vừa nghe, cũng biết này bé con Báo lại đang giận dỗi, lập tức dở khóc dở cười nói: “Làm gì có dược vật khác? Nơi này là Ẩn Lưu, tất cả đan dược đều đến từ Tiên thực Viên của Ninh đại nhân!Aizz, ngươi đây cũng là tội gì?Ninh đại nhân cư xử không tệ......”

Hi Lăng cắn răng nói: “Ngươi vốn nói chuyện thay nàng, nam nhân đều thích nàng, có phải hay không? Đến cả Thần Quân đại nhân đều......” Nàng nghẹn ngào, một lúc lâu mới ngẩng đầu nhìn hắn nói, “Ta tệ đến không lọt vào mắt vậy sao?”

Nàng trên người trần truồng, vừa ngẩng đầu như vậy, Hắc Hào đã liếc thấy tuyết trắng trước ngực nàng, vội vàng dời mắt đi chỗ khác.Thình lình Hi Lăng đột nhiên ôm lấy cổ của hắn, thoáng một cái đụng ngã hắn ở trên giường nhỏ hẹp, cứng rắn. Ấm áp nhuyễn nị trên người, hắn lấy làm kinh hãi, đưa tay đẩy bả vai nàng.

Hi Lăng ui một tiếng mặt lộ vẻ đau đớn, Hắc Hào mới nhớ tới trên lưng nàng còn có vết thương, vội vàng thu tay lại quát khẽ: “Mau buông ra!”

“Hắc Hào, đến ngươi cũng không yêu thích ta sao?”Trong đôi mắt tròn mà xanh biếc của nàng đột nhiên chảy xuống nước mắt, nằm ở trên bộ ngực hắn mà khóc mấy tiếng, sau đó dựa tới hôn môi của hắn, một đường gặm cắn đi xuống.

Thân thể của nàng đầy đặn mềm mại, diện mạo xinh đẹp, trong quân cũng không biết có bao nhiêu giống đực mơ ước, hiện nay hai người dính sát vào nhau, mới vừa ôm qua nàng, mơn trớn lưng nàng, hắn là yêu quái bình thường khí huyết Phương Cương, sao có thể không có phản ứng? Rồi hãy nói hắn hành quân mấy tháng, qua thật lâu không có chạm qua nữ nhân.

Trong đầu Hắc Hào khẽ cháng váng, cứ như vậy ngây người một lúc, Hi Lăng đã đem áo ngoài của hắn cởi ra, đỡ ổn rồi, không chút do dự ngồi vào trên người hắn đi.

Lần này, hai người dồng thời cùng nhau rên rỉ.

Hắc Hào bỗng dưng gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt biến trở về đồng tử dựng thẳng, phát ra lục quang. Giống cái đặc biệt ôn nhu chặc trất kích thích hắn cởi bỏ lý trí, đưa tay chế trụ eo nhỏ nàng bắt đầu dùng sức. Cuối cùng hắn còn nhớ rõ trên lưng nàng có vết thương, không có đem nàng mang đến dưới thân.

Là yêu quái, dáng vẻ này giống loài người nhiều như vậy.Chỉ cần nam thích thú, nữ vui mừng, có cái gì không thể?

Rồi hãy nói, hiện tại không phải là lúc cảnh xuân tươi đẹp, tìm phối ngẫu giao phối thật là tốt hay sao?

Vết thương trên lưng theo kịch liệt vận động mà xé mở, chảy máu, nhưng thương thế kia đau hơn nữa cũng không lại trong ngực truyền đến trận trận đau, phía dưới thân bộc phát ra, rồi lại là khôn cùng mất hồn cùng vui thích, ba loại cảm giác nàynhu tạp ở chung một chỗ, biến thànhtư vịxác hồn chia lìa phức tạp. Hi Lăng vừa dùng sức động eo, ánh mắt mất tiêu cự lại chậm rãi chảy xuống nước mắt.

Trước mắt mông lung một mảnh, thân ảnh Trường Thiên cao lớn thật giống như càng phát ra mơ hồ, nàng nghĩ đưa tay nắm lấy, nhưng biết rõ mình bắt được chỉ có thể là không khí.

Giữa nàng và hắn, thật khác nhau một trời một vực.

“Ta còn muốn!” Nàng lau đi nước mắt, nhìn gương mặt nam tử tuấn lãng phía dưới mà ửng hồng, đột nhiên cúi người, hung hăng hôn hắn, thúc giục hắn đụng càng sâu, ác hơn.

Không chiếm được thứ nàng vẫn mơ ước thì thế nào? Nàng vẫn có thể từ nam nhân khác nhận được sung sướng.

#####

Phong cảnh Thiên Hư trong suốt. Mùa xuân đã tới, cho dù đến giờ Thân ( năm giờ chiều), trong rừng rậm Ba Xà vẫn là cảnh xuân sáng tỏ, khắp nơi hương hoa mênh mông.

Trường Thiên xuyên qua rừng trúc trước Dật Tiên Cư, không khỏi bước nhanh hơn. Vừa nghĩ tới bóng dáng xinh đẹp bên trong kia, trong lòng hắn tựa như có đầu mèo nhỏ gãi gãi gãi gãi, nên công việc lúc xế chiều cũng kết thúc trước thời gian một canh giờ.

Rời đi hơn hai tháng, khi trở về nàng vẫn mạnh khỏe, đây là chuyện hắn mừng rỡ nhất.

Nhận thấy được trên mặt mình hiện ra nụ cười theo bản năng, theo thói quen hắn đem mặt nghiêm lại.

Hắn bước vào trong điện, sinh linh chung quanh chừng mười trượng qua Linh Giác của hắn đều hiện ra, ngay sau đó Trường Thiên nhướng mày. Thị nữ Nhược Bình vừa lúc đi ra, thấy trên mặt hắn không vui, sợ đến chân đều có chút như nhũn ra, vội vàng tiến lên hành lễ nói: “Thần Quân đại nhân.”

“Ừ.” Trường Thiên thản nhiên nói, “Nàng đâu?” Trong điện này mọi người đều ở đây, chỉ thiếu mỗi nàng!

Trời đang chuẩn bị âm u, Xú nha đầu này lại còn chạy tán loạn khắp nơi không về nhà?

Khí thế của đại nhân thật là đáng sợ. Nhược Bình cúi đầu, ấp úng nói: “Xế chiều Ninh đại nhân đã lên đường đi khu dịch quán kết bạn rồi, nghe nói là trưởng lão Triều Vân Tông – Hồ Hỏa Nhi đã tới, Ninh đại nhân đã căn dặn, hôm nay nàng không...... Không trở lại qua đêm.” Ninh đại nhân còn ngồi Trọng Minh Điểu màu trắng đi, nếu không vào đêm đến không được khu dịch quán.

Nàng liếc trộm một cái, quả nhiên toàn bộ mặt của Thần Quân đại nhân đã màu đen.

“Biết rồi, đi xuống đi.” Hắn vung tay áo, như muốn đem úc khí quét sạch sẽ, sau đó sải bước hướng thư phòng đi.

Đêm dài từ từ a.

......

Tâm tình Ninh Tiểu Nhàn cũng thật tốt, một là bởi vì sau khi tỉnh ngủ thu đước tin tức từ Ninh Vũ. Ngay từ lúc mới vừa trở về rừng rậm Ba Xà, nàng đã truyền tin xin Ninh Vũ bói một quẻ cho hành động kế tiếp của Ẩn Lưu. Lần trước Ninh Vũ bói toán cho nàng là hơn ba năm trước, lúc ấy được kết quả không tốt, là”Ảm nhiên tiêu hồn”, sau đó nàng quả nhiên ở trong Bạch Ngọc Kinh đốt mất thần hồn, có thể thấy được thuật bói toán của cái thế giới này, cũng rất lợi hại.

Nhưng Thiên Cơ trên người nàng luôn luôn rối loạn, lần nữa Ninh Vũ không bói cặn kẽ hơn, bói một ít quẻ, hắn rất thận trọng, cả thủ đoạn chết thay đều đem ra hết, mình cũng bệnh nặng một trận. Cho nên lần này hắn bói không là tương lai của nàng, nhưng vận khí kế tiếp của Ẩn Lưu, dù sao nàng cũng có thể phải tham gia trận vây công Quảng Thành Cung .

Hôm nay Địa Âm tín sứ đưa quẻ tượng trở về, đều là “Xuân lôi hành vũ chi quái, ưu tán hỉ sinh chi tượng ”. Mặc dù nàng đới với những thứ câu chữ nho nhã này có kiến thức nửa vời, nhưng nhìn bình thường cũng biết kết quả không hỏng bét, Ninh Vũ biểu đạt lời ít mà ý nhiều: “Tỷ, chuyến này sẽ nhận thuận lợi.”

Như vậy tin tức tốt thứ hai, có chấp sự báo lại, Hồ Hỏa Nhi cùng Đạm Đài Dực tiến vào rừng rậm Ba Xà trong làm khách.

Ở cái thế giới này, bạn nữ giới của nàng thật sự không nhiều lắm, đã bốn năm không gặp Hồ Hỏa Nhi.Lúc ấy Trường Thiên đang trong cung điện nghị sự, nàng không thể làm gì khác hơn là triệu hồi Thất tử, để hắn chở mình đi trước dịch quán.

Thời điểm Trường Thiên trở lại Dật Tiên Cư, nàng cũng vừa đạt tới mục đích. Trước đó không lâu Thất tử bị thương nặng khi chiến đấu cùng người Kỳ Nam Tông, nhưng nó có yêu lực thuần hậu, trải qua Thanh Loan hơn tháng tỉ mỉ chiếu cố, thương thế căn bản khỏi hẳn. Nó đạo hạnh ngày càng tinh thâm, ba năm qua thân hình càng phát ra thần tuấn, khi nó từ trên cao giáng xuống, hai cánh giãn ra, nói không hết phong tư ưu mỹ, mặc dù không giống như Đại Bằng vừa động cánh như mây từ trời rũ xuống, nhưng tự có một phen xu thế tuấn tú bóng lưng bễ nghễ những cầm yêu khác khó khăn nhìn theo.

Ninh Tiểu Nhàn từ trên lưng hắn nhảy xuống, vỗ vỗ mỏ dài của hắn, hắn liền hóa thành hình người. Đây là địa bàn Ẩn Lưu, an toàn của nàng không lo. Cả trong rừng rậm Ba Xà, hiện tại cũng chỉ có nàng cùng Thanh Loan có thể đem Thất tử đại gia làm tọa kỵ sai sử.

Bầu trời Ẩn Lưu luôn luôn cấm bay, nàng lại là dùng phương thức ầm vang chạm đất như vậy, lập tức chính là tiêu điểm được mọi người trong dịch quán chú mục. Nàng phân biệt một chút phương hướng, đang muốn đi tới tinh xá Triều Vân Tông ngủ lại, lúc này lại có người tiến lên đón, mỉm cười nói: “Ninh đại nhân, muốn gặp ngươi một lần cũng không dễ dàng a.”

Người này mặc một thân lam y, bên hông đeo Ngọc quyết song Ngư, đại khái là lấy ý “Quân tử dĩ đức bỉ ngọc “, thân hình cao lớn, lông mày dài mắt thanh tú, khí chất nhất phái ôn văn nho nhã khó được, xác nhận là đối tượng phụ nhân khuê phòng thích.

“Ngươi là?” Nàng trong ấn tượng chưa từng gặp qua người này, nhưng giọng nói có chút quen tai.

Phía sau người này đi tới một gã chấp sự Ẩn Lưu, cung kính hành lễ với Ninh Tiểu Nhàn, vội vàng nói: “Ninh đại nhân, vị này là Các chủ Thiên Lăng các, Yến Hải Thanh Yến tiên sinh!”

Người này chính là huynh trưởng của Tiểu Các chủ Yến linh Tuyết Thiên Lăng Các làm mình cảm giác tốt đẹp? Ninh Tiểu Nhàn giơ giơ lên lông mày nhỏ nhắn, cũng cười được cực kỳ rụt rè lễ phép: “Hóa ra là Yến Các chủ, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!”

Yến Hải Thanh đã tới rừng rậm Ba Xà, nàng dĩ nhiên biết rồi. Ngay từ lúc nửa tháng trước Thiên Lăng Các đã phát tới Các chủ chính miệng đưa tin, Yến Hải Thanh nói năng thành khẩn nói xin lỗi về phía Ninh Tiểu Nhàn, cũng nói “Xá muội trẻ người non dạ, xin Ninh đại nhân chớ cùng nàng so đo”, đồng thời dùng hai nghìn Phó Vân Văn chiến giáp làm bồi lễ, ở nửa tháng hắn tự mình vận đến rừng rậm Ba Xà.

Yến Linh Tuyết đều đến tuổi lấy chồng, Ninh Tiểu Nhàn nhìn không ra nàng nơi đó có bộ dáng”Trẻ người non dạ”, nhưng lúc này Thiên Lăng Các đưa tới Vân Văn chiến giáp chuyên cho tướng quân sử dụng, tính chất cũng thượng thừa, một bộ như vậy lấy ra đi bán bên ngoài cũng là mấy ngàn linh thạch. Cái này tương đương với Thiên Lăng Các hướng Ẩn Lưu biếu tặng lễ vật cầu hoà giá trị mấy trăm vạn linh Thạch. Vật liệu quân bị như vậy, nàng là ai đến cũng không cự tuyệt, về phần Yến Linh Tuyết, nàng chẳng bao giờ coi như đối thủ cạnh tranh.

Nếu là hoa dại cỏ dại ven đường Trường Thiên đều hhái, thế thì ba năm qua bên cạnh hắn chẳng lẽ không phải đã sớm oanh oanh yến yến vờn quanh?

Một thương nhân hợp cách tư thái nhất định mềm mại, tuyệt sẽ không cùng khách hàng tiềm năng hoàn toàn trở mặt, phá hỏng đường lui của mình. Nàng nhìn Thiên Lăng Các nửa điểm hảo cảm đều không muốn dâng tặng, nhưng đối với Yến Hải Thanh vẫn muốn nâng lên tinh thần ứng phó. Dù sao hiện tại Tiên phái dám hướng Ẩn Lưu cung cấp quân giáp luyện khí đúng là không nhiều lắm, trọng yếu nhất chính là, bởi vì tin tức để lộ, quan hệ giao dịch Ẩn Lưu cùng Thiên Thượng Cư cũng bị vội vã bỏ dở rồi, hôm nay nơi phát ra quân bị cho Ẩn Lưu lại thành vấn đề lớn. Có lẽ Thiên Lăng Các nghĩ thông suốt điểm này, mới lần nữa hướng Ẩn Lưu lấy lòng, nếu không với tính tình yêu Tông này, người hoặc tông phái đắc tội qua nó một lần, sao chịu để ý tới nữa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.