Nàng rơi xuống sau lưng Hắc Lang, sau đó chủy thủ đâm vào sau lưng nó.
Nếu đầu Lang yêu cứng như sắt thì cũng có yếu điểm “eo mềm như đậu hũ”,
cùng lúc đó kim quang nhàn nhạt lóe lên, nhục cầu hóa thành bản thể dây
leo đâm vào yết hầu một phân thân khác.
Tới đây, ba phân thân của Hắc Lang toàn bộ bị phá, ở trong không khí hóa thành hư ảo.
Thuật phân thân này đối với nàng chưa là gì. Bản thể Lang yêu cùng phân thân
khác biệt cực kỳ nhỏ, đừng nói là nàng, đại đa số yêu quái đều không thể phân biệt, nhưng còn có Trường Thiên a. Theo hắn chỉ đông, đánh tây,
phân biệt thật là nhanh.
Nàng che dấu toàn bộ hơi thở, lặng lẽ
hướng tới gần Hắc Lang, sau đó một quyền đánh về phía eo của nó. Trận
tỉ võ này, nàng không muốn gây ra án mạng, bằng không dùng Răng Nanh cắt cổ đối thủ gọn nhẹ cỡ nào. Nhưng mà bản năng chiến đấu của người nay
cũng tốt, trong tình huống ánh mắt và thần thức đều không thể sử dụng
lại có thể nghiêng thân tránh né công kích, trong miệng niệm nhỏ, hiển
nhiên là đang thúc dục thần thông.
Nàng cũng nhục cầu tâm linh
tương thông, mệnh lệnh đi qua, Đằng Mạn lé lút ẩn vào trong đất. Thời
điểm Hắc Lang phát hiện có cái gì không đúng, Đằng Mạn đã như tấm lưới,
từ dưới đất chui lên đem nó vững vàng trói trên mặt đất.
Sau đó, một cây chủy thủ gác ở trên cổ của nó.
Lúc này thần thông của Hắc Lang cũng phóng ra, chính là luồng gió lớn, đem sương mù trong sân tản ra.
Cho nên hiện tại trước mặt mọi người, Ninh Tiểu Nhàn dùng chủy thủ gác trên cổ Hắc lang, tấm lưới Đằng Mạn đã sớm thu hồi.
“Đa tạ” nàng thấp giọng nói, thu hồi chủy thủ, từng bước lui về phía sau.
Khi trọng tài còn chưa tuyên bố kết quả trận đấu nàng sẽ không đưa lưng
về phía đối phương.
Hắc Lang một lần nữa biến thành hình người, lạnh lùng nhìn nàng một cái, một lần nữa trở lại trong đám yêu quái.
Trận tỷ võ này mọi người thấy rất không sảng khoái, bởi vì thời điểm trọng
yếu sương mù lại che mất. Bọn họ vây xem chỉ nghe được tiếng động rất
nhỏ, sau đó … cũng không có sau đó, toàn bộ quá trình đều không có thấy. Quá chưa đã ghiền. Cho nên có yêu quái không nhịn được nói “Này không
tính a. Dùng Chướng Nhãn pháp là thủ đoạn của bọn đạo chích, không quang minh chính đại” lời của hắn đổi lấy ánh mắt khinh bỉ, yêu quái đánh
nhau lúc nào cần quang minh chính đại? Lại nói, đây là Chướng Nhãn pháp
sao? Chướng Nhãn pháp nhà ai có thể đem con mắt của Yêu tu tạo thành
thương tổn?
Ninh Tiểu Nhàn trong bụng cười trộm. Một đám dế nhũi, chưa nghe qua “vũ khí sinh hóa” sao? Sương trắng này chỉ là ngụy trang, hơi độc là phát ra từ nhục cầu – Đằng mạn. Trước đó không lâu, nàng
phát hiện nhục cầu sau khi thăng cấp có thể thẩm thấu ra a-xít, có tác
dụng ăn mòn mạnh, hơn nữa có thể hóa ra thể khí gây tổn hại cho da thịt
và con mắt. Đây là thủ đoạn công kích phạm vi rộng, đáng thương nhục cầu bị nàng ép ra không ít a-xít.
Lúc này Hắc Lang mở miệng, thản
nhiên nói “Là ta thua”. Lời này nói ra nhất thời làm nàng kính trọng
thêm vài phần. Yêu quái thua có khí độ như vậy, nàng lần đầu tiên thấy.
Da mặt Tây Nhan cũng khẽ động nói “Chỉ cần có thể thắng, thủ đoạn gì cũng có thể dùng. Trận chiến này, tiểu Đằng yêu thắng”
Nàng rốt cục có thể lưu lại.
Bạch Chồn yêu dứt khoát đem tiền nàng thắng cược đưa tới. Chiếc trâm giá trị không lớn. cho dù tỉ lệ cược một ăn ba mươi, nàng cũng chỉ kiếm được
hơn một vạn lượng bạc, đổi thành linh thạch cũng không nhiều.
Nàng hiện tại cũng có ngàn vạn linh thạch, chân chính là Tiểu phú bà. Một ít này còn không để vào trong mắt, cược cho vui, quan trọng ở việc tham
gia. Cùng đám yêu quái không thân quen liền lột túi tiền của họ, đây
không phải vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán?
Náo nhiệt qua đi,
mọi người vây xem tốp năm tốp ba tản ra. Khoảnh đất khôi phục lại vẻ
thanh tĩnh. Ninh Tiểu Nhàn hướng về Tây Nhan cười nói “Thống lĩnh đại
nhân, ta có thể tham gia đại hội tỉ võ một tháng sau rồi chứ?”
“Tất nhiên có thể, tỉ võ cho phép tất cả mọi thành viên của Ẩn Lưu tham
gia”. Tây Nhan đối với mưu đồ của nàng lòng dạ hiểu rõ, nhưng mà núi Ba
Xà đối với yêu quái mà nói đều là có vào không có ra, nàng chỉ cần tự
nguyện ở tại chỗ này mấy ngày sẽ biết không thể tựu rời khỏi. Tiểu yêu
đần này còn đang đắc chí.
Với tư cách người quen cũ, Thanh Loan
cũng tới chúc mừng hai câu, ánh mắt vô tình hay hữu ý xẹt qua Tử Thất
trên vai Ninh Tiểu Nhàn hai lần. Hai vị thủ lĩnh Ẩn Lưu không có ở đây,
nàng là người quản lý sự vụ, hôm qua động đất khiến nàng loay hoay sứt
đầu mẻ trán, thật vất vả bay về lại thấy được trò hay.
“Ba vị đều rất đặc biệt, ở đại hội tỉ võ một tháng sau nhất định sẽ đạt thành tựu rực
rỡ”. Nàng mím môi nói đùa hai câu với Ninh Tiểu Nhàn, bởi vì trong tay
còn nhiều chuyện, rất nhanh lại hóa thành chim xanh bay đi.
Kế
tiếp, Tây Nhan mang nàng đi Thanh Minh đường làm thủ tục nhập tông.
Đường chủ Thanh Minh đường đối với việc hắn tự tiến hành khảo thí nhập
tông tỏ vẻ bất mãn, chẳng qua bị Tây Nhan túm lại, sau đó tỏ vẻ thân mật trên lưng vỗ vài cái, thân hình cầm yêu gầy yếu chút nữa bị vỗ gãy,
cũng không dám có dị nghị gì nữa, không thể làm gì khác đành sai người
nhanh chóng đem thủ tục hoàn tất.
Sau đó chính là an bài chỗ ở.
Ninh Tiểu Nhàn vốn hi vọng nàng cùng Đồ Tẫn và Thất Tử có thể ở gần
nhau một chút, nhưng mà nguyện vọng này không thể thực hiện, xem ra Ẩn
Lưu không hi vọng thành viên kéo bè kéo cánh, cho nên hắn an bài nàng ở
giữa hai đại yêu quái, một bên là Sư tử yêu, hàng xóm còn lại thật đúng
dịp chính là người khảo thí thua dưới tay nàng Hắc Lang. Ninh Tiểu Nhàn
hoài nghi là hắn cố tính an bài như vậy.
Trường Thiên nói “Đương nhiên là cố ý, Ẩn Lưu hi vọng giữa các thành viên có tỉ thí tranh đấu không ngừng”
“Vì sao?”
“Thời thượng cổ, Ẩn Lưu ngang ngược, thị huyết, cổ xúy đấu tranh. Bọn họ hiện tại suốt ngày trấn giữ tại Ba Xà sơn mạch, lại không cùng ngoại giới
tiếp xúc, nếu không có nội bộ tranh đấu, chỉ sợ là nuôi được càng ngày
càng béo. Bọn họ nhận tri ân từ Ba Xà, tuyệt không dám đối với ta bất
lợi, cho nên liền để cho họ nội bộ tranh đấu”. Trường Thiên chậm rãi
nói, “Ẩn Lưu đã có thời gian rất dài không trãi qua chiến sự, từ vạn năm trước, trong cuộc chiến trung cổ, đều vì lánh nạn mà trốn đi, lực chiến đấu của đội ngũ làm sao để mạnh lên? Nếu bản lãnh của yêu quái ngày
càng yếu, ta còn muốn lưu Ẩn Lưu làm gì?”
“Nàng nuôi cổ thì phải
biết phương pháp nuôi cổ hay nhất là thả tất cả độc trùng vào trong
bình, để chúng tự cắn xé lẫn nhau, cho đến cuối cùng Cổ Vương sẽ ra đời. Ta nuôi thả yêu quái trong Ba Xà sơn mạch, cũng cùng mục đích như vậy.
Ta không yêu cầu bọn họ chém giết chỉ còn một người, nhưng ta hi vọng có thể ở chỗ này đứng vững gót chân, đều là yêu quá có thực lực chân
chính. Cho nên tuy Ẩn Lưu cung cấp tất cả tài nguyên cho yêu quái, nhưng cũng tuân theo năng lực của bản thân bọn họ. Muốn đan dược, pháp khí,
lãnh địa tốt hơn, thậm chí là bạn đời tốt hơn, đều phải tự mình đi tranh giành”
Trong lòng nàng có chút lạnh. Tâm tính Trường Thiên tàn
nhẫn, thế nhưng dùng Ất Mộc lực dụ dỗ đám yêu quái tới đây, vây khốn
lại, sau đó cho bọn họ tư đấu lẫn nhau. Núi Ba Xà to lớn thật ra cũng
như cái bình nuôi cổ, khôn sống mống chết.
Trường Thiên suy tính lâu dài, không chỉ muốn Ẩn Lưu tồn tại, hơn nữa còn muốn giữ vững nhân lực và thực lực chờ hắn trở về.
Là một người hiện đại, nàng đã nghe qua vô số lần câuch ngôn nổi tiếng:
quyền lực tuyệt đối, đưu tới hủ bại tuyệt đối. Không có Trường Thiên tại Ẩn Lưu, nếu như chỉ có một thủ lĩnh nói không chừng rất nhanh sẽ mang
nội bộ thống lĩnh chặt chẽ mà không thực hiện mục tiêu cố thủ sinh tồn,
rất dễ mang tới suy bại. Đã như vậy hắn dứt khoát dựng nên nhiều thủ
lĩnh, để bọn họ nội bộ đấu tranh đến quên mọi thứ, kể từ đó hao tổn thực lực, nhưng cũng giữ vững nội bộ cho Ẩn Lưu, lại giúp cho những yêu quái sống cuộc sống khép kín tịch mịch tìm được hướng phát tiết.
Biện pháp gì cũng có mặt xấu, biện pháp này mang tới vấn đề lớn nhất chính
là nội bộ của yêu chúng Ẩn Lưu mâu thuẫn rất lớn, các thủ lĩnh lục đục
với nhau. Song Trường Thiên chỉ cần đạt được mục đích của hắn là ổn,
những vấn đề khác chờ khi hắn trở về tự nhiên có thể giải quyết.
Những ngày tiếp theo yên bình trôi qua. Ba người các nàng mới tới nên chưa
được phân phó nhiệm vụ, cho nên thời gian nhàn rỗi nhiều. Ở ngày thứ
mười sau khi nàng tới, phải đổi một hàng xóm, nguyên nhân là nàng giết
chết vị Sư tử yêu kia.
Vốn có hai vị hàng xóm, Hắc Lang ban ngày
thường không ở nhà, không hiểu đi làm cái gì. Mà vị kia lại là Sư tử yêu Luyện Thần kỳ đỉnh, không biết uống nhầm thuốc gì, vừa thấy tiểu cô
nương yểu điệu chuyển tới, ba ngày thì hai bận tới quấy rầy. Ninh Tiểu
Nhàn mới tới, không thèm để ý, chỉ lập nên kết giới, không đi quản nó.
Một buổi tối này, nàng đột nhiên từ trong nhập định tỉnh lại, trong lòng phát sinh báo động – kết giới mạnh mẽ bị phá vỡ.
Có người ban đêm đánh lén.
“Ta cá một viên Phản Hư đan, người tới là con Sư tử háo sắc kia” Cùng Kỳ hét lên
Trường Thiên trừng mắt nhìn nó một cái, đối với Ninh Tiểu Nhàn nói “Không
nương tay, giết nó!”. Người thiện bị lấn áp, sư tử yêu này đã chạm vào
giới hạn của nàng.
Kết quả nàng có một trận chiến khó khăn. Sư tử yêu mặc dù sắc tâm nhưng không phải bao cỏ, thêm nữa lại là phong hỏa
tu, phóng tới mấy con Hỏa Long, lại có gió hỗ trợ mượn gió thổi lửa, uy
lực không thua gì thủ hạ Phù Chú sư của Mịch La, nàng không có hoàn hảo
tránh thoát, đuôi tóc bị đốt một đoạn.
Hơn nữa bề ngoài Sư tử yêu tục tằng nhưng lại cực kì cẩn thận. Phát hiện thân thủ Ninh Tiểu Nhàn
nhanh kinh người, nó liền triệu hoán ra khôi giáp dung nham bao trùm
toàn thân, đem các yếu điểm che đậy cực kì chặt chẽ, lực phòng ngự không thua gì rùa, hơn nữa khôi giáp dung nham nóng bỏng như nhựa đường không ngừng chảy tràn, đem sàn nhà bào mòn ra nhiều lổ hổng. Ninh Tiểu Nhàn
buồn bực ý thức được, nếu không nhanh chóng giải quyết người này, phòng
ốc của nàng sẽ bị đốt trụi.
Dung nham khôi giáp cường đại nhưng
không ngăn được Răng Nanh sắc bén, có điều Răng Nanh quá ngắn mà tầng
dung nham lại quá dầy, cho dù đâm trúng chỗ yếu hại cũng chỉ tổn thương
được da thịt mà thôi.