Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 787: Q.7 - Chương 787: Quyển 7 - Chương 782: Hắc Sùng Minh




“Hắn cùng với Đa Mộc Cố trao đổi mấy lần, cũng đi đi lại lại rất nhiều trong Thành Kỳ Nam. Bên cạnh hắn có cao nhân, ta không dám phái người theo dõi. Theo ta được biết, lần này Khánh Kỵ đại biểu cho Liên minh Phương Bắc mà đến, chỉ cần Kỳ Nam Tông gia nhập Liên minh Phương Bắc là được, không cần quy nhập vào một tiên tông nào ở đó. Bọn hắn đưa ra một ách chủ bài cho Đa Mộc Cố, là đem trọn vẹn Tây Triệu đại hoang nguyên đưa cho Kỳ Nam Tông với tư cách là lãnh địa.”

Trường Thiên nhíu nhíu mày: “Tây Triệu đại hoang nguyên không giàu có và đông đúc bằng thảo nguyên Hi Thụ.”

Hắc Sùng Minh cười khổ nói: “Xác thực là không bằng, khí hậu cũng nghèo nàn. Nhưng đúng là có Thông Hà Hồng Nê, hơn nữa diện tích lãnh thổ cũng rộng lớn không thua thảo nguyên Hi thụ. Quan trọng nhất là, Kỳ Nam Tông không cần phụ thuộc vào bất cứ tiên tông nào. Nhưng mà thảo nguyên Hi Thụ lại là tổ địa của Kỳ Nam Tông, chúng ta đã định cư ở đây gần vạn năm, ngay cả tổ tiên linh thân đều chôn cất ở đây. Cho nên đối với chuyện đông thiên, trong mười vị trưởng lão thì có sáu vị phản đối, sau khi Đa Mộc Cố đảm nhiệm chức vị Đại Mục Thủ thì cũng không thể tùy tâm sở dục.”

Trong sảnh không có thị nữ, Hắc Sùng Minh tự mình động thủ vì hắn châm một ly du trà, rồi mới nói: “Đại nhân có thể tìm được cốt nhục năm đó Lão Mục Thủ lưu lại không?”

“Đã tìm được, manh mối ngươi cung cấp không sai.” Trường Thiên nói, “Lúc chúng ta đến, vừa vặn ngăn cản được tiệt binh mà Đa Mộc Cố phái đi. Trên đường tới đây, ta đã giúp hắn thay máu, hôm nay hắn đã là hoàng kim huyết mạch thuần khiết.”

Hắc Sùng Minh vui vẻ nói: “Bỏ qua huyết mạch nhân loại vô dụng là hắn có thể đạt được thừa nhận của tổ tiên, cũng có tư cách cạnh tranh chức Đại Mục Thủ. Hắn, hắn giờ phút này ở đâu, ta thật muốn gặp hắn một lần!”

“Theo như nghị định trước đó của chúng ta, đưa hắn lưu lại trong bộ lạc nhân loại ở phía tây Thành Kỳ Nam, tên gọi của bộ lạc đó là “Hắc Hầu”.” Trường Thiên liếc nhìn hắn, tự tiếu phi tiếu nói: “Đại điển kế nhiệm sắp tới, kế hoạch của chúng ta cần phải đẩy nhanh tiến độ rồi.”

Hắc Sùng Minh tranh thủ thời gian đáp ứng nói: “Vâng!”

Trường Thiên duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng gõ gõ trên bàn gỗ, hồi lâu mới nói: “Hồng nê được vận chuyển đến để chống đỡ Kỳ Nam Tông cũng là đến từ Liên minh Phương Bắc sao?”

Hắn đã biết! Lời vừa nói ra, Hắc Sùng Minh hoảng sợ ngẩng đầu, lại gặp phải mỉm cười trên mặt Trường Thiên, trong mắt đã có mũi nhọn chớp động, sau lưng không khỏi đổ mồ hôi lạnh cả người, thấp giọng đáp: “Vâng!”

Trường Thiên nhìn thẳng hắn, lạnh lùng nói: “Hắc Sùng Minh, không ngờ ngươi còn ba phải, ít ngày nữa Kỳ Nam Tông sẽ vì ngươi mà vong. Đến nay Ẩn Lưu còn chưa chính thức cho đại quân tiếp cận, chẳng qua là bởi vì ta còn nhớ kỹ tình nghĩa cùng Kỳ Nam Tông dắt tay ngăn địch năm đó, hơn nữa ta cũng đồng ý với Phì Liệt, sẽ trông nom một hai đối với hậu bối của hắn. Nhưng mà một khi Kỳ Nam Tông đông thiên, ngươi cho rằng ta còn có thể hạ thủ lưu tình sao?”

Khí cơ trên người hắn càng phát ra lăng lệ ác liệt, sắc mặt Hắc Sùng Minh chuyển sang trắng bệch, cắn răng nói: “Là ta làm sai rồi! Công tác tiếp theo đã sớm được lập ra, đem nay ta sẽ phái người đi ngênh đón tiểu thiếu gia!”

Tuy hắn quy hàng Ẩn Lưu, nhưng chuyện tiên tông Phương Bắc lén đưa hồng nê cho Kỳ Nam Tông vẫn không thông báo cho Ẩn Lưu, ý niệm cũng là muốn giữ lại chi tiết thực lực của Kỳ Nam Tông. Nếu có vạn nhất, hắn cũng muốn cho Kỳ Nam Tông đường để lui đầu.

Trường Thiên muốn chính là phong kín con đường lui này của hắn, làm cho Kỳ Nam Tông toàn tâm toàn ý quy hàng Ẩn Lưu.

Lần này Ninh Tiểu Nhàn đến, chính là lấy chuyện thương đội bái kiến Hắc Sùng Minh làm ngụy trang, cũng không tiện dừng lại quá lâu.Cho nên sau khi Trường Thiên gõ qua Hắc Sùng Minh, cùng hắn quy ước ám hiệu rồi trở lại Thần Ma Ngục.

Trong sảnh rất nhanh truyền ra âm thanh Hắc Sùng Minh kêu gọi thị nữ: “Tiễn khách!”

Gần đây hắn bận rộn, nhưng mà lúc này đám thủ hạ thấy sau khi Ninh Tiểu Nhàn cùng Dương chưởng quỹ rời khỏi, vị trưởng lão này vẫn còn ngồi rất lâu trong sảnh, mới thở dài một tiếng, đứng dậy trở về phòng.

***

Sau khi Ninh Tiểu Nhàn trở lại thương dịch quán, cũng đóng cửa sổ khách sạn lại lấy nước tắm rửa, tẩy đi phong trần trên người, lúc này mới lách mình tiến vào tầng thứ năm của Thần Ma Ngục.

Trên tóc vẫn còn nhỏ nước, nàng cho vào trong miệng mình một khỏa sa cức quả, ánh mắt Trường Thiên khẽ động, đột nhiên bắt được quai hàm thanh tú của nàng, môi mỏng đã chặn lên.

Thảo nguyên Hi Thụ gắn liền với khan hiếm trái cây, chủng loại hoa quả có hạn, sa cức chính là một loại trong đó. Loại thực vật này yêu cầu không cao đối với khí hậu, hương vị của trái cây sản xuất ra cũng chua ngọt ngon miệng, được người trong thảo nguyên yêu thích. Vốn là hiện tại không phải kỳ kết quả, nhưng mà ngoài Thành Kỳ Nam có một mảnh đất nóng ấm tự nhiên, nhiệt độ cao hơn so với ngoại giới rất nhiều, sa cức ở đây cư nhiên có thể sinh trưởng trái mùa, lúc này đã kết xuất ra trái cây. Hiện tại toàn thành đang trong lúc đoạn thực, sa cức với tư cách là đặc sản bản địa nên không bị cấm bán, hôm nay nàng đi dạo cũng mua thật nhiều trở về để ăn vặt.

Nàng vội vàng không kịp chuẩn bị, đầu lưỡi của hắn đã như linh xà dò xét vào trong, một phen trêu chọc dây dưa.Lần hôn thân này khiến nàng hỗn loạn, chờ đến khi hắn dịch chuyển môi mỏng, trái cây đã bị hắn đoạt khỏi miệng rồi.

Nàng thở hồng hộc nói: “Khốn kiếp! Trái cây có rất nhiều, sao lại đoạt của ta?”Cảm giác này thật sự là quá sắc tình, nhanh khiến nàng cả người đều tan ra.

“Ngọt.” Hắn hôn trán nàng một chút, mâu quang trở nên ảm chìm. Trong Huyết Nhục Dung Lô Âm Cửu U từng bố trí ảo cảnh cho hắn, nàng ở bên trong bộ dáng giống Ninh Tiểu Nhàn như đúc, hương vị nếm lên, cũng không có nửa phần khác nhau, chỉ là sự tình sau đó không nhớ rõ, bằng không thì có thể đối chiếu…

Âm Cửu U đã từng nói qua, đây là lấy từ trong ký ức chân thật của hắn. Nếu như âm nhân này nói là thật, một đoạn trí nhớ này là có ai đó xóa đi hay sao?

Hỏi thăm giai nhân trước mắt hiển nhiên không ra đáp án, chỉ tăng thêm ghen tuông của nàng mà thôi.

Kẻ này thực là nín hỏng rồi sao? Trước kia chẳng phân biệt ngày đêm vẫn ngồi ở trong Thần Ma Ngục, cũng không thấy hắn vội vã nóng nảy như vậy. Ninh Tiểu Nhàn hồ nghi mà nhìn hắn một cái nói: “Ta luôn luôn không rõ, trưởng lão Hắc Sùng Minh tại sao lại phải quy hàng Ẩn Lưu? Chúng ta đều đang ở trong Thành Kỳ Nam, nếu trong đó có lừa dối…”

Trường Thiên lắc đầu nói: “Cho dù kế này không thành, lấy năng lực của ta cũng có thể bảo vệ nàng toàn thân trở ra, Kỳ Nam Tông cùng Ẩn Lưu từ nay về sau xé rách mặt, Hắc Sùng Minh tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn này.Trên thực tế nếu không có chuyện Đa Mộc Cố lật lọng, Hắc Sùng Minh lập tức cho người đến nói chuyện quy hàng, ta đã sớm phát binh tấn công Kỳ Nam Tông rồi. Ngay từ ngày đầu tiên khi hắn tới nương nhờ, đã phải biết việc này đã không có đường lui nữa.”

“Đa Mộc Cố dù sao cũng trẻ tuổi khí thịnh, thầm nghĩ muốn để cho Kỳ Nam Tông tự do tự lập. Lại không biết thế cục thiên hạ đều là khiên nhất phát nhi động toàn thân (kéo một sợi tóc động đến cả người: động một chỗ sẽ biến đổi toàn cục), nếu Kỳ Nam Tông dời đến Phương Bắc, Ẩn Lưu thiếu đi một yêu chủng cường lực, Phương Bắc lại nhiều thêm một sát thủ. Lấy năng lực công thành của Kỳ Nam cự tượng, bước chân của tiên tông Phương Bắc tiến công về hướng Nam ắt phải nhanh hơn. Liên minh Phương Bắc cường đại rồi, cũng đồng nghĩa với việc Âm Cửu U cường đại lên, ta làm sao có thể nhẫn nhịn? Hắc Sùng Minh chính là nghĩ thông suốt tầng quan hệ này mới chủ động đến đầu hàng.”

Thật sự là năm đó hắn đã từng hứa hẹn với hảo hữu Phì Liệt, đại anh hùng của Kỳ Nam Tông, sẽ trông nom một hai đối với hậu duệ Kỳ Nam, nhưng lời hứa hẹn kia đứng trước đại sự thiên hạ, cái gì nhẹ cái gì nặng vừa xem là hiểu ngay. Đối với hắn mà nói, không có quy mô tiến công Kỳ Nam Tông, đã xem như là vô cùng nhớ đến hứa hẹn với lão hữu rồi.

“Hắc Sùng Minh biết rõ, nếu kế hoạch lần này thất bại, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Hắn thân là trưởng lão của Kỳ Nam Tông, tuyệt không nguyện ý đoạn tuyệt huyết mạch đã kéo dài vài vạn năm này, bởi vậy ý định tốt nhất chính là theo kế hoạch làm việc.”

Nàng hít sâu một hơi nói: “Như vậy, một khi Đa Mộc Cố xác định thời gian đông thiên, chúng ta phải giết chết hắn sao?”

“Không sai.” Hắn ở bên tai nàng nhẹ nhàng hà hơi, vô cùng thân mật, nhưng lời nói ra lại đằng đằng sát khí, “Ngày mai đưa tang lão thủ lĩnh, chậm nhất là ba ngày sau, Đa Mộc Cố sẽ kế nhiệm Đại Mục Thủ. Hắn định xuống ngày đông thiên, chính là thời điểm hắn phải chết!”

Ninh Tiểu Nhàn cắn cắn môi.Hồng Nê Khanh của Kỳ Nam Tông bị hủy, không đầu nhập vào Ẩn Lưu mà lại muốn ở lại thảo nguyên Hi Thụ, không phải là muốn chờ chết sao? Đa Mộc Cố quyết sẽ không làm như vậy. Chiếu theo hướng này suy đoán, hắn khó thoát khỏi cái chết rồi.

Trường Thiên nói tiếp: “Nếu không phải Thành Kỳ Nam được tổ linh bảo hộ, hồn tu như Đồ Tận ở chỗ này không thể thi triển được tay chân, ta sớm đã để cho hắn khống chế người của Kỳ Nam Tộc đi ám sát Đa Mộc Cố rồi, cần phải phí nhiều công sức như vậy sao? Hắc hắc, còn phái ra Ẩn vệ đi tìmtung tích của Hoàng Kim huyết mạch!” Kỳ Nam Tộc là có thần thông bí truyền của riêng mình, một bộ phận cường giả sau khi chết đi, thần hồn có thể hóa thành tổ linh trở lại trú địa, bảo hộ hậu nhân, cái đó và thần hộ mệnh của dân gian vô cùng giống nhau, nhưng tác dụng còn lớn hơn, không những có thể trừ tà trừ dị, trên chiến trường còn có thể phù hộ hậu bối Kỳ Nam Tộc, làm cho lực lượng của bọn họ càng lớn, tốc độ lại nhanh hơn.

Có tổ linh trấn thủ chủ điện Thành Kỳ Nam, người sống mà Đồ Tận khống chế chỉ cần khẽ lại gần cũng sẽ lập tức bị nhận ra. Hơn nữa ngay cả tâm minh huyết thệ Âm Cửu U phát minh cũng không thể sử dụng, nếu không người bị gieo huyết thệ, tổ linh chỉ cần liếc mắt là nhìn ra được trói buộc trên người bọn họ. Nếu không phải như thế, Trường Thiên muốn khống chế Hắc Sùng Minh sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Khó được thấy hắn có vè mặt ấm ức, nàng không khỏi che miệng cười khẽ. Rõ ràng tu vi của Trường Thiên đã đến Thần Cảnh, lại không thể ở dưới sự theo dõi chằm chằm trực tiếp ra tay giết chết Đa Mộc Cố, đây đối với thần thú từ trước đến nay tôn trọng dùng vũ lực giải quyết vấn đề mà nói, khó tránh khỏi cảm giác trói chân trói tay.Tuy đa số người Kỳ Nam Tộc có tính cách ngay thẳng, nhưng mặt khác, loại người này thường cũngưa thích thừa nhận liều chết không sợ. Nếu biết Trường Thiên giết chết Đại Mục Thủ của bổn tộc, đó là chết đến còn lại một người cuối cùng cũng muốn chống lại đến cùng, chẳng qua là liều cái cá chết lưới rách. Đến lúc đó còn muốn để cho Kỳ Nam Tông quy thuận Ẩn Lưu, chính là nói chuyện hoang đường viễn vông.

Tựa như lần này Thông Hà Hồng Nê Khanh bị hủy, Hạc Môn chủ cùng Lang Gia đã nhiều lần phân tích, Liên minh Phương Bắc lần này đã đi một nước cờ dở, bởi vì đa số người Kỳ Nam Tộc đều đoán ra được ai là người hủy hoại vũng bùn, bởi vậy quyết định của Đa Mộc Cố muốn đông thiên với ýđịnh đầu nhập Liên minh Phương Bắc mới có thể lọt vào mâu thuẫn mãnh liệt. Chỉ là bởi vì trong vòng vạn dặm không có Hồng Nê cho voi lớn ăn, kế hoạch này mới có khả năng áp dụng được. Có chút tộc nhân thậm chí còn đề nghị, thà rằng đi Tây Nam bôn ba mấy mươi vạn dặm tìm kiếm Hồng Nê, cũng tuyệt không đi địa bàn của Liên minh Phương Bắc.

Đệ nghị này nghe rất nhiệt huyết lại không thực tế, Đa Mộc Cố đương nhiên sẽ không chọn dùng.

Nếu như là bình thường, kế hoạch của hắn có khả năng thành công.

Kỳ Nam Tộc vốn là một yêu tộc tôn trọng huyết thống, từ trước đến nay chỉ có người trên thân chảy xuôi Hoàng Kim huyết mạch, mới có thể có tư cách kế nhiệm Đại Mục Thủ. Lão thủ lĩnh chỉ để lại hai đứa con trai, một người trong đó còn là thú thân, địa vị của Đa Mộc Cố không người có thể rung chuyển, bởi vậy tộc nhân tuy là bất mãn, nhưng hơn phân nữa cuối cùng cũng sẽ khuất phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.