Ninh Tiểu Nhàn thầm nghĩ, aiz, nàng cũng nên có một thị nữ trung thành cảnh cảnh ở bên người, có thể giúp đỡ lật ngược phải trái, lẫn lộn đen trắng, căn bản đều không cần chính nàng dùng tài hùng biện đâu.
Hoàn Tùng Ngọc “À” một tiếng, an ủi: “Ta còn tưởng chuyện lớn gì. Linh Tuyết muội muội không cần để ý, nghe nói Ninh Tiểu Nhàn này là người yêu trong lòng của Hám Thiên Thần Quân, nhưng theo ta thấy, so ra nàng không bằng muội muội rất nhiều!”
Yến Linh Tuyết cúi người uyển chuyển mà đáp một tiếng, Bình Nhi lại không cho qua, nói: “Hoàn Đàn chủ, mới vừa rồi ngài cũng nhìn thấy nàng nhục nhã cô nương nhà ta là như thế nào rồi, Phúc Sinh Tử chính là bị nàng ở trấn Đường Ninh cướp đi!”
Chân Hoàn Tùng Ngọc dừng một chút, trầm giọng nói: “Chuyện này thật không? Là nàng cướp đi?”
Bình Nhi cười lạnh nói: “Thiên chân vạn xác! Nàng ỷ vào...... Ỷ vào......thần thôngcủa mình lợi hại, buộc cô nương nhà ta đem Phúc Sinh Tử chắp tay nhường cho!” Nàng vốn định nói “Ỷ vào uy phong của Thần Quân ”, lại sợ danh hiệu Trường Thiên đem Hoàn Tùng Ngọc dọa, tạm thời sửa lại miệng.
“Bình nhi, đừng nói nữa!” Yến linh Tuyết đúng lúc mở miệng, cắt đứt lời Bình nhi nói…, “Sau lưng nghị luận người là sai, đâu phải là chuyện quân tử nên làm?”
Bình nhi bĩu môi. Hoàn Tùng Ngọc chợt hiểu ra: “Ta vẫn nghĩ là ai dám lớn mật tới đoạt vật của nàng, hóa ra là nàng ta. Ừ ——”
Bình nhi lòng tràn đầy mong đợi chờ hắn kết luận, kết quả nam tử này do dự chốc lát, mới tiếp lời nói: “Linh Tuyết muội muội chớ giận, muội còn muốn cái gì, ta từ từ đi giúp muội làm.”
Lời này vừa nói ra, Bình nhi há miệng, bỗng dưng nói không ra lời. Yến Linh Tuyết cắn cắn môi, trong mắt đẹp không nhịn được lộ ra hai phần thất vọng, trong lòng thầm nghĩ: “Vậy mà ban đầu ta đối với hắn còn có hai phần hảo cảm, không ngờ, không ngờ lại hèn yếu như vậy! Căn bản không thể so sánh với Thần Quân đại nhân, mắt của ta bị mù sao?” Nếu bàn về dáng ngoài, Hoàn Tùng Ngọc môi hồng răng trắng, mày kiếm mắt sáng, cũng là mỹ nam tử khó được; nếu bàn về thân gia, thế lực Càn Thanh Thánh điện rộng lớn, hắn là con trai độc nhất của Phó điện chủ, cũng coi như môn đăng hộ đối với nàng, lại cùng là tông phái PhươngBắc, cộng thêm Hoàn Tùng Ngọc vẫn đối với nàng ôn nhu hiểu ý, cho nên nàng đối với nam tử này thật ra có chút ít tình cảm.
Chỉ có Ninh Tiểu Nhàn đang chọn lựa đồ “Phụt” một chút cười ra tiếng:
Hai nữ nhân này chẳng lẽ cho là hoàn Tùng Ngọc nhìn thấy người yêu buồn bực không vui, sẽ tìm Ninh Tiểu Nhàn trút giận thay nàng ta sao? Hắn cũng không phải tên Lăng Đầu Thanh(trẻ trâu)thấy nữ nhân thì chân mềm, nếu ở Nam Chiêm bộ châu, muốn tìm Ninh Tiểu Nhàn gây chuyện sẽ phải suy nghĩ đến hậu quả đắc tội với Hám Thiên Thần Quân cùng Ẩn Lưu; mà ở trongVân Mộng Trạch, Trường Thiên lập tức sẽ phải cùng Càn Thanh Thánh điện vào chung đại trận rồi, lúc này tìm nàng gây chuyện chẳng phải không quá sáng suốt sao? Hoàn Tùng Ngọc này nhìn cũng không phải là người chính trực, nói không chừng đã biết kế hoạch của Lão Tử nhà mình, thì làm sao chịu vào lúc này hãm hại cha mình?
Nhưng mà lời nói kế tiếp của Hoàn Tùng Ngọc …, lại làm cho nàng thu lại nụ cười: “Hoặc Tâm trùng bên trong Vân Mộng Trạch làm loạn, khó lòng phòng bị, nếu Linh Tuyết muội muội không có những chuyện quan trọng khác, tốt nhất sớm đi trở về. Ta sai người hộ tống muội đi ra ngoài. Vượt qua hai tháng, ta lại đi theo muội muội tán gẫu giải sầu.”
Yến Linh Tuyết ngạc nhiên nói: “Sao, không phải là đã tìm được phương pháp giải trị Hoặc Tâm trùng rồi sao?”
Hoàn Tùng Ngọc giảm thấp âm lượng xuống: “Muội có điều không biết, dị thú bị Hoặc Tâm trùng khống chế, gần đây đều hướng nơi này tụ tập......”
Nghĩ là nói đến đề tài nhạy cảm, giọng hắn càng ngày càng thấp, phía sau nói liên miên, có tiếng Ninh Tiểu Nhàn đã nghe không được.Nhưng chỉ dựa vào mấy câu này, nàng ít nhất biết đến mấy tin tức:
Đầu tiên, cho dù người tu tiên đối với Hoặc Tâm trùng có phương pháp ứng đối, nhưng bây giờ bên ngoài số lượng dị thú bị Hoặc Tâm trùng lây n bộc phát lên kiểu tăng trưởng, đi lại dã ngoại đã càng ngày càng nguy hiểm. Đa số người tu tiên hoặc là vội vàng rời đi Vân MộngTrạch, hoặc là đã bị vội vã hướng căn cứ cỡ lớn tụ tập, như chỗ Càn Thanh Thánh điện đóng quân, tìm kiếm đoàn đội cùng trận pháp che chở.
Tiếp theo, Ninh Tiểu Nhàn cũng là người từng trải, liếc một cái là có thể nhìn ra tình ý Hoàn Tùng Ngọc đối với Yến Linh Tuyết. Ai cũng biết, ở nguy cơ trước mắt làm ra hành động anh hùng dễ dàng bắt sống tim mỹ nhân nhất, song ngược lại hắn lại khuyên Yến Linh Tuyết mau rời khỏi Vân Mộng Trạch, có thể thấy đượcđáy lòng hắn cho là chỗ ở của Càn Thanh Thánh điện không an toàn, có lẽ nơi này có chút ít bí mật không thích hợp để cho nàng biết được.
Trong lòng nàng nghĩ đến chuyện này, năm hàng hóa trong tay nàng lăn qua lộn lại mà vuốt ve. Nhà bán hàng kia thấy nàng tướng mạo đẹp, trên người vật liệu may mặc tốt, nghĩ đến ở bên ngoài lăn lộn tốt, vẫn không lên tiếng, hiện tại rốt cục không nhịn được nói: “QuảBích La này, ngươi có mua hay không?”
Lúc này nàng mới phục hồi tinh thần lại, áy náy cười một tiếng, móc ra linh thạch nói: “Mua!”
Sau khi du lịch gần nửa canh giờ như vậy, trong lòng nàng đột nhiên sinh ra báo động, cảm giác giống như ở gần đây tựa hồ có người đang rình nàng, cực kỳ không thoải mái. Ninh Tiểu Nhàn đưa mắt nhìn bốn phía, nhưng khi nhìn hồi lâu, lại không trông thấy người khả nghi.
Mặc dù không có thần lực nữa, nhưng nàng đối với giác quan thứ sáu của mình vẫn có lòng tin. Vừa sinh ra phần bất an này, liền không tiếp tục ở lại nữa, cầm Bích La quả xoay người đi trở về.
Đợi sau khi nàng rời đi, chỗ khúc quanh hơn mười trượng có một cô gái áo đen đứng dậy. Nàng nhìn theo hướng Ninh Tiểu Nhàn rời đi, rồi nhìn thẳng một bức tranh cuốn trong tay mình.
Trên đó vẽ một cô thiếu nữ, mắt ngọc mày ngài, thoạt nhìn tuy có chút ít vẻ sầu khổ, nhưng không giảm thanh lệ.
Nếu Ninh Tiểu Nhàn ở chỗ này, sẽ phát hiện người trong bức họa có diện mạo bảy phần tương tự với chnh, chẳng qua là khí độ giữa lông mày giống như con gái, đã khác xa nàng.
“Quả nhiên là ngươi.”Cô gái áo đen khóe miệng tràn ra nụ cười lạnh, trong mắt hiện lên vẻ oán độc, xoay người chậm rãi đi.
......
Thời điểm Ninh Tiểu Nhàn trở lại lều trướng của mình, Đồ Tẫn đang đứng trước bàn sách, cùng Trường Thiên nói chuyện với nhau.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trực giác của nàng có cái gì không đúng.
“Ta đem hồn phách phân thân đặt ở trên ngườit âm phúc Hoàn Công Thế, lúc thám thính khi bọn hắn mật nghị đến một chút tin tức.” Trường Thiên cúi đầu nếm một ngụm nước trà không có tỏ vẻ, Đồ Tẫn nói, “Bọn họ tính toán ở trong Cố Ẩn Sơn Hà trận đem chúng ta làm bia.”
Nàng không nhịn được cười nói: “Trong dự liệu. Đây không tính là tin tức gì mới, còn nữa không?” quan hệ giữa bọn họ và Càn Thanh Thánh điện, vốn chính là lợi dụng lẫn nhau thôi.
“Có.” Hắn vẫn ý tứ ngắn gọn, “Càn Thanh Thánh điện quả nhiên có chuẩn bị phương pháp phá trận khác, nghe giọng Hoàn Công Thế nói, biện pháp này hi vọng thành công rất lớn.”
Nàng đảo tròn mắt: “Rõ ràng trong Cố Ẩn Sơn Hà trận còn có nhiều cái trận pháp bị phá, hắn dám ba hoa có thể đem cả đại trận tận diệt rồi?” Cái này thì nàng nghĩ vỡ đầu, cũng đoán không ra Càn Thanh Thánh điện dùng biện pháp gì.Bạo lực phá giải sao? Nhưng mà nếu bọn họ có kỳ chiêu, mấy lần trước tiến vào Vân Mộng Trạch vì sao không dùng đến?
“Ngay cả Hoàn Công Thế cũng có chút cẩn thận, không đem kế hoạch chưa áp dụng này nói rõ.Trong đầu tâm phúc cũng chỉ biết hắn có phương pháp phá giải, nhưng không có nội dungcặn kẽ, nhưng hắn đã nói rõ, nếu đem Thần Quân đại nhân tính toán ở bên trong, tỷ lệ thành công còn có thể tăng.”
Nàng khẽ giật mình nói: “Ngươi không thể khiến cho phân thân xâm nhập trong đầu Hoàn Công Thế?”
“Không thể, trên người hắn làm như có cấm chế. Nếu ta muốn mạnh mẽ nhập thân vào, cấm chế này sẽ bị xúc động.” ánh mắt Đồ Tẫn chớp động, “Âm Cửu U cùng Tiên Tông Bắc Phương lui tới mật thiết, có lẽ là hắn cùng với những Đầu Mục trọng yếu này đã đó có chút hiệp nghị cũng chưa biết chừng?”
Trường Thiên vẫn duy trì vẻ mặt vô tình nhất quán, khóe miệng Ninh Tiểu Nhàn mặc dù hơi hở ra nụ cười, trong mắt lại lộ ra một ánh sáng lạnh nói: “Trường Thiên, xem ra thanh danh của chàng cũng hù dọa không được người khác rồi.” Lại dám tính toán đến trên đầu bọn họ, đây là khi dễ hiện tại bọn họ đều thân thể huyết nhục, không có thần thông hộ thể đúng không?
Trường Thiên lúc này mới đặt bút, chậm rãi nói: “Chớ tức giận. Bọn họ nếu cóphương pháp phá giải, đó mới là tốt nhất.”
“Ngươi cũng đoán không ra biện pháp của bọn hắn?”
“Đoán không ra.” Hắn lười biếng, thoạt nhìn ngược lại cũng không tức giận: “Ta hiện tại cũng chỉ là người phàm.”
......
Thời gian bảy canh giờ qua đi rất nhanh.
Trong lều trướng Ninh Tiểu Nhàn nghênh đón một gã khách nhân.
“Mời ngồi.”Nàng không có tỳ nữ, vì vậy tự mình rót chén trà đặt ở trước mặt khách tới, cười dài nói.
Cô nương ngồi ở trước mặt nàng có chút bất an mà nhìn Trường Thiên sau bàn viết một cái. Loại ánh mắt này mang theo hai phần quý, càng nhiều hơn là kính ngưỡng cùng sợ.
“Linh Vân cô nương, thân thể đã khôi phục?”
“Nhờ phúc, đều đã khỏi.” Cô nương này vốn sảng lãng, nhưng bây giờ mặt lộ vẻ do dự, nói chuyện cũng bắt đầu ấp úng: “Xin hỏi, ngươi, ngài là Ninh Tiểu Nhàn Ninh cô nương của Ẩn Lưu?”
Ninh Tiểu Nhàn ngẩn ra, thần sắc không thay đổi, cười nói: “Làm sao ngươi biết?” Nàng cùng mọi người Thanh Đào Các gặp nhau trong sơn động, chỉ nói qua mình họ Ninh, nhưng lại chưa bao giờ bại lộ qua thân phận thực của mình và Trường Thiên.
Linh Vân lúc này mới len lén liếc Trường Thiên một cái, giảm thấp xuống giọng nói nhỏ: “Vậy...... Vị này chính là, Ba Xà đại nhân?” Nàng vốn là chính là trong lòng chứa tình cảm hâm mộ, hiện tại rốt cục cũng tan thành mây khói. Thân phận địa vị khác nhau một trời một vực, có khi thật có thể làm cho người ta tuyệt vọng.
Nàng ngồi ở cách bốn trượng có hơn, thế mà Trường Thiên vùi đầu vẽ viết, làm như chưa từng nghe nói.
Ninh Tiểu Nhàn buồn cười nói: “Đừng để ý tới hắn, tính tình hắn vẫn thế đấy.”
Như thế này nàng liền tương đương với chấp nhận.Linh Vân co lại cổ, làm như cảm giác được áp lực rất lớn, sau đó mới nhẹ nhàng nói mấy câu nói.
Vừa dứt lời, nụ cười trên mặtNinh Tiểu Nhàn đã không thấy tăm hơi, đến Trường Thiên cũng dừng lại bút, ngẩng đầu nhìn sang.
Linh Vân cắn môi nói: “Sư phụ của ta nghe tin tức này, phái ta vội vàng tới thông báo cho ngươi một tiếng, để sớm làm chuẩn bị.”
Ninh Tiểu Nhàn chau lên lông mày nhỏ nhắn nói: “Như vậy, ngay cả nơi chúng ta ở cũng thế......?”
Linh Vân khẽ ừ.
“Chuyện này thật không thú vị.Chúng ta tiến vào chỗ ở mới mấy canh giờ mà thôi?”Ninh Tiểu Nhàn suy nghĩ một chút, đột nhiên cười, “Thanh Đào Các còn ý định ở bên trong Vân Mộng Trạch dừng lại bao lâu?”
“Hôm nay liền muốn đi.”Linh Vân đáp, “Linh Sơn sư huynh có thương tích trong người, chúng ta hao tổn công lực, sư phụ cùng sư thúc vốn không có ý ở lâu. Hôm qua rốt cục ở khu trạm dịch đổi được Phù Ly cao, cũng coi như có thể trở về báo cáo kết quả, cho nên nhiệm vụ nơi đây đã xong.”
Ninh Tiểu Nhàn gật đầu: “Ân tình này, ta cùng Trường Thiên Thừa nhận. Nếu như ngày sau Thanh Đào Các có việc cầu, Ẩn Lưu sẽ có đáp lại. Còn xin giúp ta tiện thể nhắn cho lệnh sư, nơi thị phi không thể ở lâu, vô luận có tin tức gì nữa truyền đến, xin nhanh chóng rời khỏi mới tốt nhất.”