Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền
Ẩn lưu lại im ắng, Ninh
Tiểu Nhàn không thể không bội phục quy củ của Yêu Tông, yêu chúng tố
chất cao, cho tới nay ngay cả một tiếng kinh hô cũng chưa từng phát ra,
song cho dù là ai cũng đều cảm thấy trong rừng rậm rục rịch, tựa hồ có
mạch nước ngầm chậm rãi dâng lên, yêu khí lan tràn. Cung điện trong rừng bỗng sáng lên, hiển nhiên là do hai lần địa chấn của Ẩn lưu tạo thành,
linh cầm không ngừng đưa tin qua lại trong rừng rậm và đại điện.
Không biết trong điện đã phát ra chỉ thị gì, Ninh Tiểu Nhàn thờ ơ lạnh nhạt,
khóe miệng nhếch lên nụ cười không dễ phát hiện. Bởi vì dư chấn lợi hại, nàng đã sớm theo Tiên Phỉ cùng nhau đáp xuống. Lần dư chấn này cũng chỉ kéo dài một chút rồi dừng lại, sau đó chính là thời gian dài an tĩnh.
Trụ sở Ẩn Lưu bề bộn, cho tới gần cuối giờ tí, số lượng yêu quái ra vào
giữa cung điện và rừng rậm mới giảm bớt. Lúc này Thanh Loan mới cắt cử
người sắp xếp cho họ, trên danh nghĩa là chiếu cố khách nhân, thực tế là tới giám sát, tránh cho họ gây rối. Lần này nhóm Tiên Phỉ bị an bày chỗ ở khác, phòng ốc nơi này được xây trên mặt đất, cũng thuận tiện cho
nàng.
Ninh Tiểu Nhàn đối với tình trạng hỗn loạn bên ngoài mắt
điếc tai ngơ, chỉ an tĩnh điều tức. Qua nửa canh giờ sơn cốc mới dần dần yên ổn, Tùng Lâm viện một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Nàng tiếp tục tu luyện, cho tới khi Trường Thiên nói với nàng “Chính lúc này”. Toàn bộ Ẩn Lưu đã bắt đầu thấp thụ ánh trăng.
Nàng độc chiếm một căn phòng, có kinh nghiệm lúc trước, nàng một lần nữa đem lân phiến đặt trên mặt đất, đem thần lực dẫn vào ….
Động đất lại bắt đầu!
Dư chấn lần này cũng tương đương lần trước, Ba Xà sơn mạch lại lần nữa náo loạn.
Giờ phút này, người trì độn cũng phát hiện có chỗ không đúng, Ẩn Lưu như
một cỗ máy móc tinh vi đang hoạt động, chỉ là nàng phát giác trong rừng
có con mắt chăm chú nhìn chằm chằm nơi này.
Xem ra trận nhiễu
loạn này còn chưa đủ lớn. Chờ lần dư chấn này chấm dứt, nàng một lần nữa trở lại phòng, ngoài mặt tiếp tục điều tức, thực tế là cùng Trường
Thiên và Cùng Kỳ nói chuyện
Một lúc sau. Dư chấn một lần nữa đột kích ….
Sau đó là cuối giờ Sửu, sau nữa là đầu giờ Dần ….
Một buổi tối này, lại động đất không dưới sáu lần! Cả Ba Xà sơn mạch đều sôi trào.
Khoa trương nhất chính là lần động đất cuối cùng, Ba Xà đại khái là bị đảo
lộn rồi. Nàng đại khái nghe thấy các Phương hướng truyền tới âm thanh
mặt đất nứt ra, tiếng vang lớn đó làm cho nàng nhớ tới cảnh tượng hủy
diệu ở Đài Luân Hồi. Chắc hẳn, mặt đất chung quanh đây cũng bị nứt ra
một khe lớn sâu không thấy đáy. Thính lực nhạy bén của nàng còn nghe
được trong rừng truyền tới âm thanh cây cối đổ gãy, hơn chút nữa là nham thạch phun trào, thiên hỏa rơi rụng, chính là cảnh tượng tận thế.
Dưới tình huống này, trên mặt đất không thích hợp cho người đứng, Tiên Phỉ
đều ngự khí bay tới, bảo trì khoảng cách với Ẩn Lưu, chỉ bay cách mặt
đất chừng bảy tám thước.
Lúc này tình hình thiên tai đã nghiêm
trọng. Rốt cuộc cung điện trong rừng truyền ra mệnh lệnh, toàn bộ binh
sĩ trong rừng rậm rời đi, chỉ chừa lại hai, ba người canh giữa các vị
trí. Bị giằng co năm sáu hồi này, chỉ sợ yêu quái đạo hạnh cao thâm cũng có chút không chịu nổi. Ninh Tiểu Nhàn lẳng lặng đợi hồi lâu, rốt cuộc
Thanh Loan cũng tới.
Sắc mặt nàng có chút mệt mỏi, hai vị thủ
lĩnh không có mặt, tại Ẩn Lưu này chức trách cao nhất chính là hai gã
phụ tá, nàng mang theo mọi người bận rộn cả đêm, giờ phút này cũng có
chút mệt mỏi. Nàng ở trước mặt Tiên Phỉ một chút, trấn an mấy câu rồi
vội vã rời đi.
Ninh Tiểu Nhàn biết Thanh Loan đã nghi ngờ bọn họ
có chút liên hệ tới dư chấn tại Ba Xà sơn mạch, nếu không vì sao sớm
không động đất, muộn không động đất, hết lần này tới lần khác, sau khi
nhóm Tiên Phỉ tới mới xảy ra trạng huống dị thường? Chẳng qua nàng cái
gì cũng tra không ra, cho dù trí tưởng tượng của nàng có phong phú đi
nữa cũng không đoán được tất cả đều xuất phát từ nội bộ Ba Xà.
Nàng dùng lân phiến để tác quái, tất nhiên là do Trường Thiên xuất ra. Đây
là lân phiến che trước ngực Ba Xà, là nơi tối kỵ nhất, cứng rắn nhất.
Nàng vận dụng pháp quyết Trường Thiên truyền thụ, đem thần lực của mình
rót vào là có thể đưa hơi thở của Trường Thiên truyền tới địa điểm Ba Xà ngủ say.Vốn chuyện này chỉ Trường Thiên mới có thể làm, cố tình là trong người nàng lại có thần lực có nguồn gốc từ Trường Thiên.
Tại Ba Xà sơn mạch tất cả độn thuật đều không thể sử dụng nhưng lại hết lần này tới lần khác không ngăn được chấn động truyền đi – trên thực tế,
trước kia Trường Thiên cũng thường dùng cách này đề triệu hồi bản thể.
Chẳng qua đạo hạnh Ninh Tiểu Nhàn quá nông, bản thể Ba Xà lại ngủ quá
sâu, chỉ có thể tiếp thu được tín hiệu một cách yếu ớt, còn chưa đủ để
đem bản thể đang ngủ sau gọi tới đây.
Một chút này cũng là đủ.
Bình thường Ba Xà mặc dù vô tri vô giác nhưng từ sâu trong linh hồn cảm
thấy sự quen thuộc, làm cho nó kìm lòng không đậu mà đong đưa thân mình. Động đất do đó mà xảy ra. Nghiêm khắc mà nói là do Ninh Tiểu Nhàn và
Trường Thiên liên thủ chọc ghẹo bản thể Ba Xà, do đó đem Ẩn Lưu quậy đến gà chó không yên. Nhưng mà với điều này trong lòng nàng cũng ko cảm
thấy áy náy, Ẩn Lưu vốn chính do một tay Trường Thiên tạo nên.
Ẩn lưu vốn là đại quân hùng mạnh trong tay Trường Thiên, theo hắn trải qua máu lửa chinh chiến thời thượng cổ.
Điều này được lưu lại trong tư liệu của các tông phái, cũng không phải là bí mật, trước khi đi tới Ba Xà sơn mạch, Trường Thiên mới đem sự thật về
Ẩn Lưu nói với Ninh Tiểu Nhàn.
Tục ngữ nói, anh hùng cũng có chỗ
khó. Tại thời điểm Trường Thiên cường đại, lúc thượng cổ tung hoành ngạo nghễ không địch thủ, vì vậy cũng có đại quân thuộc về mình. Đừng nói
là hắn, lúc đó thủ hạ của Bạch Hổ cũng có số lượng vượt qua mười vạn.
Cuộc chiến thượng cổ lấy chiến thắng thảm thiết của Yêu Tộc mà chấm dứt, Ẩn
Lưu cũng tổn thương nguyên khí nặng nề. Trước khi bị nhốt vào Thần Ma
Ngục, Trường Thiên hạ lệnh toàn thể Ẩn Lưu rút về Ba Xà sơn mạch, một
mặt thủ hộ bản thể Ba Xà, một mặt tu luyện chờ thời cơ một lần nữa quật
khởi.
Rất nhiều năm qua đi, Ẩn Lưu biến thành một Yêu Tông, nhưng nội bộ xây dựng bên trong lại không thay đổi. Nó không thuộc về một
tông phái lớn nào, chỉ đơn giản là đội quân độc lập. Cho nên Ẩn lưu cơ
bản ngăn cách cùng ngoại giới, với mỗi yêu quá tại Ba Xà sơn mạch, đều
bị nghiêm khắc hạn chế hoạt động, bởi vì với những yêu quái này nếu
không có đặc xá của Trường Thiên cả đời đều không thể rời khỏi đội ngũ.
Do tính chất của Ẩn lưu, đám yêu binh này không cần và cũng không thể cùng ngoại giới tiếp xúc quá nhiều. Thế giới phồn hoa bên ngoài không thuộc
về bọn họ. Đừng nói nơi này, ngay cả tại Hoa Hạ, ai có thể thấy được một đại quân thiện chiến trú tại nơi náo nhiệt chứ?
Ninh Tiểu Nhàn
cảm thấy không thể giải thích được chính là, Trường Thiên đã rời đi hơn
ba vạn năm, như thế nào đảm bảo được lòng trung thành của đội ngũ này?
Huống chi cân nhắc theo quy luật tự nhiên, khả năng sinh tồn của đám
yêu quái rất thấp, nếu yêu binh Ẩn Lưu ẩn núp trong Ba Xà sơn mạch thời
gian lâu như vậy, đội ngũ này làm thế nào bổ khuyết cho lực lượng, duy
trì đại quân hơn mười vạn yêu.
Khi nàng đề cập tới nghi vấn này,
Trường Thiên hôn vài cái trên trán nàng như phần thưởng, nha đầu này
trưởng thành rồi, cũng thông minh hơn.
Hắn sống thời gian quá
dài, đã sớm hiểu rõ ràng lòng trung thành không đáng tin. Hơn nữa thời
gian dài trôi qua tất cả đều trở thành cát bụi, bao gồm cả lòng trung
thành, nhiệt huyết cùng hứa hẹn. Cho dù là ở hiện đại, có ca ngợi kiến
thiết chế độ thế nào, qua thời gian cũng sẽ biến đổi trở nên mục nát.
Không có hắn tự mình chế tài, không có uy nghiêm thần thú trấn áp, đội
ngũ sẽ từ từ ly khai khỏi ước nguyện ban đầu của hắn, thậm chí cuối cùng chôn vùi giữa dòng thời gian.
Cho nên hắn cơ bản không dùng thủ
đoạn thông thường. Hết thảy là do Đông Phương tinh tú cho hắn năng lực
này – sức mạnh sinh trưởng thượng hạng của Ất Mộc lực.
Hắn rủ rỉ
nói, trong mắt lóe ra hàn quang “Bản thể Ba Xà ở trong sơn mạch ngủ say, Ất Mộc lực không ngừng lan tràn, Ẩn Lưu đóng tại nơi này, ngày đêm đắm
chìm trong sự gột rửa của Ất Mộc lực, thêm vào năng lực của Đông Phương
tinh tú, thực lực tăng trưởng của yêu quái không giống như bình thường,
tu vi tiến triển nhanh, thân thể to lớn hơn, càng thêm mạnh mẽ, tuổi thọ ít nhất có thể kéo dài gấp đôi”
“Có vài yêu quái bản thân tuổi
thọ đã rất dài, có thể đạt tới mức khó tưởng tượng mấy ngàn năm, nếu như kéo dài gấp đôi, lại có nhiều thêm thời gian đánh sâu vào cảnh giới cao hơn, bởi vì mọi người đều biết, rất nhiều yêu quái tu vi đều do thời
gian tích lũy nên, bọn họ càng sống được lâu dài tu vi càng cao thâm”
Nàng chen miệng nói “Nói như thế, Ba Xà sơn mạch chẳng phải là thánh địa với tất cả yêu quái à, vì sao nơi này vẫn duy trì như cũ, nhân số Ẩn Lưu
cũng không tăng vọt?”
Trường Thiên cười lộ ra hàm răng trắng mang vài phần lạnh nhạt “Mọi việc có tốt tất có xấu, trên đời sao có thể
chỉ chiếm được chỗ tốt?”
“Ất Mộc lực mặc dù có thể mang lại cho
yêu quái nhiều chỗ tốt, song nếu tu luyện thời gian dài dưới ảnh hưởng
này, tâm chí yêu quái bất tri bất giác bị kiểm soát, tính ỷ lại vào sức
mạnh này càng lúc càng lớn, tất nhiên đối với Ba Xà sẽ nói gì nghe đấy.
Chỉ cần Ba Xà còn ở tại trong Sơn mạch, yêu quái đời này sẽ không thể
thoát khỏi bị khống chế”
Nàng hiểu. Hấp thụ Ất Mộc lực đối với
yêu quái mà nói tựa như hút thuốc. Chẳng qua, nghiện thuốc có thể cai,
mà Ất mộc lực lại cướp đi tâm thần của yêu quái, mặc cho nó sai sử, sinh tử không còn do mình, trừ phi Trường Thiên giả trừ trói buộc đối với
bọn họ.
Ở thế giới này, có rất nhiều biện pháp thu phục thuộc hạ tuyệt đối trung thành, tỷ như Âm Cửu U tự nghĩ ra Tâm Minh Huyết Thệ,
Mịch La dùng đồng tâm cổ độc, Trường Thiên chẳng qua là đúng lúc được
trời cao ban cho lễ vật. Kết quả chính là đại quân Ẩn Lưu đời này không
thể phản bội Trường Thiên, cũng không thể rời đi Ba Xà sơn mạch, cho dù
đi ra ngoài cũng bởi vì linh hồn bị triệu hồi mà nhanh chóng trở về,
đồng thời, Ất Mộc lực cũng hấp dẫn yêu quái mới tới Ba Xà sơn mạch, gia
nhập vào Ẩn Lưu.