Tại thời điểm tất cả mọi người nghỉ ngơi, Đậu Nhị cả đêm đi đến các
huyện trong trấn mua xe ngựa tầm thường, mang về để cho mọi người kịp
thời đổi Xa Kỵ. sau đó lợi dụng cơ hội dẫn dắt sự chú ý của Minh Thủy
Tông, lại âm thầm lưu lại sáu chân cự mã cùng xe ngựa đồng thau chạy
nhanh về hướng Tây. Vô luận là sáu chân cự mã hay xe ngựa đồng thau đều
là vật bắt mắt. Về cơ bản đồ có nhãn hiệu Thải Diễm đoàn đều không thể
giữ lại.
Theo kế hoạch của Đậu Nhị, Hồ Hoả Nhi mướn Tiên Phỉ mang theo hầu gái ngụy trang thành thương đội loại nhỏ, chia thành bốn đội
ngũ hướng nam bộ cùng phía Đông huyện trấn tản ra. Ninh Tiểu Nhàn vì
tình bạn cống hiến Dịch Dung Đan đẳng cấp cao, cho nên khoảng bốn mươi
nữ tử như hoa như ngọc, lập tức biến thành nữ nhân diện mạo bình thường, tu sĩ bình thường cũng nhìn không ra được. Đậu Nhị cầm túi trữ vật của
Ninh Tiểu Nhàn đi sắm một ít hàng hóa đưa đến trong đội xe, ngoại trừ
một điểm bên ngoài là nữ tử nhiều hơn bình thường thì thật đúng như là
một thương đội.
Đáng tiếc dưới loại tình huống này, nhóm sinh đôi phải chia lìa rồi, nếu không sau này mỹ nữ từng đôi từng đôi xuất hiện, mặc kệ xuất hiện ở đâu đều làm cho người ta hoài nghi. Lập tức các nữ
nhân nhao nhao ôm lấy tỷ muội của chính mình khóc như mưa, hình ảnh kia
cũng làm cho người xem rung động, bởi vì mọi người biết rất rõ rằng cuộc chia tay này là đường ai lấy đi, có lẽ là sinh ly tử biệt từ nay về sau không ngày gặp lại.
Ninh Tiểu Nhàn nhìn một màn trước mắt này,
trong nội tâm cũng tự khổ sở, nàng may mắn được ông trời chiếu cố vượt
qua những nữ nhân này không chỉ mười lần. Vận mệnh cho các nàng sự lựa
chọn quá ít. Còn về phần Hô Liên Mẫn Mẫn tạm thời còn không thể quay về. Giờ phút này Thải Diễm đoàn nhất định đã phái người đi Hô Liên bộ lạc
điều tra. Nàng đành phải đi theo đội ngũ của Hồ Hỏa Nhi. Đợi mọi chuyện
qua đi, Ninh Tiểu Nhàn sẽ phái người tiễn đưa nàng đoàn tụ cùng ca ca.
Bốn đội ngũ này, Đậu Nhị kèm một chi, Phó Vân Tường dẫn đầu một chi, Ninh
Tiểu Nhàn tất nhiên là đi theo Hồ Hỏa Nhi vào cùng một đội, nguyên bản
đội ngũ cuối cùng muốn để Từ Lương Ngọc đến lĩnh, nào biết hắn cái gì
cũng không chịu. Mặt dày mày dạn muốn ở lại bên người Hồ Hỏa Nhi. Mọi
người không còn cách nào, lại tìm ra một người đi dẫn đội.
Đến
lúc này, phàm là người có mắt đều nhìn ra Từ Lương Ngọc đối với Hồ Hỏa
Nhi có ý truy cầu rồi. Nhắc tới vị tiểu công tử của các chủ Tẩy Kiếm Các này chính là môi hồng răng trắng, thân như xuân tùng, lớn lên cũng tuấn tú lịch sự. Sau khi vô tình gặp được Hồ Hỏa Nhi thì tâm tư đều một lòng để trên người nàng, theo nàng từ trung bộ Nam Chiêm bộ châu đến tận
nơi này, trên đường bưng trà rót nước, hái hoa tặng quả, có thể nói khắp nơi đều không quên thể hiện tâm ý.
Đậu Nhị biết rõ Từ Lương Ngọc người này chính là mấu chốt kế hoạch của nữ chủ nhân, phải tìm hiểu rõ
ràng, cho nên rất nhanh cùng với mọi người trong đoàn xe làm quen, tìm
tình báo mà nữ chủ nhân muốn. Theo hắn thuật lại, vị công tử này là
người thông minh. Hắn biết rõ Hồ Hỏa Nhi tính nết cởi mở, không ham hư
vinh, bởi vậy cũng không làm ra cái cử động cầu ái kinh thiên động địa
gì, chỉ là suốt ngày đưa đến những thứ tốt.
“Các huynh đệ bái
kiến Từ Lương Ngọc đều cầu được thứ tốt, trong đó có một mảnh Tùng Thạch bề mặt hoa văn rực rỡ, lấp lánh to như quả trứng.” Dù là dọc theo đường này Ninh Tiểu Nhàn cũng gặp không ít bảo bối, nghe được đại danh Tùng
Thạch cũng vẫn phải le lưỡi. Loại Linh thạch kỳ lạ này hiện lên màu xanh nhạt trong suốt, so với phỉ thúy còn muốn xinh đẹp hơn. Mấu chốt nhất
là, cái chiếc nhẫn này không chỉ là pháp khí hộ thân tinh xảo xinh xắn,
đeo trên người còn có thể giúp cho chủ nhân lúc tu luyện thần thông tăng lên đạo hạnh chầm chậm. Bảo thạch có bề ngoài như vậy lại có hiệu quả
thực tế, vô luận để chỗ nào cũng không rẻ, cho dù là Yên châu nơi sản
sinh ra nó, một quả cỡ móng tay cũng muốn tám vạn linh thạch.
Ngoài ra, mọi người bái kiến Từ Lương Ngọc, hắn xuất ra lễ còn có kể đến
Tuyết Hùng để chế đan dược trân quý, còn có Vân Tiên phổ cẩm y, y phục
này được xưng “ tiểu thiên y”, không riêng gì đẹp mắt, lực phòng ngự
cũng số một, dõi mắt khắp Nam Chiêm bộ châu thì đây chính là nhãn hàng
nhóm nữ tu yêu thích nhất.
Dáng tiếc Hồ Hỏa Nhi nhiều người theo
đuổi nhưng trong nội tậm lại chỉ chứa mỗi Đạm Đài Dực, đối với mấy trân
bảo này đều cự tuyệt.Nàng xuất thân Triều Vân Tông, tầm mắt cũng cực
cao, có bảo bối gì chưa từng thấy qua? Muốn nàng động tâm. Thật sự là
khó rồi.
Từ Lương Ngọc cũng không nhụt chí, lập tức đổi phương
thức truy cầu. Hôm nay sai người đi Tấu Phương Trai mua chút ít điểm tâm trái cây vừa nướng ra, ngày mai đến Túy Mãn Lâu gọi ” vịt” Bát Bảo cùng gà hỏa tơ. Vì phòng nàng cự tuyệt, cũng không đưa riêng nàng mà để mọi
ngường cùng hưởng dụng… vậy thì nàng không thể cự tuyệt rồi? Mọi người
được ăn đến miệng đầy mỡ, trong nội tâm đều rất rõ ràng hắn mời đám lão
đại sơn trân hải vị, chính là muốn xin nói giúp ở trước mặt nữ nhân nũng nịu này.
Hồ Hỏa Nhi cũng đã tìm Từ Lương Ngọc nói qua, muốn hắn
chớ dụng công làm những việc vô dụng này. Con ông cháu cha tu tiên giới
tuy biết nàng có người trong lòng, nhưng thấy quan hệ của nàng cùng Đạm
Đài Dự chỉ nhàn nhạt, hắn biết rõ chẳng qua chỉ là nàng một bên tình
nguyện mà thôi, chính mình vẫn còn cơ hội. Ngược lại ý chí hắn kiên
định, chưa từng buông tha, cách ba đến năm ngày là muốn công phu nước
chảy đá mòn đến mài nàng, chỉ để thu hoạch một mảnh im ắng. Thời gian
lâu rồi, Hồ Hỏa Nhi cũng hòa hợp với hắn, chỉ là không muốn cho hắn hy
vọng, đối với hắn càng lãnh đạm.
“ Từ Lương Ngọc ra sức truy cầu Hồ Hỏa Nhi như vậy, Đạm Đài Dực có biểu hiện như thế nào?”
Đậu Nhị khái quát là thờ ơ lạnh nhạt.
“Bản lĩnh truy cầu nữ nhân của vị này không tệ đâu. Còn biết đánh kiếm thuật vu hồi. Hết lần này đến lần khác hậu trường của hắn cũng quá cứng rắn,
là tam công tử Tẩy Kiếm Các.” Ninh Tiểu Nhàn cười hì hì hướng Trường
Thiên nói: “Muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người,
muốn bối cảnh cũng có bối cảnh. Nói như vậy, thả đến Hoa Hạ cũng là một
quả kim quy, có thể câu ra vô số nữ sói đấy.”
Trường Thiên hừ
lạnh một tiếng, trong nội tâm cũng không chào đón người này. Từ Lương
Ngọc rất có ánh mắt, nửa đường biết được Ninh Tiểu Nhàn cùng Hồ Hỏa Nhi
là quan hệ khuê mật, hai ngày nay đưa nàng không ít lễ vật, để nàng
trước mặt Hồ Hỏa Nhi thay hắn nói tốt vài câu. Hơn nữa hắn lại chọn xuất ra đồ vật tinh sảo xinh xắn lại không quá mức quý trọng, để tránh Hồ
Hỏa Nhi lầm là mình đem trọng tâm chuyển lên người Ninh Tiểu Nhàn, có
thể nói là hắn rất nhọc lòng. Trường Thiên biết hắn đối với Ninh Tiểu
Nhàn không có tình ý, thế nhưng thấy hắn tặng quà tới, luôn có chút
không vui.
Nàng vuốt ve cằm, thỏa mãn nói: “Đây là lão thiên gia
muốn giúp ngươi hoàn thành ước vọng nha. Điều kiện của hắn càng tốt,
càng tạo thành uy hiếp lớn cho Đạm Đài Dực.”
Địa khu Tây Bắc,
huyện trấn quy mô không lớn, hàng xóm láng giềng hơn phân nửa là quen
biết, muốn an trí mười nữ tử từ bên ngoài vào cũng không phải một chuyện dễ dàng. Cho nên bọn hắn đi mười ngày, mới đưa nhóm hầu gái an trí được sáu, bảy người. Ngày hôm nay, đoàn xe đi đến một trấn nhỏ, sắc trời
cũng đã tối.
Lúc dùng cơm tối, bên tai Từ Lương Ngọc đột nhiên vang
lên một giọng nói thanh thúy: “Sau khi ăn xong, đến gian phòng của ngươi nói chuyện.” hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, hắn phát hiện nữ hài cùng Hồ Hỏa Nhi như hình với bóng hướng hắn mỉm cười. Tim hắn lập tức đập thình
thịch: “ Chẳng lẽ Hỏa Nhi muốn nói cái gì với ta sao? “
Bữa ăn
này hắn ăn đến không yên lòng. Khó khăn trở về phòng khách sạn, hắn ngồi trên ghế đợi trái đợi phải, nửa canh giờ đi qua cũng không có người
đến, trong lòng sinh nghi nói: “ Nàng kia không phải tìm ta trêu đùa
chứ? “
Chính lúc đang suy nghĩ, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh gõ nhẹ. Hắn một bước đi qua mở cửa, bên ngoài quả nhiên là cô
nương cười rộ lên rất ngọt.
Ninh Tiểu Nhàn đem một túi thơm cùng
một hộp bánh ngọt xốp giòn đưa cho hắn: “ Hỏa Nhi tỷ nói, lần này lữ
trình đã xong, trên đường đi cũng là nhờ ngươi chiếu cố, đưa ngươi hai
đồ vật này thay lòng cảm tạ.”
Đây là lần đầu sau khi hắn tỏ tình
hắn nhận được phản ứng của đối phương. Từ Lương Ngọc kinh hỉ nói: “ Hỏa
Nhi cho ta hay sao? Nàng còn nói gì không?”
“Hỏa Nhi tỷ cũng
không nhiều lời với ta, chỉ là thoạt nhìn bộ dáng của nàng rất vui vẻ.”
nàng hé miệng cười cười, “ Đồ đạc đã đưa đến, ta cáo từ trước.” nàng
quay người đi ra.
Từ Lương Ngọc tuy là con nhà giàu nhưng không
qua loa, nhìn hai dạng đồ vật trong tay, trong lòng cũng nghi ngờ Ninh
Tiểu Nhàn có quỷ kế gì tính lên đầu của hắn. Thế nhưng trong tay cầm túi thơm, cơ hồ trong khoảnh khắc liền ngửi thấy được một mùi xa xưa, cực
kỳ dễ ngửi, hắn lập tức buông xuống một nửa tâm tư. Mấy ngày nay mỗi lần hắn đến gần Hồ Hỏa Nhi, đều có thể ngửi được mùi hương như vậy. Nghĩ
đến túi thơm xuất từ tay Hồ Hỏa Nhi, hắn đã thấy trong nội tâm lửa nóng, nhịn không được nhẹ nhàng ngửi hai cái, thầm nghĩ: “ Nàng đưa ta đồ
đạc, nàng cũng thấy vui vẻ sao?”
Thời gian từng chút từng chút đi qua. Ninh Tiểu Nhàn ngồi trong một gian phòng khác của khách sạn, tại
thời điểm ăn vào hạt đậu phộng thứ ba mươi liền quay đầu hướng Đồ Tẫn
nói: “ Thời điểm đến rồi. Ngươi lên sân khấu thôi.” Nàng tự tay chế tác
mê hương, tu sĩ có thể chống cự qua cũng không nhiều. Dù là gia hỏa Đại
Thừa kỳ ngửi qua trong chốc lát cũng có cảm giác muốn ngủ.
Hắn nhún vai đi ra ngoài, nhẹ nhàng gài cửa lại, bóng lưng cao ngất rất nhanh biến mất trong bóng đêm.
Dùng tu vi của hắn, đối phó Từ Lương Ngọc chẳng lẽ không dễ dàng sao? Ninh
Tiểu Nhàn không nóng nảy, ngâm một bình linh trà cho chính mình tinh tế
thưởng thức. Thoạt nhìn Từ Lương Ngọc trước mắt không có gì sai, đáng
tiếc người nàng muốn tác hợp với Hồ Hỏa Nhi chính là Đạm Đài Dực. “ Từ
huynh dù sao ngươi cũng không có nửa điểm cơ hội, không bằng hy sinh
chính mình, giúp người hoàn thành ước vọng. Sau khi chuyện thành công ta tất có đền bù tổn thất.” trong lòng nàng âm thầm đối với Từ Lương Ngọc
nói lời xin lỗi.
Nhưng thời gian Đồ Tẫn ly khai dài hơn so với
nàng tưởng tượng, thẳng đến nửa canh giờ sau, hắn mới một lần nữa quay
về, ngồi xuồng, sắc mặt kỳ dị nói; “ Không có nhục sứ mạng, nhưng mà
chính giữa có chút biến cố.”
“Như thế nào, hắn giả heo ăn thịt hổ không dễ đối phó?”
“Ngược lại cũng không phải.” Đồ Tẫn lắc đầu, “tại bên ngoài cửa sổ của hắn ta
chứng kiến, tiểu tử này sau khi ngươi cho túi thơm liền chìm sâu vào
giấc ngủ, thế nhưng lúc ta thả ra hồn phách phân thân, lại phát hiện
thần hồn của hắn vô cùng cứng cỏi, không dễ khống chế.”
Nàng nhíu mày nói: “ Có ý gì?”
“Hồn phách mỗi người cường độ đều không giống nhau. Càng là thần hồn cứng
cỏi, càng không dễ khống chế, Thần Quân đại nhân khẳng định cũng biết
điều này.”
Trường Thiên nói: “ Không sai.”
Đồ Tẫn nói: “
Kỳ thật kỳ lạ ở chỗ, tiểu tử này bất quá là Hóa Thần kỳ, lại có trình độ thần hồn cứng cỏi vượt qua cấp bậc như vậy. Nếu trước đó hắn không ngửi qua túi thơm lâm vào ngủ say, phân thân của ta muốn khống chế hắn, chỉ
sợ phải tốn một phen tay chân, hơn nữa còn phải đảm bảo không làm kinh
động người bên ngoài.”
Điều này là đánh giá rất cao rồi: “ Hiện
tại có khả năng khống chế tự nhiên không?” đây là kết quả hiện nay nàng
quan tâm. Từ Lương Ngọc là một khâu quan trọng nhất trong kế hoạch của
nàng, không thể xảy ra sai sót.