Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 701: Q.7 - Chương 701: Thỏa Hiệp Của Tẩy Kiếm Các




Edit: Hong Van

Beta: Tiểu Tuyền

“Từ sau khi Nam Cung Chân độ kiếp không thành, Quảng Thành Cung và Âm Cửu U vẫn mắt đi mày lại, chuyện này cũng không còn là bí mật gì ở những tiên tông cỡ lớn.” Ninh Tiểu Nhàn nói, “Lần này hắn phái binh trợ giúp Ẩn Lưu, chính là công khai đứng ở phía đối lập với liên minh tông phái do Quảng Thành Cung cầm đầu, nhưng chỉ gần nửa năm nữa là hắn phải độ kiếp rồi, vì sao đoạn thời gian này lại sinh sự quá mức?”

Nói đến đây, đột nhiên có một ý niệm nổi lên trong đầu, lớn mật đến nỗi ngay cả trái tim nàng đều thình thịch nhảy lên vài cái: “Ừ, không phải là hắn muốn thừa dịp Âm Cửu U và Trường Thiên quấn lấy nhau, không có cơ hội chú ý đến hắn, muốn một lần hành động nắm được Quảng Thành Cung đấy chứ? Kể từ đó, thực lực của Phủ Phụng Thiên ở Trung bộ Nam Thiệm Bộ Châu sẽ tăng mạnh, địa vị cũng có thể thay thế Quảng Thành Cung trở thành tông phái đứng đầu Trung bộ? Hơn nữa khi không còn xích sắt của Quảng Thành Cung ngăn đón, phương diện ngăn địch của Phủ Phụng Thiên ở chiến tuyến Phương Bắc cũng có thể chiếm thế chủ động.”

“Nhưng Mịch La làm như vậy, mạo hiểm rất lớn. Nói cách khác, nội tình của Quảng Thành Cung thâm hậu, không biết ẩn nấp bao nhiêu lão quái vật có tu vi đã ngoài Độ Kiếp kỳ đang bế quan tu luyện. Hẳn là Phủ Phụng Thiên đang muốn thực hiện kế sách “đổi quân”, chuyện lỗ vốn như vậy, tất nhiên Mịch La không thể làm.”

Nàng hít một hơi dài, đã nhìn không thấu cách nghĩ của yêu nghiệt này, nhưng ít ra xem tình hình trước mắt, có thể được sự tương trợ của Phủ Phụng Thiên, hạ được Tẩy Kiếm Các xác thực sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Ánh sáng trong mắt của Xích Tất Hổ khẽ động, hiển nhiên điều kiện hậu đãi nhu vậy, hắn cũng tâm động không thôi.

Địch Vân Châu với tư cách là địa điểm đặt tông phái do Tẩy Kiếm Các tuyển chọn nên nhiều thêm bảy thành lớn so với Đồ Thanh Châu, luận mức độ phồn hoamức thuế hàng năm cũng cao hơn ba phần so với Đồ Thanh Châu, huống chi trên núi Kỳ Ninh của Địch Vân Châu còn sản xuất Thạch Gian Ngân đặc thù, cũng là tài liệu tốt để luyện chế pháp khí bảo giáp. Nếu có thể tiếp quản địa bàn của Tẩy Kiếm Các, thực lực Ẩn Lưu không thể nghi ngờ lại phải lớn thêm.

Nàng thấy bộ dáng của Xích Tất Hổ, cũng biết hắn động tâm, vì vậy triệu hồi ra Địa Âm tín sứ liên hệ cùng Mịch La giao cho hắn, lại để cho hai bên nhân mã tự mình câu thông, bản thân thì xoay người đi ra ngoài, quay trở lại lều của mình nghỉ ngơi.

Giờ Dần ngày hôm sau vừa đến, Hắc Phong Quân lại nhổ trại chỉnh quân, ngồi trên phi toa xuất phát. Từ trước đến nay Yêu Quân nôỉ tiếng vì phân tán, nhưng mà đội quân này lại hiểna kỷ luật nghiêm minh, từ lúc điểm danh đến lúc xuất phát chỉ dùng có hai khắc chung, sau khi đại quân rời đi, mặt đất chỉ còn lại những hố lớn do doanh trại lưu lại. Về phần phi toa, đương nhiên cũng không phải con cua mà nàng nuôi trong nước suối của Thần Ma Ngục, mà là pháp khí vận tải người truyền thừa từ thời Thượng Cổ, hình dáng như con thoi khổng lồ, mỗi một chiếc có thể chở gần vạn người, hơn nữa chỉ cần cung cấp đủ linh thạch, tốc độ phi hành của nó sẽ nhanh hơn pháp khí phi hành bình thường.

Chỉ có một điều, năng lực phòng ngự của thứ này không lớn. Cho nên Ẩn Lưu chỉ dùng nó để vận chuyển quân lính với cự ly ngắn trong địa hạt của mình, ở đây cùng khu vực giáp giới của Ẩn Lưu còn có thể dùng phi toa một lát, cho đến khi tiến vào trong Địch Vân Châu, phải thu lại đổi thành đi bộ, nếu không đến khi bị đánh xuống thì không thú vị rồi.

Đem một binh lính cuối cùng thu vào, phi toa bay lên không, hướng về phía đông bắc mà bay đi, đó là phương hướng Địch Vân Châu nơi có bản bộ của Tẩy Kiếm Các.



Phi hành như vậy sau năm ngày, đã tiến vào biên cảnh của Địch Vân Châu.

Bởi vì Hắc Phong Quân tạm thời đổi hướng, Tẩy Kiếm Các trở tay không kịp, ở ven đường mà phi toa bay đi đều không bố trí môn hạ đệ tử đến chặn đường, bởi vậy đoạn đường này ngược lại là gió êm sóng lặng.

Sau khi vào trong, Hắc Phong Quân thu hồi phi toa, đổi lại hành quân trên mặt đất.

Tẩy Kiếm Các đối với chuyện này đều có cảm ứng, bởi vậy cơ hồ khi Ẩn Lưu vừa bước vào Địch Vân Châu, sứ giả do Tẩy Kiếm Các phái ra đã đến.

Tuy nói hơn phân nửa nội bộ tông phái là sử dụng Địa Âm tín sứ để truyền tin, nhưng khi gặp phải chuyện quan trọng, tất nhiên cũng có các loại biện pháp bảo trì liên lạc nhanh chóng. Giống như năm đó Quyền Thập Phương truyền tin tức về Cửu Chuyển Thăng Liên Hoa cho chưởng môn Triều Vân Tông Bạch Kình cũng chỉ hao tốn thời gian một ngày đêm.

Điều kiện giao dịch mà sứ giả này đưa đến cho Xích Tất Hổ chỉ có một: rút quân, Tẩy Kiếm Các nguyện ý cắt nhường Đồ Thanh Châu, đồng thời bồi thường cho Ẩn Lưu bốn ngàn vạn linh thạch.

Phải biết, điều kiện giao dịch này tương đối hậu đãi. Nếu dựa theo bộ pháp trước kia của Hắc Phong Quân, chỉ sợ phải mất bảy, tám ngày mới có thể càn quét toàn bộ Đồ Thanh Châu, hơn nữa nếu trả giá thêm một chút nữa, hôm nay binh lính không thấy máu cũng có thể đạt được một châu này, đồng thời còn có bốn ngàn vạn linh thạch bồi thường, khoản tiền này chính là một tông phái cỡ nhỏ phải không ăn không uống bao nhiêu năm mới miễn cưỡng tích lũy được… Phải biết, hành vi lúc này của Ẩn Lưu là xâm lược chính thống, một phương bị xâm lấn phải cắt nhường lãnh thổ, còn phải kiếm được một số tiền lớn bồi thường chiến tranh, quả thực là quá khuất nhục.

Lúc này, Ninh Tiểu Nhàn nhận thức được chiến lực cao cấp của Kiếp Tiên đối với một tông phái là trọng yếu như thế nào, cũng rõ ràng hành động trừ bỏ Ô Lễ của Kính Hải Vương Phủ, theo khách quan mà nói là đã đưa cho Ẩn Lưu một phần đại lễ ngoài ý muốn.

Dụ hoặc cực lớn bày trước mắt, nói Xích Tất Hổ không động tâm là giả dối. Người đặt ra điều kiện này xem như am hiểu sâu sự biến ảo của lòng người, ngay cả thời cơ đưa ra điều kiện này đều vô cùng thỏa đáng.

Sau khi Xích Tất Hổ tiếp kiến sứ giả, suy nghĩ gần nửa ngày, lại có thân tín khuyên bảo hắn tiếp nhận cầu hoà của đối phương. Bởi vì như vậy, quân trạng ngày lập hạ đó của Xích Tất Hổ sẽ hoàn thành viên mãn. Chỉ cần hắn gật đầu, các tướng lĩnh dưới trướng sẽ không có bao nhiêu ý kiến. Mọi người đều biết, nếu muốn mang quân lâu dài, không cần lập nhiều kỳ công, mà quý ở chỗ bình ổn vững vàng.

Ninh Tiểu Nhàn cũng nhìn ra, bản thân Xích Tất Hổ cũng có ý tưởng đó.

Nhưng mà sau giờ ngọ hôm nay, Ninh Tiểu Nhàn nhận được khẩu tấn của Hạc Môn chủ, câu nói đầu tiên là: “Thần Quân đại nhân ở đâu?”

Lo lắng của nàng đã biến thành sự thật, vốn là rừng rậm Ba Xà của chiến tuyến Đông Bắc một mực cùng Kỳ Nam Tông dây dưa không ngớt, đến năm năm trước thật vất vả mới chiêu hàng được đối phương, nào biết năm nay còn chưa qua, Kỳ Nam tông đột nhiên đổi ý. Ẩn Lưu giận không kiềm được, cho nên trận chiến này đã khai hỏa từ buổi tối đầu năm..

Những con Kỳ Nam cự tượng (voi lớn Kỳ Nam) này thân đều cao hơn bảy trượng, độ kiên cường dẻo dai của làn da còn hơn xa so với áo giáp bình thường. Trong chiến đấu mà xông tới, hiệu quả cũng không khác máy ủi đất bao nhiêu, càng đừng đề cập đến ngồi trên lưng là anh em ruột của mình. Cái gọi là “Thượng trận phụ tử binh, đả hổ thân huynh đệ”*, kỵ binh Kỳ Nam tượng giống như là đại sát khí trên chiến trường, tổ hợp như vậy đều có thể làm cho địch nhân run sợ trong lòng.

* Thượng trận phụ tử binh, đả hổ thân huynh đệ: Ra trận phụ tử binh, đánh hổ thân huynh đệ; câu này muốn nói cha con ra trận thì sẽ giành chiến thắng, huynh đệ cùng chung sức thì sẽ đánh được hổ.

Ẩn Lưu vẫn muốn, chính là binh chủng cường lực được xây dựng theo chế độ như vậy. Yêu tộc nguyện ý bái phục đối thủ càng cường đại hơn so với mình, cho nên ý định của Trường Thiên là thu được tông phái này về cho mình sử dụng.

Thế nhưng lúc này Kỳ Nam Tông lại đạt được cường viện bí mật, đánh Ẩn Lưu trở tay không kịp.

Trận chiến này cực kỳ thảm thiết, Ẩn Lưu tổn thất hơn bốn ngàn bảy trăm yêu binh, có hai quân đoàn đô úy chết trận tại chỗ, đây cũng là trưởng quan có quân hàm và chức vụ cao nhất trong yêu quân Ẩn Lưu chết trận trong ba năm qua, ngay cả bản thân Thất Tử một đường đi về phía Tây với Ninh Tiểu Nhàn cũng bị trong thương.

Nhưng vào lúc này, các quân mới phát hiện ra thần sứ trong tay đã mất liên hệ với Trường Thiên, rốt cục không cách nào xin chỉ thị từ hắn, mấy đại yêu tướng đành phải sử dụng Hàng Thần Thuật, tìm kiếm chỉ thị từ chỗ Lang Gia. Một phong một phong cấp báo cứ truyền về cung điện trong rừng, Hạc Trưởng lão đã hết sức trấn an đồng thời cũng cảm thấy sứt đầu mẻ trán, bởi vì hắn cũng không biết được Hám Thiên Thần Quân đã xảy ra chuyện gì, laị càng không dám tự ý sửa lại quyết định của Trường Thiên, dùng thủ đoạn của Ẩn Lưu diệt Kỳ Nam Tông, lúc này mới phái ra Địa Âm sứ giả đến chỗ Ninh Tiểu Nhàn, dù sao cũng là nàng đi theo Trường Thiên ra ngoài, chỉ có nàng là rõ ràng nhất tung tích của Trường Thiên.

Xét thấy uy vọng của Trường Thiên trong Ẩn Lưu, Hạc Môn chủ trong khẩu tấn đã nói rõ ràng mười phần: “Chuyện mất liên lạc, các tướng quân đã giấu diếm các binh sĩ bên dưới. Nhưng nếu Thần Quân đại nhân không lộ diện, sớm muộn lòng người cũng dao động.”

Mấy năm nay, địa bàn của Ẩn Lưu khuếch trương rất nhiều, bởi vậy hiện tại ngoại trừ chiến tuyến Đông Bắc, trên biên giới cũng thường phát sinh một số ma sát nhỏ cần dọn dẹp. Những mâu thuẫn nhỏ này cũng không thể bỏ mặc, nếu lỗ hổng nhỏ không sửa, đợi đến khi trở thành lỗ hổng lớn thì phải chịu khổ rồi. Nói đến nói đi, địa bàn của Ẩn Lưu bành trướng quá nhanh, tốn thời gian quá ngắn, lúc Trường Thiên tọa trấn còn chưa cảm thấy có gì không ổn, hắn vừa biến mất, đã hiện ra căn cơ bất ổn, nhân tâm các tộc phụ thuộc dễ dàng thay đổi thành các loại vấn đề.

Từ đó suy ra, với thế cục trước mắt, nếu Trường Thiên lâu dài không lộ diện, đối với quân tâm cùng sĩ khí của Ẩn Lưu không nói trước tạo thành bao nhiêu đả kích. Chúng tiên tông ở Nam Thiệm Bộ Châu coi Ẩn Lưu đều yêu ma hóa, đối với nó vừa hận vừa sợ, nguyên nhân trọng yếu nhất, vẫn là ba năm qua Ẩn Lưu chưa chính thức đại bại, tất nhiên đã tạo thành hình tượng bách chiến bách thắng.

Nếu Ẩn Lưu hiển lộ ra hiện tượng thất bại, thần thoại cũng sẽ kết thúc. Chúng tiên tông cũng sẽ không kính sợ Ẩn Lưu như vậy. Cũng giống như con người một khi phát hiện nanh vuốt của mãnh hổ kỳ thật cũng không sắc nhọn như đã nghĩ, sẽ bắt đầu tổ chức đội đánh hổ. Lãnh địa mà Ẩn Lưu thật vất vả kiếm được, cũng sẽ bắt đầu có người ngấp nghé. Trường Thiên không ở, đây … cũng không phải tin tức tốt.

Nàng suy nghĩ thật lâu thật lâu, cho đến khi trời bắt đàu tối, mới truyền khẩu tấn đến cho Hạc Môn chủ, sau đó đi tìm Xích Tất Hổ.

Nàng đi thẳng vào vấn đề nói: “Tướng quân muốn tiếp nhận điều kiện của Tẩy Kiếm Các đúng không?”

Xích Tất Hổ do dự một chút, nhẹ gật đầu. Tiếp thu Đồ Thanh Châu, nhiệm vụ của hắn cũng hoàn thành viên mãn, cần gì sinh thêm nhiều chi tiết?

Đầu tiên Ninh Tiểu Nhàn đem nội dung khẩu tấn mà Hạc Môn chủ phát tới nói một lần, rồi mới dừng lại nói: “Đối với ngươi mà nói, tiếp nhận thỉnh cầu thỏa hiêp của Tẩy Kiếm Các là lựa chọn tốt nhất; nhưng đối với Ẩn Lưu mà nói, bắt được Tẩy Kiếm Các mới là lực chọn tốt nhất.” Nàng đi thẳng vào vấn đề nói, “Bây giờ chúng ta cần một hồi đại thắng chính thức để vững chắc quân tâm. Trường Thiên lâu dài không lộ diện, các loại tin tức nho nhỏ chỉ sợ sẽ truyền đi rất nhanh. Chúng ta cần dùng phương thức tàn khốc và máu tanh nhất nhắc nhở tất cả các tiên tông, cho dù không có Trường Thiên tọa trấn, chúng ta vẫn là Ẩn Lưu như trước kia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.