Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 422: Q.6 - Chương 422: Truyền Nước




Tim mọi người cũng tựa như bị ghim một châm, đột nhiên vô cùng đau đớn. Chẳng qua lần xuất thủ này của nàng vô cùng nhẹ nhàng và đúng lúc, căn bản chưa từng kinh động bộ rễ và vỏ cây phía dưới, tựa như vững vàng đâm vào huyệt đạo.

Nàng hài lòng gật đầu, sau đó dùng chủy thủ chọc nhẹ vào đỉnh túi nước, mở ra một lỗ nhỏ, phân phó hộ vệ bên cạnh cầm túi nước cao lên, sau đó ghé tai trên cành đằng mạn nghe một hồi lâu, lúc này mới nói “thành công”

Hạc trưởng lão trên mặt mang theo vẻ vui mừng, cũng kề tai nghe một hồi, trong giọng nói mang theo mấy phần bội phục “Cực khổ cho ngươi rồi. Sao ngươi lại nghĩ ra biện pháp này?”

Nói toạc ra thì biện pháp Ninh Tiểu Nhàn nghĩ ra được cũng không đáng giá tiền, chỉ là cho khóm cây ốm yếu nhỏ vé này truyền từng chút nước. “Huyết Ngô Đồng chỉ còn một ít vỏ cây liên kết với bộ rễ, cho nên dù là dinh dưỡng Hải Vương Kình cũng cơ hồ không lấy lên được. Lâu dần, thân mạch trong cây cang ngày càng giòn, chất dinh dưỡng mất đi càng nghiêm trọng”. Nhìn vào vỏ cây sẽ biết, lá cây toàn bộ đã rụng, nhiều thân cành đã mục thối, chính là do thân cây đã tự đem chút dinh dưỡng còn dư lại tập trung vào thân chính, có thể thấy được nó vừa đói vừa khát, chỉ có thể nhìn tinh hoa sinh cơ bên ngoài chứ không thể hấp thụ được.

Hạc trưởng lão thở dài một tiếng “Không sai. Chúng ta đều có thể chẩn đoán ra bệnh trạng của nó, lại không thể nghĩ ra được biện pháp như của ngươi, từ vỏ cây trực tiếp đem sinh cơ tinh hoa rót vào bên trong cây. Aiz, quả nhiêu là ý tưởng kỳ diệu”

Nàng ngại ngùng le lưỡi. Nàng nơi nào nghĩ ra sáng tạo độc đáo chứ? Chẳng qua là cái thế giới này, thể chất người tu tiên quá mức cường hãn, chỉ cần không phải vết thương trí mạng, căn bản không cần truyền dịch để sống sót, hơn nữa lại còn có thể nhanh chóng khôi phục, cho nên loại phương pháp điều trị tiên phong của hiện đại này ở Nam Chiêm Bộ Châu thủy chung không có chỗ dùng.

Mà nàng cũng biết, hàng cây bên đường ở Trung Quốc kia cũng thường được truyền nước như vậy, có lúc bởi vì sâu bệnh, có lúc bởi vì mới trồng bộ rễ còn bị tổn thương chưa khôi phục được. Hút không được chất dinh dưỡng trong đất cho nên cần truyền nước để vận chuyển dinh dưỡng. Hơn nữa đều là nguyên lý giống nhau mà thôi, nàng thậm chí còn từng nhìn thấy một gốc cây nhỏ bị bọn trẻ nghịch ngợm bóc đi toàn bộ vỏ cây, chỉ chừa lại một chút ít, nhân công vì cứu sống nó cũng sử dụng biện pháp truyền nước này cho đến khi vỏ cây mọc lại.

Cây cối bình thường có thể làm như vậy Huyết Ngô Đồng không có đạo lý nào lại không được, nó dù có quý thế nào cũng chỉ là một thân cây, việc vận chuyển dưỡng khí cùng dinh dưỡng không phải dựa vào vỏ cây sao? Nàng từng thấy cây cối tuy rỗng ruột nhưng vẫn bừng bừng sức sống, cũng bởi vì vỏ cây vẫn tồn tại. Nguyên nhân là vẫn có thể vận chuyển chất dinh dưỡng.

Sở dĩ phải dùng lông nhím bởi vì loại lông này nhọn, sắc, không chỉ bền chắc mà còn do độ sáng, thích hợp sử dụng như kim tiêm. Mới vừa rồi nàng mở một lỗ trên túi nước để không khí tràn vào, khiến cho dung dịch bắt đầu vận chuyển qua đằng mạn. Từ từ di chuyển vào trong mạch của Huyết Ngô Đồng. Có những thứ như tinh hoa sinh cơ này, sự thiết hụt của Huyết Ngô Đồng được thỏa mãn, cũng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm tới tính mạng.

Hiện tại, nó từ chỗ sắp chết, biến thành bệnh nặng, đợi nàng diệu thủ hồi xuân. Mà bởi vì thủ đoạn nàng mới thi triển, đông đảo đan sư bên cạnh cũng bắt đầu có lòng tin với nàng. Như vậy, nàng có thể tiến hành bước tiếp theo.

“Nếu không có gì ngoài ý muốn, nó tạm thời sẽ không chết”. Sau nửa giờ quan sát, nàng hướng Hạc Trưởng Lão nói “Việc cứu trị tiếp theo cũng không dễ dàng, ta cần những đồ này” Nàng đưa tới một tờ danh sách thật dài. Ngay cả một người tu dưỡng tốt như Hạc trưởng lão cũng không nhịn được khẽ run rẩy tay. Sau khi lần lượt xem qua, sắc mặt từ trắng lại chuyển sang đỏ.

“Chỉ tinh hoa sinh cơ Hải Vương Kình cần mười túi! Thảo Mộc Tinh cùng Mộc tinh hoa hai trăm phần, Huyết Nhục phôi năm mươi bộ …” Lão chỉ đọc mấy thứ đầu, giọng đã nghẹn lại, trong đầu chỉ hiện lên hai chữ to: Xảo trá!

Tiểu nha đầu này thật can đảm gian trá tới trên đầu Ẩn Lưu!

Hắn cảm giác gân xanh trên trán trực nhảy lên “Cứu sống Huyết Ngô Đồng thật cần dùng đến những thứ này?”

“Tất nhiên!” Ninh Tiểu Nhàn mắt cũng không chớp, bắt đầu nói láo “Cứu trị ít nhất cũng phải kéo dài năm ngày, tinh hoa sinh cơ của Hải Vương Kình căn bản không thể ngừng truyền, kiểu gì cũng cần tới mười túi. Bí pháp độc môn của ta cần rất nhiều dược liệu trân quý, đây cũng là chuyện không còn cách nào, cũng không thể đi trăm dặm lại bỏ nửa bước chân, thất bại trong gang tấc” nàng cung kính nói “Bởi vậy có câu, có bột mới gột nên hồ. Nếu Hạc trưởng lão cảm thấy những dược liệu này quá mức trân quý, ta…cùng lắm là không cứu trị nữa”

Có thể cứu mà không cứu, tin này nếu truyền đi, Cưu Ma còn không lột một lớp da của lão sao? Hết lần này tới lần khác lại có mười mấy ánh mắt ngó chừng, mười mấy lỗ tai đang nghe. Những dược liệu này tất cả lại là của Ẩn Lưu, cũng không phải của lão bỏ ra, cất giấu để làm gì?

“Nếu dùng nhiều dược liệu như vậy vẫn không cứu được, vậy thì sao?”

“Ta tự nhiên là toàn lực làm việc, có điều mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên …” nàng nhìn Hạc trưởng lão có khuynh hướng sắp nổi bão, vội vàng sửa lời nói “Nếu không cứu được Huyết Ngô Đồng, ta tình nguyện tới Kinh Cức đường lĩnh phạt” Nơi này dù sao cũng không phải Trung Quốc, nơi mà bệnh nhân đem gia sản toàn gia để trị liệu, nhưng cuối cùng bệnh viện nói nhẹ một câu “Không được, trị không hết”. Chuyện này thì ở nơi nào cũng có, nhưng yêu tông lại không phải như gia đình bình thường.

Hạc trưởng lão hồi lâu không nói được tiếng nào, cuối cùng nặng nề thở gấp, lúc này mới nói “ Được, được, ta chuẩn bị đầy đủ cho ngươi, cho ta nửa ngày thời gian”

“Cực khổ trưởng lão rồi” nàng cười nói, sau đó lại thả ra quả bom thứ hai “Một điều kiện nữa là thời điểm ta trị liệu cho Huyết Ngô Đồng, ai cũng không được ở bên cạnh quan sát”

“Cái gì?” Hạc trưởng lão sửng sốt, hô hấp dừng lại thật lâu, mới lắc đầu như trống bỏi “Không được, không được! Nơi này là trọng bảo của tông, sao có thể để mình ngươi ngốc trong này?”

“Có câu, phương pháp bí truyền không thể để người ngoài biết” nàng kiên trì nói “Đây là bí pháp thượng cổ của ta, quyết không thể để cho người thứ hai biết. Xin trưởng lão suy nghĩ và hiểu cho nỗi khổ tâm của ta”

Đan sư bên cạnh không nghe nổi nữa, không nhịn được lên tiếng chỉ trích “Trọng bảo của tông phái gặp nạn, ngươi vẫn còn để ý tư lợi của bản thân?”

Ninh Tiểu Nhàn mắt lạnh nhìn hắn “Ngươi chí công vô tư, ngươi tới cứu đi”

Người này nhất thời ngậm miệng.

Nàng quay đầu nói với Hạc trưởng lão “Lương y cứu người, cũng có bí pháp không tiết lộ ra bên ngoài, ta cứu Huyết Ngô Đồng cũng vậy, bí phương quyết không tiết lộ, cho dù ngài sai người đuổi bắt, ta cũng không cứu”

Hắn trừng mắt giận dữ nhìn nàng hồi lâu, mở miệng hỏi “Ngươi nắm chắc cứu sống nó bao nhiêu phần”

“Bảy phần”

Đây đã là tỷ lệ thành công ngoài dự tính. Hạc trưởng lão nhất thời hết giận, giống như quả bóng xì hơi “Được rồi, chẳng qua chuyện này ta không làm chủ được, ngươi theo ta đi gặp Cưu Ma đại nhân” sự thể lớn, lão bất quá chỉ là trưởng lão của Tiên Thực viên, nào có quyền định đoạt?

Lúc này đã khuya, xong do sự việc trọng đại, Hạc trưởng lão vẫn mang theo nàng tới chỗ ở của Cưu Ma.

Trang viên của môn chủ đại nhân ở bên cạnh một hồ sen nhỏ, diện tích ít nhất phải gấp mười lần chỗ ở của nàng, thoạt nhìn vừa ung dung vừa quý phái, hoa cỏ được cắt tỉa chỉnh tề, phía ngoài tường được trồng hoa tú cầu, bên trong là một cây hợp hoan lớn. Chỉ là mùa đông đã bắt đầu, hoa không nở nữa nhưng thủy chung vẫn có mùi thơm nhàn nhạt truyền ra.

Hai người vào trong phòng khách phía sau. Thật lâu sau, Cưu Ma mới khoác áo đi ra, màu da khẽ hồng, càng lộ ra khuôn mặt thánh khiết, vóc người lại càng xinh đẹp. nàng nhìn Ninh Tiểu nhàn, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị.

Là ảo giác sao? Ninh Tiểu Nhàn không hiểu sao cảm thấy, trong chớp mắt vừa rồi Cưu Ma mang theo địch ý với nàng? Nhưng mà nghĩ theo phương diện tốt, ít nhất người ta nhớ kỹ nàng, trong lòng nàng tự giễu.

Trường Thiên không lên tiếng, Cùng Kỳ ở một bên lại cười hắc hắc nói “Mùi vị này, mùi vị này. Hắc hắc, con chim phượng hoàng này vừa mới làm hoạt động duy trì nòi giống. Dù nàng có dùng thuật thanh tẩy cả trăm lần, ta cũng có thể thấy được mùi vị kích tình trên người nàng a!”

Xem ra là nàng cắt đứt chuyện vui phòng the của môn chủ đại nhân, Ninh Tiểu Nhàn không được tự nhiên cúi đầu. Không biết Hạc trưởng lão có nhìn ra không, nhưng mà da mặt lão dày, mặt không đổi sắc, ho nhẹ một tiếng nói “Môn chủ, Huyết Ngô Đồng có hi vọng chữa trị, song Ninh Tiểu Nhàn có chút yêu cầu khi chữa trị, thuộc hạ không dám làm chủ, kính xin môn chủ định đoạt”

Cưu Ma vốn đang nhíu mày, nghe vậy ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng “Huyết Ngô Đồng có thể trị tốt?”

“Nắm chắc bảy thành” Ninh Tiểu Nhàn nói “Chẳng qua bí pháp ta dùng, không có người bên cạnh mới có thể chuyên chú chữa trị”

Cưu Ma không cần suy nghĩ, hướng Hạc trưởng lão nói “Tốt lắm, chuẩn bị một gian phòng cho nàng”

“Môn chủ” Ninh Tiểu nhàn không đợi Hạc trưởng lão nói tiếp, liền giành nói “Ta cần hoàn cảnh an tĩnh tuyệt đối, cho nên, không thể có người ở bên cạnh, cũng không được dùng thần niệm theo dõi”

Cưu Ma lúc này mới nhìn nàng “Ý của ngươi là, ai cũng không thể nhìn?”

“Đúng”

Đôi mắt đẹp của Cưu Ma nhất thời dựng lên “Thật to gan! Huyết Ngô Đồng là trọng bảo bổn môn, có thể nào để ngươi ở một mình với nó?” Tướng mạo bên ngoài của nàng mặc dù non nớt nhưng khi biến đổi sắc mặt vẫn mang theo hung uy đập vào trên mặt.

“Mệnh Huyết Ngô Đồng chỉ còn một đường mỏng. Biện pháp của ta hơi hung hiểm, chỉ cần nửa điểm quấy rầy liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ” Ninh Tiểu Nhàn giống như căn bản không bị uy thế của nàng ảnh hưởng, kiên trì nói “Ta mới dùng phương pháp truyền nước tạm thời cho Huyết Ngô Đồng, khiến nó có thể sống thêm vài ngày nữa. Nhưng nếu không kịp thời cứu trị, nó sớm hay muộn cũng sẽ chết”

Cưu Ma đưa mắt về phía Hạc trưởng lão, nhìn lão gật đầu chứng minh lời Ninh Tiểu Nhàn nói không sai, lúc này mới thản nhiên nói “Huyết Ngô Đồng ở trong tình huống nguy cấp, ngươi còn có gan đi theo cò kè mặc cả, xem ra thời gian ngươi vào tông ngắn ngủi, còn chưa thấy qua bản lãnh của Kinh Cức Đường”

Bàn về miệng lưỡi, Ninh Tiểu Nhàn thua người nào? Nàng khẽ mỉm cười “Biện pháp cứu trị của ta cần có bàn tay ổn trọng. Nếu đến Kinh Cức Đường một chuyến, trở ra chỉ sợ tay chân ta sẽ không ổn rồi, Huyết Ngô Đồng được nâng niu như vậy, vạn nhất thất thủ, ta chết không đáng tiếc, đáng tiếc là cõi đời này mất đi một bụi thần vật” Nàng sở dĩ kéo dài tới hiện tại mới tự đề cử mình, không phải là chờ tới khi Cưu Ma lâm vào tuyệt vọng sẽ đáp ứng các điều kiện của nàng hay sao?

Hơn nữa nàng cũng có tám phần nắm chắc, Cưu Ma sẽ nắm lấy cơ hội cuối cùng này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.