No. 24

Chương 18: Chương 18




Beta: Hắc Mộc Tử Lam

xOx

Vụ mưu sát Nishioka Teraji, ngoại trừ sợi lông thú bên khoa giám chứng tìm được trên người nạn nhận, hoàn toàn không có một manh mối nào khác. Hung thủ ra tay chuyên nghiệp, xóa sạch mọi dấu vết.

Akanishi nhanh chóng giải quyết vụ Ikenaka, nhưng khi tra vấn, không tìm được kẻ tình nghi dính líu đến vụ của Nishioka Teraji.

Ueda đưa lệnh chính thức, vụ án mạng kia hoàn toàn độc lập với Ikenaka.

“Nishioka quan hệ với mọi người không tệ, sơ bộ qua, không ai có thù oán đáng nói với hắn. Nạn nhân có một cô bạn gái, không có vẻ như dính líu đến đồng tính luyến ái. Nên có thể bài trừ chuyện giết…” Kamenashi nhíu mày, đọc bản báo cáo trong tay.

“Tôi đi rồi, cậu một mình ở nhà chỉ truy được nhiêu đó thôi à?” Akanishi đang ngồi trên chiếc ghế cạnh đấy xoay người một vòng, nhướn mày hỏi đồng sự của mình.

“Anh đi chết đi!!! Đừng tưởng là thiếu anh, tôi sống không được!”

Ueda săm soi từng móng tay vừa được giũa gọn của mình, thản nhiên nói, “Đồng tính luyến ái hay không cũng chưa chắc… Giống như ai kia, trước giờ thẳng thườn thượt, chỉ sau một đêm… đã cong vòng như dây leo.”

“Ha? Ha?” Uesato đứng gần đấy không khỏi tò mò.



“Người biết điều thì phải hiểu rõ việc gì nên làm, việc gì không nên làm a~~” Ueda nheo mắt, mỉm cười quỷ dị nhìn ba thuộc hạ của mình.

“Tôi tiếp tục điều tra người thân của nạn nhân.” Kamenashi khẽ rùng mình, vội vàng gấp tập hồ sơ lại.

“Tôi đi xem thi thể thế nào… A… đổi.” Akanishi vừa nói, vừa đập tập hồ sơ trên tay mình lên ngực Kamenashi, rồi nhanh tay lấy đi tập hồ sơ của đối phương.

“A~ Uesato, cậu muốn theo ai thì theo, tập cho quen tiết tấu làm việc của đội.” Ueda gục đầu lên bàn, uể oải xua tay.

“Vậy để cậu ta đi với Kame đi, tôi không rảnh mà mang theo lính mới.” Akanishi không chút chần chừ mà nói ngay. “Leader, sếp không có chỉ thị gì sao? Bộ tới giờ vẫn chưa nhìn ra được khúc mắc gì à?”

“Sếp yêu dấu của các cậu mới giao cho anh một vụ lớn hơn rất nhiều. Không rảnh mà mang theo lũ ranh con. Đến lúc anh đây trở về, các cậu còn chưa phá được án thì…” Ueda ném một cái liếc dài về phía ba người. “Jin, cậu với Kazuya phải tách ra, mỗi người ở một nơi cho anh!”

Lời vừa dứt, Akanishi và Kamenashi không khỏi rùng mình. Cả hai tên lập tức cong đuôi bỏ chạy. Ngay cả Uesato cũng lẳng lặng không nói tiếng nào mà lui đi.

Ueda thở dài, mở hộc tủ cá nhân, rút ra thẻ căn cước của mình rồi cài lên ngực. Xong xuôi, hắn trương lên bộ mặt đao phủ, lăm lăm rời văn phòng.

xOx

“Tầng 24, tổ B, Ueda Tatsuya.” Ueda lạnh lùng tự giới thiệu với người thư ký đang ngồi trước cửa.

“Tầng 24 quả nhiên vẫn ưa đến muộn.” Ueda vừa yên vị, Nishikido ngồi gần đấy lập tức buông lời giễu cợt.

“Tầng 28 quả nhiên thiếu người tới nỗi phải để đội trưởng tự mình đi họp.” Ueda nhất quyết không chịu thua.

“Tại sao Takizawa Hideaki của tầng 24 không tự mình đến?” Vị sếp lớn phụ trách buổi họp không khỏi nhíu mày.

“Cậu ta đang phải lo vụ giết người rút xương, mọi người trong đội nhất trí xương quan trọng hơn da nên để tôi đến xử lý da.” Ueda nghiêm trang trả lời.

=___=

“Ở đây đã có 11 nạn nhân bị lột da rồi!” Nishikido hung hăng lớn tiếng.

“Vụ rút xương cứ theo đà này phát triển thì cũng có ngày 11 người bị hại, nói không chừng có người thứ 12 nữa kìa!” Ueda điềm nhiên trả đòn.



“Sao còn ngồi ở đây? Không đi tầng 30 họp à?” Imai nghiêng đầu hỏi Takizawa, người đang chăm chú dán mắt vào màn hình vi tính mà chơi game.

“A, tôi đã trịnh trọng ủy thác lại cho Ueda Tatsuya đi rồi.” Ánh mắt không hề dịch chuyển.

“… Cậu ta nghe lời vậy sao?”

“Tôi nói với cậu ta khảo sát cuối năm nay là tôi giám sát. Thế nên cậu ta liền vui vẻ nhận lời, không chút kháng cự.”

“… Cứ ngồi đấy mà đợi cậu ta đắc tội một lượt hết từ tầng một đến tầng ba mươi đi!! A!!! Đồ gian xảo!! Lại bắt tôi đi dọn rác cho cậu à?????”

“A!!!! Sớm quá! Hử? Tsuba-chan mới nói gì thế?”

“…”



“Hi vọng mọi người chuẩn bị trường kỳ tác chiến đợt này thật tốt. Tổ chuyên án này sẽ được giữ đến khi hung thủ bị khởi tố mới thôi.” Vị sếp lớn dõng dạc tuyên bố.

“Mỗi tuần chết một người, một tháng chết bốn người, mà còn muốn chúng ta trường kỳ tác chiến, đơn thuần chỉ để giấu bọn phóng viên thôi chứ gì.” Ueda thấp giọng cằn nhằn.

Nishikido ngồi bên cạnh lườm hắn một cái.

“Nghĩ sao mà cho cả người ở bộ kinh tế tầng 13 vào đội vậy trời? Bọn họ chắc cử tên nào đang nghỉ phép đây mà…”

“Cậu im miệng giùm tôi cái!!!”

“Yên tâm, súng của mọi người ở đây đều bị tháo đạn rồi.”

“…”

“Sếp Nishikido, kỳ thật sếp cũng muốn nói lời vừa rồi mà nhỉ? Nói không chừng còn ác độc hơn tôi nhiều đấy chứ, phạm trù ưa thích của sếp mà.”

Lát sau, bản tuyên bố lập đội rốt cuộc kết thúc. Ai nấy không khỏi thở phào.

“Chúng ta bắt đầu chia tổ.”

Lời vừa dứt, Ueda lập tức giơ tay lên.

Nishikido trợn trừng hai mắt nhìn hắn.

“Tôi muốn chung một tổ với sếp Nishikido đây ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.