Nợ Âm Khó Thoát

Chương 93: Chương 93: Người này có vấn đề




Càng nghĩ, lòng tôi lại càng thêm kinh ngạc và ngờ vực, hiện tại điều may mắn nhất có lẽ chính là tôi không hề cảm thấy trên người lão Doãn có địch ý với mình.

Bằng không, tôi ở trước mặt lão Doãn, không hề có bí mật gì cho riêng mình, một người như vậy, đối với tôi mà nói, chỉ sợ chính là uy hiếp khó nói thành lời.

- Nhóc con, dẫn lôi thạch anh còn muốn nữa không?

Tiếng nói của lão Doãn kéo tôi về thực tại, tôi lập tức ngẩng đầu nhìn lên trên mặt bàn, lại phát hiện không biết từ lúc nào, đã có một hòn đá rất nhỏ nằm yên tĩnh trên quầy hàng.

Mà hòn đá này nhìn cũng có chút kỳ lạ, bởi vì hòn đá này có màu bạc, mà thỉnh thoảng lại có một thứ ánh sáng màu bạc không ngừng lóe qua.

Đây là dẫn lôi thạch? Lòng tôi kinh ngạc, nghe nói thứ này phải ở nơi đặc biệt mới có, bởi vì một viên đá rất lớn, sau khi bị sét đánh, bên trong viên đá mới sản sinh ra những hòn đá dẫn lôi bé nhỏ.

Muốn vẽ được bùa ngũ lôi, dẫn lôi thạch này là thứ đồ nhất định phải chuẩn bị.

- Vậy thì, lão Doãn ơi hòn đá này bao nhiêu tiền ạ?

Đã kiếm được không ít món hời từ chỗ lão Doãn, tôi thực sự không còn mặt mũi nào lại lấy không đồ của lão ta nữa.

Chính vào lúc tôi vừa nói xong, lão Doãn uống thêm một ngụm rượu, sau đó lên tiếng:

- Được rồi, coi như lấy bình rượu này của anh để đổi lấy đi!

Có điều tôi lập tức từ chối, mặc dù tôi không biết giá cả của dẫn lôi thạch, nhưng nhất định không phải chỉ một bình rượu mà có thể đổi được, cho nên tôi vội vàng lên tiếng, nói:

- Lão Doãn, thế này thì ngại quá rồi ạ? dẫn lôi thạch này có lẽ là vật không dễ tìm.

Vốn dĩ tôi cũng ôm tâm tình ngại ngùng nói ra câu này, nhưng khi tôi nghe xong câu nói của lão Doãn, trong lòng đã lập tức hối hận.

- Ừ, lòng dạ của anh cũng không tồi, dẫn lôi thạch một trăm vạn, anh có tiền không?

Một câu nói của lão Doãn, đã đủ dọa tôi dính chặt người tại chỗ, ông trời ơi, một trăm vạn?

Tôi nuốt xuống một ngụm nước miếng, lúc này, lão Doãn phất tay với tôi.

- Mau cút đi, không có tiền còn giả vờ cái gì! Mất mặt quá!

Nghe vậy, tôi càng thêm xấu hổ, tiếp đó mau chóng cong thân mình.

- Cảm ơn lão Doãn, khi nào rảnh cháu lại đến thăm ông.

Nói xong, tôi nhanh nhẹn chạy ra khỏi cửa tiệm, ông nội nó chứ, thứ này một trăm vạn ư? tôi đều đang hoài nghi lão Doãn cố ý cắt cổ tôi.

Có điều nói thế nào thì lão Doãn cũng không lấy tiền, lão Doãn này cũng là miệng dao tâm đậu phụ, là một người tốt, tôi cầm dẫn lôi thạch, vui mừng vội vã quay trở về nhà.

Dẫn lôi thạch mặc dù không lớn, nhưng tôi nghĩ, cũng đã đủ cho tôi dùng rất lâu, bởi vì chỉ cần thêm một ít vào chu sa, cũng đủ để vẽ rất nhiều lá bùa.

Tôi chờ không được mà mau chóng lấy ra một con dao, mài lấy một ít bột đá từ trên dẫn lôi thạch xuống, trộn vào trong nghiêng mực.

Tiếp đó, tôi điều chỉnh lại bản thân, đi vào trạng thái vẽ bùa.

Tôi đánh giá qua uy lực và độ khó của bùa ngũ lôi, một đêm trôi qua, không ngờ tôi vẫn chưa vẽ xong nổi một lá bùa nào.

Sáng sớm ngày thứ hai, cảm thấy sức lực trên người đã sắp cạn kiệt, bèn trực tiếp nằm xuống giường, ngủ như chết.

Có điều ngủ chưa được bao lâu, đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Tôi nhìn điện thoại, là một số máy lạ, tôi nhíu mày, sau khi ấn nghe, đầu dây bên kia liền truyền tới một tiếng nói có phần châm chọc.

- Sao thế? Đây mới có mấy ngày không gặp? Đã quên rồi?

Tôi ngây người, nghĩ một lát, cuối cùng cũng nhớ ra, đây chẳng phải là tiếng của Trúc Tẩm Ngưng sao?

Tôi vội vàng trả lời:

- Thì ra là Trúc cảnh quan, đâu dám quên cô chứ, mới sáng sớm, có chuyện gì sao?

- Lạy anh, đều mười một giờ rồi, anh nói sáng sớm ư? Anh làm thế nào thi vào được đại học Qúy Châu?

Trúc Tẩm Ngưng có chút không biết nói gì, lên tiếng hỏi tôi.

Tôi cũng hơi xấu hổ, xem ra mới ngủ một tý đã mơ mơ màng màng rồi, hôm nay sáu giờ sáng tôi mới đi ngủ.

Nói hai câu, tôi hỏi Trúc Tẩm Ngưng có chuyện gì sao? Trúc Tẩm Ngưng ngập ngừng một lát, cuối cùng lên tiếng:

- Cái đó, lúc trước chẳng phải đã nói mời anh đi ăn cơm sao? Không biết hôm nay anh có rảnh không?

Tôi nghĩ một lúc, hình như hôm nay cũng chẳng có việc gì, Trúc Tẩm Ngưng nói buổi chiều cùng nhau đi ăn cơm, tôi liền đồng ý.

- Anh chuẩn bị đi, tôi đến đón anh nhé?

Trúc Tẩm Ngưng nghe thấy tôi đồng ý, có phần vui mừng nói.

- Thôi, cô cứ nói chỗ đó ở đâu, tôi bắt xe qua đó tìm cô, để một người con gái đến đón, cô bảo tôi sao mà đồng ý cho được!

Trúc Tẩm Ngưng cũng không nói gì nhiều, trực tiếp gửi địa chỉ cho tôi, bảo tôi mau lên.

Sau khi ra khỏi giường, tôi đi tắm rửa, thay một bộ đồ sạch sẽ, sau đó ra khỏi nhà, bắt xe đến địa chỉ mà Trúc Tẩm Ngưng nói, đây là phố đồ ăn ngon nổi tiếng ở Qúy Dương.

Mặc dù chưa tới qua, nhưng sớm đã từng nghe nói, những thương hiệu đồ ăn nổi tiếng đặc biệt ở Qúy Dương, nơi này gần như đều có hết, Trúc Tẩm Ngưng đã nhìn thấy tôi.

Hôm nay cô ta mặc một bộ váy liền màu xanh nhạt, khi không mặc đồng phục, Trúc Tẩm Ngưng bớt đi vài phần lạnh lùng, lại nhiều hơn một phần dịu dàng vốn có của con gái.

- Hôm nay xinh thế!

Nhìn thấy Trúc Tẩm Ngưng, tôi lập tức cười nói.

- Ấy, anh cũng biết khen người khác à?

Trúc Tẩm Ngưng hơi ngây ra, nói với tôi, tôi xoa xoa mũi, Trúc Tẩm Ngưng cũng không nói nhiều, trực tiếp dẫn tôi vào phố đồ ăn.

Sau khi đến nơi, Trúc Tẩm Ngưng có lẽ đã chọn xong món từ sớm, con người tôi cũng không kén chọn, ăn gì cũng được.

Có điều trong lúc ăn, tôi nhìn được ra, Trúc Tẩm Ngưng này hình như có chuyện gì đó muốn nói với tôi, nhưng vẫn không chịu mở miệng.

Một lúc lâu sau, Trúc Tẩm Ngưng cuối cùng cũng lên tiếng:

- Cái đó, có một chuyện, muốn phiền anh giúp đỡ chút, được không?

Tôi ngây người, thì ra tìm tôi là vì có chuyện muốn nhờ tôi giúp! Thảo nào sao mà Trúc Tẩm Ngưng cứ mãi ngại ngần không dám mở miệng, tôi hỏi cô ta có chuyện gì?

Trúc Tẩm Ngưng nghĩ một lát, nói muốn tôi cùng cô ta tham gia một buổi dạ hội, nói chính xác hơn, dạ hội này có liên quan tới một vụ án.

Trong cục vẫn đang điều tra, nhưng đêm nay Trúc Tẩm Ngưng muốn tự mình hành động, đi điều tra manh mối.

Tôi nhíu chặt mày, nói điều tra manh mối hình như tôi không giúp được gì?

Lúc này, Trúc Tẩm Ngưng lại giải thích cho tôi nghe, vụ án này lần cũng có chút kỳ lạ, liên quan đến vụ án mất tích, Trúc Tẩm Ngưng cũng không nói rõ với tôi về vụ án mất tích này, mà nói, bởi vì vụ án rất quái lạ, cho nên cô ta cảm thấy gọi thêm tôi đi cũng an toàn hơn.

Sau khi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng cứ nhìn tôi chằm chằm, mà tôi lại rơi vào trong trầm mặc, một lúc sau, tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng nói:

- Cô nói thời gian đi, đến lúc ấy tôi tới tìm cô.

Nghe thấy câu trả lời của tôi, Trúc Tẩm Ngưng hơi ngây ra, sau đó mặt mày vui mừng nhìn tôi:

- Anh đồng ý rồi?

Tôi gật đầu, sau đó kêu cô ta nói qua chuyện liên quan đến vụ án, lúc này, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng nghiêm túc, lên tiếng.

Nói vụ án người mất tích này, mục tiêu của hung thủ hầu như đều là những nữ giới trẻ tuổi, có vài phần tương tự với vụ án xác chết khô của mấy ngày trước, hơn nữa vụ án này xuất hiện vào lúc vụ xác chết khô vừa kết thúc được hai ngày.

Mà dựa vào điều tra, trước lúc những người con gái này mất tích, đều tham gia một bữa tiệc của những nhân vật nổi tiếng, sau đó đều mất tích một cách kỳ lạ.

Cho nên những kẻ tình nghi mà phía cảnh sát đã khoang vùng, trong đó có một kẻ, là người tổ chức bữa tiệc dạ hội mà đêm nay chúng tôi sẽ phải tham gia.

Người này là thiếu công chủ của tập đoàn Phương Hoa, thành phố Qúy Dương, bình thường rất thích tổ chức tiệc rượu, mà vừa hay là, có người mất tích trong bữa tiệc mấy ngày trước, kẻ này cũng tham gia hợp tác cùng tổ chức, nhưng cụ thể thế nào, vẫn chưa tìm ra được chứng cứ.

Tôi đại khái cũng đã hiểu, sau khi ăn cơm xong, tôi liền trở về nhà, mãi cho tới tối, Trúc Tẩm Ngưng gọi cho tôi, nói cô ta đã đứng ở dưới nhà.

Tôi đi xuống dưới, sau khi lên xe, Trúc Tẩm Ngưng ném cho tôi một cái túi:

- Thay lên người bộ vest trong đó đi, tôi đánh giá qua mắt nhìn, có lẽ cũng vừa vặn với người anh.

Tôi ngây người, hỏi Trúc Tẩm Ngưng bộ này bao nhiêu tiền? Tôi trả cho cô ta! Cô ta cười cười:

- Cứ coi như là quà mà tôi đền tội cho anh.

Nói xong, Trúc Tẩm Ngưng xuống xe, tôi ở trong xe, mau chóng mặc bộ vest lên người, sau khi thay xong, chúng tôi trực tiếp phóng tới địa chỉ tổ chức bữa tiệc, đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy những thứ xa xỉ của người nhiều tiền.

- Anh xem, kia chính là thiếu chủ của tập đoàn Phương Hoa Qúy Dương, Phương Trình Chu.

Lúc này, tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng truyền tới, tôi vội vàng đưa mắt theo hướng cô ta chỉ, lập tức, lông mày tôi cũng nhíu chặt lại.

Bởi vì tôi phát hiện, ở mi tâm của Phương Trình Chu này, không ngờ lại có một vòng khí đen? Tim tôi nghẹn lại, người này có vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.