Nợ Âm Khó Thoát

Chương 318: Chương 318: Nhị Khí Ngưng Anh




Sau tiếng kinh hô của Hoàng Minh, tôi cũng đã nhìn thấy, luồng khí thế trên người Hoàng Tiểu Tiên vẫn đang không ngừng dâng lên.

Hoàng Tiểu Tiên, lúc trước vẫn luôn che giấu thực lực của mình?

Lúc này, đến ngay cả tôi cũng vô cùng kinh hãi, bởi vì tôi hoàn toàn không ngờ rằng, Hoàng Tiểu Tiên chưa từng thi triển hết toàn bộ thực lực của mình.

Mà sau đó, tôi thấy trên gương mặt tuyệt sắc của chị ta như bao phủ một tầng tiên khí, không vướng bụi trần, đối diện với tiếng kinh hô của Hoàng Minh.

- Nhị Khí Ngưng Anh? Em thế mà lại đã lên tới cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, em gái ngoan của anh, em thật khiến anh bất ngờ!

Hoàng Minh nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Tiên, kế đó là thốt ra một giọng nói có phần kì lạ, lúc này hai mắt gã đỏ au, rõ ràng gã vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên thi triển toàn bộ thực lực của mình.

Nhị Khí Ngưng Anh? Tôi mới chỉ nghe nói qua Nhất Khí Ngưng Anh, còn chưa biết Nhất Khí Ngưng Anh là cảnh giới quái quỷ gì, hiện tại, lại nghe thấy gì mà Nhị Khí Ngưng Anh, kiến thức về những cảnh giới bên trên Nguyên Đan của tôi, vẫn rất hạn hẹp.

Lúc này, cuối cùng thì luồng khí đang không ngừng bạo phát trên người Hoàng Tiểu Tiên cũng dừng lại, khí thế toát ra từ trên người Hoàng Tiểu Tiên, chèn ép tất cả mọi người có mặt tại hiện trường.

Hoàng Minh và một tên Hoàng Kim Hồ Vệ đều đứng im, bất động nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tuy nhiên, ánh mắt của chị ta lại chỉ nhằm vào Hoàng Minh.

- Tôi đã nói rồi, tôi sẽ đánh cho tới khi anh chịu nói cho tôi biết!

Giọng nói lạnh lùng của Hoàng Tiểu Tiên vang lên, dứt lời, cả người đã biến mất khỏi chỗ cũ, tôi nhìn thấy rõ không gian như bị Hoàng Tiểu Tiên khủng bố kia xé toạc.

Thân hình chị ta đã xuất hiện ngay trước mặt Hoàng Minh, có điều lúc này, trước mặt Hoàng Minh xuất hiện một cái chuông, cái chuông màu vàng kim vừa xuất hiện, đã từ từ tự phóng to lên.

Chỉ vài tích tắc đồng hồ, cái chuông màu vàng kim đã hóa thành một cái chuông khổng lồ, cái chuông nằm ngang trước mắt Hoàng Minh, đòn tấn công của Hoàng Tiểu Tiên trực tiếp đập vào cái chuông trước mặt.

Lập tức, tôi nghe thấy một âm thanh chói tai vang ra từ trên cái chuông, âm thanh này khiến đôi tai của tôi đau nhức, vội vàng dùng chân nguyên phong hai lỗ tai lại.

Nhưng, giây tiếp theo, tôi lại thấy thân người của Hoàng Minh bay ngược ra, Hoàng Tiểu Tiên chỉ loạng choạng lùi ra sau mấy bước.

Cái chuông màu vàng kim cũng bị hất văng sang một bên, hình dạng đang được phóng to lúc đầu bỗng thu nhỏ lại.

Hoàng Tiểu Tiên khẽ nheo mắt, lại thấy Hoàng Minh đã trực tiếp liều mạng chạy như bay vào một nơi nào đó, gã muốn bỏ chạy sao?

Sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên lạnh như băng, dưới tình hình này, tôi tin Hoàng Tiểu Tiên không thể để cho gã chạy thoát, bởi vì gã có manh mối về mẫu thân của Hoàng Tiểu Tiên.

- Muốn chạy à? Tôi đã đồng ý chưa?

Hoàng Tiểu Tiên lạnh giọng hô lên một tiếng, chân chị ta đạp nhẹ xuống đất, cả người đã mất hút khỏi chỗ cũ.

Trực tiếp đuổi theo Hoàng Minh đang chạy bán sống bán chết, mà lúc này, Hoàng Kim Hồ Vệ luôn đứng im bỗng bắt đầu di chuyển, trực tiếp xông tới ngăn cản Hoàng Tiểu Tiên.

Có điều, tôi đã chú ý thấy, trên người Hoàng Kim Hồ Vệ, không ngờ còn có một luồng khí thế khiến người ta lạnh buốt tim gan.

Trên người y, có một làn khói màu đỏ máu đang xoay quanh, ngay cả khí mùi trên người đã bắt đầu dâng lên.

- Thiêu đốt tinh huyết? quả nhiên xứng đáng với danh hiệu Hoàng Kim Hồ Vệ thân cận của gia đình nhị thúc!

Hoàng Tiểu Tiên đứng khựng lại, trước mặt chị ta đã là Hoàng Kim Hồ Vệ, giọng nói có chút kinh ngạc, tôi đứng im tại chỗ, bàng hoàng nhìn mọi việc trước mắt.

Thiêu đốt tinh huyết? xem ra Hoàng Kim Hồ Vệ đã muốn liều mạng để bảo vệ cho Hoàng Minh rời khỏi nơi này, lúc này tôi thét lớn.

- Hoàng Minh, nếu mày còn chạy, tao sẽ giết Hoàng Quân ngay lập tức!

Tiếng nói truyền ra, nhưng lại không nghe thấy tiếng hồi đáp của Hoàng Minh, xem ra gã đã hạ quyết tâm phải chạy thoát khỏi đây.

Đến ngay cả chuyện sống chết của Hoàng Quân cũng không thèm quản nữa, nhưng dưới tình trạng thế này, lựa chọn của Hoàng Minh cũng được coi là sáng suốt, bởi nếu gã còn chần chừ, có thể sẽ xong đời trong tay Hoàng Tiểu Tiên.

Hiện tại, Hoàng Kim Hồ Vệ đang ngăn cản Hoàng Tiểu Tiên, đây cũng chính là cơ hội đẹp nhất để gã trốn thoát, tôi hít sâu một hơi, xem ra không còn cách nào nữa rồi, hiện tại Hoàng Minh không lộ diện, tôi không thể giết chết Hoàng Quân thật.

Thấy trận chiến giữa Hoàng Tiểu Tiên và Hoàng Kim Hồ Vệ càng lúc càng thêm ác liệt, Hoàng Tiểu Tiên là dùng thực lực thật sự của mình, nhưng tên Hoàng Kim Hồ Vệ kia đã sử dụng bí thuật, thực lực đương nhiên không ổn định, hơn nữa còn chưa sánh bằng trình độ của Hoàng Tiểu Tiên.

Rất nhanh, trước mặt Hoàng Tiểu Tiên đã nhiều thêm một thi thể hồ ly, mặc dù y đã chết, nhưng lại dùng tính mạng của mình để đổi lấy cơ hội trốn thoát cho Hoàng Minh.

Hoàng Tiểu Tiên nhìn vào trong tòa làm việc trống không, hừ lạnh một tiếng, giây tiếp theo, chị ta xếp đống thi thể hồ ly vào chung một chỗ, một lực hút xuất hiện trong tay chị ta, từng viên nguyên đan màu trắng đã bị Hoàng Tiểu Tiên hút ra ngoài.

Còn về hai tên Hoàng Kim Hồ Vệ kia, cũng bị Hoàng Tiểu Tiên hút ra, nhưng lại là hai bóng mờ, là bản thu nhỏ của một con hồ ly.

Khi hai cái bóng xuất hiện, lập tức mau chóng vùng vẫy, nhưng Hoàng Tiểu Tiên hừ lạnh một tiếng, một luồng khí phóng ra bao trùm hai cái bóng vào trong, sau đó, mặt mày hai cái bóng kinh sợ, nhìn Hoàng Tiểu Tiên.

- Đi thôi!

Hoàng Tiểu Tiên bỗng quay người lại, nhìn tôi nói, nghe vậy, tôi ngơ người, hỏi Hoàng Tiểu Tiên, cứ thế mà đi sao?

Hoàng Tiểu Tiên gật đầu, nói Hoàng Minh đã rời đi rồi, ở lại đây cũng không có tác dụng gì, có điều cũng may, hiện tại Hoàng Quân đang nằm trong tay chúng tôi, nhờ đó mà trong tay chúng tôi cũng có một con tin.

Nghe vậy tôi cúi đầu xuống nhìn Hoàng Quân đang thoi thóp, hắn đã bị tôi bẻ gãy năm ngón tay, hiện tại đã thói thóp bất tỉnh nhân sự rồi.

Cứ thế, tôi vác Hoàng Quân trên vai, cùng Hoàng Tiểu Tiên rời khỏi chỗ này, tới biệt thự của Hoàng Tiểu Tiên, tôi bó bột cho năm ngón tay bị gãy của Hoàng Quân, sau đó nhìn Hoàng Tiểu Tiên, hỏi phải là gì với hắn bây giờ?

Hoàng Tiểu Tiên đi tới, ấn vài lần xuống phần bụng của Hoàng Quân, Hoàng Quân trong tay tôi từ từ hóa thành một con hồ ly màu vàng.

Có điều cho dù đã biến thành hồ ly, thì hắn vẫn rất yếu ớt.

- Chị đã phong khí mùi của nó lại rồi, người nào không có thực lực mạnh hơn chị hai cảnh giới, đều không thể hóa giải được, tìm cho nó một cái lồng, để nó an phận nằm trong đó, sớm muộn gì cũng cần dùng đến nó.

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, liền bày ra dáng vẻ lười biếng, nằm bò lên trên sô-pha, thực ra tôi cũng biết, biết mẫu thân mình không sao, tâm trạng của Hoàng Tiểu Tiên cũng đã tốt hơn rất nhiều.

Tôi cũng thấy vui thay cho chị ta, tôi nhốt Hoàng Quân vào trong một cái lồng, sau đó quay về bên Hoàng Tiểu Tiên, bởi vì tôi rất tò mò về cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, hi vọng chị ta sẽ giải thích cho tôi nghe.

Ngồi bên cạnh Hoàng Tiểu Tiên, tôi vội vàng hỏi;

- Đúng rồi, chị có thể kể cho em nghe về cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh không?

Về phương diện này, trên Tang Sinh Kinh không đề cập quá nhiều, cho nên chỉ đành tự mình đi tìm hiểu, tìm người để hỏi, bây giờ có lẽ Hoàng Tiểu Tiên sẽ trở thành “cô giáo” của tôi!

Thấy tôi hỏi vấn đề này, Hoàng Tiểu Tiên nhìn tôi, ánh mắt có chút dị thường, kế đó, cất tiếng hỏi:

- Bây giờ em cũng là Tiên Thiên rồi, sao đến những thứ này cũng không hiểu gì hết?

Nghe vậy, tôi không biết làm sao xoa xoa mũi, bởi đúng thật là tôi không biết gì về những thứ đó.

Hoàng Tiểu Tiên thở dài một tiếng, nói:

- Bây giờ em đang ở cảnh giới Tiên Thiên cấp hai, sau khi em đạt tới Tiên Thiên điên phong, sẽ bước vào cảnh giới Nguyên Đan.

- Cảnh giới Nguyên Đan phân ra làm năm cấp, đối ứng với tim, gan, lá lách, phổi, thận, năm bộ phận trong cơ thể con người, hay còn được gọi là Ngũ Cung của cơ thể.

- Thứ gọi là Nguyên Đan, chính là dùng chân nguyên trong người, đẩy vào trong Ngũ Cung, ngưng tụ một viên Nguyên Đan đối ứng, tuần tự trước sau em không cần quản, toàn bộ đều là do sở thích của em, thích ngưng tụ Nguyên Đan ở nơi nào trước, đều được hết.

- Mà khi đã ngưng tụ năm nguyên đan trong Ngũ Cung xong, sẽ bước vào cảnh giới Nguyên Đan điên phong, lúc này, cần dẫn Ngũ Khí giữa trời vào đất vào, để phá vỡ Nguyên Đan trong Ngũ Cung, ngưng tụ thành Nguyên Anh!

- Đây chính là cảnh giới Dẫn Khí Ngưng Anh, cũng không cần phải theo tuần tự, Dẫn Khí Ngưng Anh cũng phân ra làm năm cấp, cảnh giới hiện giờ của chị là Nhị Khí Ngưng Anh, trong người đã ngưng tụ hai Nguyên Anh rồi.

Hoàng Tiểu Tiên nói một mạch không ngừng, nghe xong, tôi thở dài một tiếng, bởi tôi cảm thấy những điều này rất hữu dụng.

Lúc trước tôi chẳng hiểu chút gì về những thứ ấy, hóa ra, thú gọi là Nhất Khí Ngưng Anh, Nhị Khí Ngưng Anh, có nghĩa như vậy.

Sau khi hiểu xong tôi lại phát hiện, bản thân mình còn cách rất xa những cảnh giới ấy, lúc này tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên, sau Ngũ Khí Ngưng Anh, thì là cảnh giới gì?

Lần này, Hoàng Tiểu Tiên lườm tôi một cái, nói:

- Chị còn chưa nóng vội, em nóng vội cái gì?

Nghe chị ta nói vậy nhưng tôi cũng không tức giận, kế đó, tôi đi vào phòng mình, bắt đầu tu luyện, giữa lúc đó, đột nhiên điện thoại của tôi reo lên.

Khi mở ra xem, phát hiện là số của Hoàng Tiểu Tiên gọi đến, trong lòng tôi hơi ngờ vực, điện thoại di dộng này không phải đã đưa cho người con gái chạy thoát ra ngoài rồi sao?

Tôi ấn nghe, không ngờ, trong điện thoại lại vang lên tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng.

- Tôi tìm thấy số của anh trong chiếc điện thoại này, liền ấn gọi luôn!

Tiếng của Trúc Tẩm Ngưng truyền tới, mà lúc này, tôi cũng biết, người con gái kia sau khi thoát ra ngoài đã đi báo cảnh sát, Trúc Tẩm Ngưng đương nhiên cũng có được điện thoại của Hoàng Tiểu Tiên.

Nhìn thấy bên trên có số điện thoại của tôi, Trúc Tẩm Ngưng đã gọi thử.

Sau đó, Trúc Tẩm Ngưng lại nói, bên chỗ cô ta cần tôi qua đó một chút, tường thuật lại xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bởi khi bọn người Trúc Tẩm Ngưng tìm tới nhà máy, lại phát hiện bên trong chỉ có xác chết của động vật.

Cũng chính là những con hồ ly kia, nghĩ đến đây tôi thầm chửi Hoàng Tiểu Tiên ngu si, tại sao lúc trước không xử lý mấy xác chết ấy luôn đi?

Nói qua với Hoàng Tiểu Tiên một tiếng, tôi trực tiếp rời đi, tới cục cảnh sát, tôi đi thẳng tới phòng làm việc của Trúc Tẩm Ngưng, thấy tôi tới, cô ta liền đưa điện thoại lại cho tôi.

- Trên chiếc điện thoại này có một mùi hương đặc biệt, là của người con gái đang ở bên cạnh anh à?

Nghe TRúc Tẩm Ngưng hỏi vậy, tôi cũng không né tránh, trực tiếp gật đầu, sau đó hỏi cô ta có chuyện gì muốn hỏi tôi?

- Lúc trước tôi luôn tò mò hồ ly bên cạnh anh là người như thế nào, hiện tại coi như cũng đã hiểu, thân phận của chị ấy có lẽ khá thú vị.

Tôi không nói gì, lúc này, Trúc Tẩm Ngưng lấy ra một thứ đồ, đặt tới trước mặt tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.