Lúc nghe thấy Ngưng Hồn Thảo, tim tôi giật một cái, bởi vì tôi còn nhớ rất rõ, lão già cảnh giới Ngưng Anh, vì một cây Ngưng Hồn Thảo, mới muốn giết người diệt khẩu, có điều hiện tại, tôi còn chưa hiểu, Ngưng Hồn Thảo rốt cuộc là thứ thế nào.
Lúc này, tôi nhìn Lục Thanh Sơn bên cạnh, ánh mắt hắn khẽ lóe sáng, nhìn như hắn biết Ngưng Hồn Thảo, nghe thấy tin tức về Ngưng Hồn Thảo, nên trong lòng có hơi kích động.
- Lục huynh, không biết Ngưng Hồn Thảo là thứ như nào?
Mặc dù có chút xấu hổ, nhưng tôi vẫn lí nhí hỏi Lục Thanh Sơn, khi tôi nói xong, Lục Thanh Sơn kinh ngạc nhìn tôi, hình như khá giật mình về việc tôi không biết Ngưng Hồn Thảo là gì.
Tôi cười khì khì, xoa xoa mũi nói tôi thực sự không biết!
Lúc này, Lục Thanh Sơn mới cất tiếng nói:
- Ngưng Hồn Thảo, hiện tại chúng ta vẫn chưa cần dùng, có điều lại là báu vật hiếm có!
Tiếp sau đó, Lục Thanh Sơn nói với tôi, Ngưng Hồn Thảo, chính là bảo vật quan trọng nhất để ngưng tụ Nguyên Anh trong người, sau cảnh giới Nguyên Đan, muốn ngưng tụ được Nguyên Anh, chân nguyên trong người nhất định phải nồng hậu chỉ là điểm thứ nhất trong đó, điểm thứ hai, cần phải có lực Thần hồn của bản thân, gửi gắm vào trong Nguyên Anh đã ngưng tụ.
Khiến Ngưng Anh ngưng thần, mới được coi là Nguyên Anh hoàn chỉnh, mà bởi vì lực thần hồn trong cơ thể con người vốn có hạn, cho nên sau khi ngưng tụ được một Ngưng Anh, nhất định phải dùng rất nhiều thời gian để bù lại lực thần hồn đã bị tổn thất, bằng không, thì không thể ngưng tụ Nguyên Anh thứ hai.
Ngưng Hồn Thảo là bảo vật có thể cung cấp đủ năng lượng để bồi lấp tổn thất, cho nên, chỉ cần có Ngưng Hồn Thảo, vậy thì chỉ cần là người tu luyện có đủ chân nguyên để ngưng tụ Nguyên Anh, lúc nào cũng có thể ngưng tụ Nguyên Anh tiếp theo, thứ này gần như những ai ở cảnh giới Ngưng Anh đều điên cuồng tìm kiếm.
Lục Thanh Sơn giải thích qua, tôi cũng coi như đã hiểu ra tác dụng của Ngưng Hồn Thảo, thảo nào lúc trước sau khi lão già biết có Ngưng Hồn Thảo, lại hận không thể chiếm được ngay như thế,
Mà hiện tại, bên hang động phía dưới, xem ra không chỉ có một cây Ngưng hồn Thảo, tôi có thể nhìn thấy, ánh mắt của mấy lão già nóng rực, hận không thể trực tiếp xông lên, chiếm Ngưng Hồn Thảo làm của riêng.
- Đi thôi, xuống dưới xem, bảo vật, là thứ mà người có năng lực mới xứng đáng có!
Lục Thanh Sơn nhìn tôi, nhàn nhạt nói, nghe vậy tôi gật gật đầu, sau đó cùng Lục Thanh Sơn nhảy xuống bậc thang bên dưới.
Trúc Tẩm Ngưng và Liêu béo đi theo sau,
Tôi và Lục Thanh Sơn đến, lập tức gây ra sự chú ý cho tất cả mọi người, ai cũng quay đầu lại nhìn chúng tôi.
- Đây là cái tên biến thái khi nãy?
- Tránh xa hắn một chút, thực lực của hắn không giống với những gì hắn biểu hiện ra bên ngoài!
- …….
Nghe những tiếng nghị luận vang lên xung quanh, lập tức, tôi cùng Lục Thanh Sơn tiến thẳng lên, những người đó mau chóng tránh người ra, hình như muốn tránh né tôi và Lục Thanh Sơn.
Sai rồi, nói chính xác hơn chỉ là muốn tránh Lục Thanh Sơn, bởi vì trận đấu khi nãy của hắn, đều đã nằm trong mắt của tất cả mọi người.
Lúc đó, Lục Thanh Sơn dùng thực lực của mình, hoàn toàn áp đảo Đỗ Nham Tây, điều này khiến Lục Thanh Sơn có lực uy hiếp không hề nhỏ.
Khi chúng tôi đi vào trong dòng người, tôi phát hiện những ánh mắt ngập mùi nguy hiểm đang rơi lên người mình, không cần nói cũng biết, những ánh mắt ấy, là của mấy lão già bắn ra.
Thấy ánh mắt đầy nguy hiểm đang dán lên người mình, Lục Thanh Sơn khẽ cười nhạt:
- Ô, nhiều Ngưng Hồn Thảo quá nhỉ!
Lục Thanh Sơn nói xong, tôi đưa mắt nhìn vào trong huyệt động, huyệt động này khá lớn, vừa nhìn, đã thấy cả một “vườn” Ngưng Hồn Thảo, chỉ e cũng phải mấy chục cây.
Hiện tại ở đây có nhiều người như vậy, cho dù có vài chục cây, cũng chưa chắc đủ để phân chia.
- Được rồi, những người phải đến cũng đã đến rồi, Ngưng Hồn Thảo trước mắt, mọi người đều tự dựa vào bản lĩnh của mình đi!
Chính lúc này, Viêm Xích của môn phái Viêm Hỏa bỗng lên tiếng, phương pháp này gần như không có ai phản đối, bởi vì đây là phương pháp khá công bằng.
Bảo vật, vốn dĩ những người có thực lực mới có thể đạt được, mà lúc này, tôi lại nhìn thấy mấy thân người sau lưng đã lộ ra tư thái muốn thử sức.
Trong lúc hỗn loạn, chắc chắn sẽ có cơ hội,cho dù là thực lực có hơi yếu một chút, cũng có thể lợi dùng lúc hỗn loạn, âm thầm lấy được chút lợi ích.
Lúc này, tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng và Liêu béo, hiện tại không phải lúc để đùa, cho nên tôi không hi vọng bọn họ tham gia vào vụ việc này.
- Hai người đợi ở bên ngoài một lát, chỉ cần trong tay hai người không có bảo vật, cũng không có ai ra tay với hai người.
Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng và Liêu béo, cất tiếng nói, Liêu béo là một người sáng suốt, anh ta xua tay, nói lười tham gia vào chuyện này, bảo toàn tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất.
Còn về Trúc Tẩm Ngưng, tôi nói gì cô ta cũng gật đầu, còn dặn tôi cẩn thận chút, sau đó, tôi quay trở về bên cạnh Lục Thanh Sơn, lúc này, không biết ai hô lên một tiếng, lập tức, cả cửa hang như muốn sụp xuống, từng bóng người điên cuồng lao lên, mục tiêu chính là Ngưng Hồn Thảo.
Đồng thời, chân tôi dẫm mạnh xuống đất, thân người biến mất khỏi chỗ cũ. Lúc lao lên, tôi cảm nhận thấy có một cơn gió thổi vào người mình.
Lòng tôi trùng xuống, chỉ vừa mới bắt đầu, mà đã có nhiều người ra tay thế này rồi, ông nội nó, xem ra mấy người này đã hạ quyết tâm nhất định phải cướp được Ngưng Hồn Thảo, có điều nhiều thế nào, ai cũng không thể nuốt chửng hết.
========= Nợ Âm Khó Thoát- Ngũ Đẩu Mễ - dịch: Sam Zhou===== ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.com, hoặc liên hệ facebook Sam Sam (Sam Zhou) để được ưu tiên đọc nhanh hơn nhé ^^ cảm ơn các bạn============
Dưới chân tôi xuất hiện một tàn ảnh, cả người lao vụt lên, đồng thời, một lá bùa Linh Bộc ném vào phía thổi tới làn gió ấy.
Hơi quay đầu lại nhìn, lập tức thấy một tên đàn ông trung niên, mặc dù không phải là lão quái cảnh giới Ngưng Anh, nhưng thực lực tuyệt đối không chỉ có Nguyên Đan cấp một. rất có khả năng đã tiếp cận tới cảnh giới Nguyên Đan điên phong.
- Lúc này, không phải lúc lãng phí thời gian, phải lấy được Ngưng Hồn Thảo đã rồi tính sau!
Trong lòng hạ quyết tâm, thân người đã biến mất khỏi chỗ vừa rồi, Mê Tung Hồ Ảnh được tôi phát huy đến cực điểm, sau đó, chỉ hai giây sau, tôi đã tới trước Ngưng Hồn Thảo.
Lúc này, tôi phát hiện bên cạnh mình nhiều thêm một thân hình, quay đầu nhìn, không ngờ lại là Lục Thanh Sơn.
- Lý huynh, tốc độ của cậu thật không phải nhanh bình thường!
Lục Thanh Sơn nói xong, bàn tay của hai người chúng tôi đã vồ lấy Ngưng Hồn Thảo trước mặt.
Một tay khua ra, cũng không biết đã lấy được bao nhiêu Ngưng hồn Thảo, cuối cùng, tôi và Lục Thanh Sơn lại nhổ nắm thứ hai, có điều lúc đang chuẩn bị nhổ nắm thứ ba, sau lưng truyền tới tiếng hô lớn.
- Ranh con khốn nạn, còn không dừng tay!
Những tiếng phẫn nộ truyền ra,, ngay sau đó là những đòn tấn công dứt khoát, dù sao dưới tình hình này, nếu quá đỗi tham lam, chỉ khiến chúng tôi biến thành kẻ địch chung.
Cho nên tôi và Lục Thanh Sơn nhanh chóng chuồn khỏi chỗ cũ, những người sau lưng lao lên, trực tiếp tiếp cận Ngưng Hồn Thảo.
Lập tức, cả hang động hỗn loạn thành một mớ bòng bong, vô số chân nguyên bắn ra ngoài.
- Nhanh, trên người hai thằng kia có rất nhiều Ngưng Hồn Thảo!
Chính lúc này, có vài bóng người đã đứng chắn trước mặt tôi và Lục Thanh Sơn, mặt mày dữ tợn chỉ chỉ chúng tôi.
- Lý huynh, xem ra chúng ta dẫn dụ đến không ít muỗi!
Lục Thanh Sơn nhìn những người trước mặt, sắc mặt không thay đổi, điềm tĩnh nhìn tôi nói.
Khi hắn nói xong, tôi cũng nhìn thấy trước mặt hắn có hai tên đang lao tới, trong miệng còn gầm lên:
- Khốn kiếp, giao NGưng Hồn Thảo trong tay mi ra đây, thứ đó là của mọi người!
Khi hai người kia lao đến chỗ Lục Thanh Sơn, thì ở trước mặt tôi, cũng có hai thân người đang không ngừng tiếp cận.
Tôi và Lục Thanh Sơn nhìn nhau một cái, thuật kỹ trên người cùng lúc thi triển, chân nguyên điên cuồng ngưng tụ vào lòng bàn tay, mắt thấy hai bóng người này đã tiếp cận, lòng bàn tay tôi lập tức nắm chặt, trực tiếp vung về phía hai người trước mặt.
Thình! Thình!
Hai âm thanh trầm đục vang lên, lập tức, hai bóng người trước mặt tôi bay ngược ra sau, mà Lục Thanh Sơn cũng đã giải quyết xong trận chiến của mình.
Lúc này, khi lại lần nữa đưa mắt nhìn xuống dưới đất, thì mấy chục cây Ngưng Hồn Thảo ở đó, hiện tại đến gốc cũng không còn.
Dưới đất chỉ còn lại một mớ hỗn độn.
Chính lúc này, trước mặt tôi xuất hiện thân hình của một người đàn ông trung niên, trên mặt ông ta treo một nụ cười lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:
- Người bạn bé nhỏ, vừa rồi tôi nhìn thấy cậu lấy được không ít Ngưng Hồn Thảo, cậu cũng không dùng đến, chi bằng đều đưa cho tôi đi!
Khi nhìn thấy người đàn ông trung niên, lòng tôi trùng xuống, bởi vì người này không phải là ai khác, mà chính là người ngay từ lúc bắt đầu, đã trực tiếp ra tay với tôi.
Người này mặc dù chưa đến cảnh giới Ngưng Anh, nhưng cũng là thực lực cảnh giới Nguyên Đan hậu kỳ bị kiềm hãm xuống, thực lực cũng mạnh hơn cảnh giới Nguyên Đan không biết bao nhiêu lần.
Chỉ e còn không yếu hơn lão quái Ngưng Anh kia là bao, lúc này, tôi hít sâu một hơi, sau đó nhìn người đàn ông trung niên nói:
- Đồ ở trên người tôi, ông có bản lĩnh thì đến mà lấy!
Khi tôi nói xong, Lục Thanh Sơn ở một bên cũng cười cười, nói:
- Người anh em họ Lý, thứ đã nằm trong tay mình mà phải lấy ra, thì tôi không cam tâm!
Tôi biết, lúc này có lẽ Lục Thanh Sơn đang muốn xem thực lực thật sự của tôi, chính lúc này, trong tay người đàn ông phía đối diện đã xuất hiện một cây giáo dài.
- Thằng ranh ngông cuồng, lát nữa tao sẽ cho mày biết, có nhiều lúc ngông cuồng, không phải là điều hay!
Người đàn ông hô lên một tiếng, bàn chân dẫm xuống đất, mặt đất nơi đó lập tức nứt toát, những vết nứt lan ra tứ phía, thân hình cũng lập tức phóng tới phía tôi.
Đối diện với điều ấy, sắc mặt tôi không đổi, bàn tay lật một cái, Thị đã xuất hiện trong tay, khí huyết sát lan ra khắp hang động, khiến rất nhiều người xung quanh đều lảo đảo lùi ra sau.
Chính là khoảng thời gian cực ngắn lúc trước, tôi cảm nhận thấy Thị sau khi hút rất nhiều khí huyết sát, hình như đã có chút khác biệt.
Mắt thấy ông đang tiếp cận mình, trường kiếm trong tay chém mạnh xuống, chân nguyên lập tức toát ra, chui vào trong trường kiếm trước mặt.
Kiếm canh ngưng tụ, tôi có thể cảm nhận được thân kiếm khẽ rung lên, THị đang hưng phấn, mà lúc này Thị đã có kiếm linh, còn mạnh hơn trước không chỉ gấp bội.
Giây tiếp theo, trường kiếm và cây giáo dài của người đàn ông đã đập vào nhau trên không trung!