Nợ Âm Khó Thoát

Chương 338: Chương 338: Trợ thủ xuất hiện




Một tay tôi đập vào người Hoàng Quân, cả người hắn lập tức bay văng ra, máu tươi phun thẳng ra khỏi miệng, đồng thời, tôi cũng lao nhanh tới chỗ hai mẹ con Hoàng Tiểu Tiên.

Đến trước mặt họ, tôi khẽ nói:

- Hai người không sao chứ?

Không đợi Hoàng Tiểu Tiên đáp lời, phía trước lập tức truyền tới một giọng nói u ám;

- Lúc trước không sao, nhưng tiếp theo đây chỉ e là có sao rồi!

Nghe vậy, tôi lập tức ngẩng đầu nhìn, lại thấy một tên mặc áo choàng đen đang đứng ngay đằng trước, đây là một tên Hoàng Kim Hồ Vệ, có điều nếu so sánh với hai tên đã bị Hoàng Tiểu Tiên giết khi trước, thì thực lực tên này mạnh hơn nhiều.

Hiện tại, trên người Hoàng Tiểu Tiên không có chân nguyên lưu động, nhìn như khí hải đã bị niêm phong rồi, dựa vào tình thế trước mặt, một thằng cảnh giới Tiên Thiên như tôi, đối diện với nhiều kẻ mạnh của Hồ tộc thế này, không còn nghi ngờ gì nữa, thắng bại đã có ngay kết quả.

Lúc này, một bóng người lao đến, đẩy văng gã Hoàng Kim Hồ Vệ ra, mặt mày giận dữ đứng trước mặt tôi.

- Thằng nhãi ranh, lúc trước tao thấy mày chơi vui lắm cơ mà, mày yên tâm, đã tới đây, thì tao sẽ khiến mày vui hơn!

Nhìn gương mặt vặn vẹo đó, trong lòng tôi bắt đầu cảm thấy bất an, người này không phải ai khác, mà chính là anh trai của Hoàng Quân, Hoàng Minh.

Hiện tại, chúng tôi đã trở thành cá nằm trong lưới, đối diện với thế cục trước mắt, trán tôi chảy đầy mồ hôi lạnh.

- Đồ ngốc, em không nên đến đây!

Lúc này, tiếng nói trách giận của Hoàng Tiểu Tiên vang lên từ phía sau, nhưng đã đến lúc này rồi, nói gì cũng không còn tác dụng.

- Đến cũng đã đến, nói gì cũng muộn rồi, có điều em tin, mệnh của em không ngắn như vậy!

Nói xong, tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía hố không gian cách đó không xa, đây là ngọc bội lão Doãn đưa cho tôi, không sai, nhưng hiện tại hố không gian đã xuất hiện lâu như vậy rồi, tại sao bên trong vẫn chưa có người nào bước ra?

Lúc này, người đàn ông trung niên đang đứng trước hố đen, sắc mặt u ám, ở bên cạnh ông ta, có thêm vài thân người mặc áo choàng xám, thực lực chắc chắn vô cùng khủng bố.

Mà hiện tại, bọn họ đang đứng trông chừng ở cổng không gian, chỉ cần người bên trong vừa xuất hiện, sẽ lập tức công kích.

- Thằng nhãi, mày nhìn cái gì? Đang nhìn trợ thủ của mày à? Vậy thì tao nói cho mày biết, chỉ cần bọn họ xuất hiện, sẽ ngay lập tức biến thành đống thịt băm!

Hoàng Minh hình như nhìn ra suy nghĩ trong lòng tôi, gã lập tức lên tiếng, nghe vậy lòng tôi trùng xuống, có điều cũng không mấy quan tâm đến gã.

Trong lòng tôi, rất tin tưởng lão Doãn, lúc nào lão ta cũng giữ tư thái vô cùng thần bí, mà nếu lão đã bằng lòng đưa cho tôi một miếng ngọc bội, vậy thì chứng minh, lão ta biết tôi muốn làm gì.

Thấy tôi không nói gì, mặt mày Hoàng Minh lạnh tanh, sau đó cả người phóng tới chỗ tôi, trong tay toát ra luồng chân nguyên giá lạnh.

- Thằng nhãi, đã đến lúc này rồi, vẫn còn giả thần giả quỷ với tao, lát nữa, tao cho mày biết, thế nào được gọi là sống không bằng chết!

Hoàng Minh lạnh giọng nói, có điều chính lúc này, một thân người phóng vụt lên từ sau lưng tôi, bàn tay đưa lên, đập thẳng vào đòn tấn công của gã.

Không sai, Hoàng Tiểu Tiên, lúc trước Hoàng Tiểu Tiên đứng sau lưng tôi, là muốn mượn ít chân nguyên, để phá bỏ phong ấn trong khí hải của chị ta, vào lúc quan trọng, còn giúp tôi đỡ được một đòn.

Hoàng Minh bị Hoàng Tiểu Tiên đánh văng, cảnh giới Ngưng Anh, vẫn vô cùng đáng sợ, cảnh giới của Hoàng Tiểu Tiên mạnh hơn Hoàng Minh không biết bao nhiêu lần.

- ố? Phá được phong ấn trong khí hải rồi à?

Hoàng Minh nhíu mày, lầm bầm, khi gã nói xong, hai tên Hoàng Kim Hồ Vệ đã xuất hiện bên cạnh gã, luồng khí mùi khủng bố trên người lan ra khắp không trung.

Thực lực của hai người, chắc chắn không yếu hơn Hoàng Tiểu Tiên, dưới tình hình thế này, Hoàng Tiểu Tiên có thắng được không?

- Nhớ, đại bá mẫu của em gái ta không được có nguy hiểm tới tính mạng!

Hoàng Minh khẽ cất tiếng, dặn dò gì đó với hai tên Hoàng Kim Hồ Vệ, hai tên đó gật đầu, lập tức, ba bóng người đồng loạt biến mất, lao tới chỗ Hoàng Tiểu Tiên,

Lòng tôi nóng như lửa đốt, lại lần nữa đưa mắt nhìn hố không gian, chính lúc này, một luồng khí huyết sát trực tiếp toát ra từ trong hố không gian, độ nồng nặc của khí huyết sát, khiến tất cả những người đang đứng trước hố không gian, loạng choạng lùi nhanh ra sau.

Thấy vậy, mắt tôi trợn lớn, kinh hãi nhìn tình hình trước mắt, không biết rốt cuộc đã có chuyện gì, mắt nhìn chằm chằm vào cổng không gian.

Giây tiếp theo, một bóng người thanh niên mặc một thân áo dài đỏ như máu bước ra từ trong cổng không gian, khi tôi nhìn thấy tướng mạo của người thanh niên, cả người cứng đờ trên mặt đất, bất động.

Không chỉ có tôi, mà cả người của Hồ tộc, sắc mặt ai nấy cũng vô cùng quái dị, nhìn chằm chằm thanh niên mặc áo dài đỏ rất lâu, rồi lại quay đầu sang nhìn tôi.

Chính là bởi vì, người thanh niên đó giống tôi như đúc, duy chỉ có một điểm khác biệt là, trên mặt cậu ta, không có bất kì cảm xúc gì, lạnh lùng vô cảm.

- Cậu…

Đến ngay cả người đàn ông trung niên khi nhìn thấy người thanh niên mặc áo dài đỏ, cũng lộ ra biểu cảm kinh hoàng, hình như vẫn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong lòng tôi cũng không tốt hơn là bao, huyết sát thi vương? Chính là huyết sát thi vương được bố tôi và ông nội nuôi ở trong thôn, có diện mạo giống y hệt tôi.

Từ sau khi thôn xảy ra chuyện, tôi không còn nghe thấy tin tức về huyết sát thi vương nữa, vốn dĩ cho rằng cậu ta đã biến mất cùng với những người trong thôn rồi, nhưng hiện tại xem ra, mọi chuyện không phải như vậy.

Hơn nữa lúc này, luồng năng lượng trên người huyết sát thi vương, đã khiến ai nấy đều kinh hãi.

Rất rõ ràng, trong khoảng thời gian không gặp, thực lực của cậu ta đang tăng lên đến trình độ vô cùng khủng bố, tôi thực sự bắt đầu thấy hoài nghi, cậu ta đã ở cảnh giới gì rồi?

Quan trọng nhất là, tại sao cậu ta lại xuất hiện ở đây?

- Các hạ là ai? Vì sao phải giả thần giả quỷ?

Lúc này, một người già của Hồ tộc nhìn huyết sát thi vương, trầm giọng hô lên, nhưng, huyết sát thi vương lại không hề muốn để ý lão ta, cứ đưa mắt sang nhìn tôi, bốn mắt chúng tôi nhìn nhau, cảm giác, rất dị thường.

Tôi tự nhìn tôi?

Bởi vì huyết sát thi vương trước mặt, thực sự giống tôi như đúc, mà cứ nhìn như vậy một lúc, cuối cùng, người già của Hồ tộc hừ lạnh một tiếng,trực tiếp lao tới chỗ huyết sát thi vương, đối diện với đòn công kích khủng khiếp như thế, nhưng sắc mặt của huyết sát thi vương lại chẳng hề thay đổi.

Phẩy nhẹ một tay, một luồng khí huyết sát bắn thẳng về phía người già, hai luồng công kích đập vào nhau, người già như diều đứt dây, bay ngược ra đằng sau.

Còn thân người huyết sát thi vương lại vụt qua một cái, đã tới trước mặt tôi, đồng thời, trong cổng không gian, lại xuất hiện một bóng người thứ hai.

Lần này là một người phụ nữ mặc váy đen, khi nhìn thấy diện mạo người này, cả người tôi lại lần nữa bàng hoàng, nữ thi? Đây chẳng phải chính là nữ thi ở ngọn núi sao nhà chúng tôi đây sao? Cũng chính là mẹ của huyết sát thi vương.

Tôi nhớ lần trước gặp mặt ở thánh địa môn phái âm thi, cô ta đã thoát khỏi lòng bàn tay của Lương Triều Sinh.

- Vương thượng, người này, chính là… chính là, thi tu!

Chính vào lúc này, người già khi trước giao thủ với huyết sát thi vương, đang nằm bò dưới đất, máu tươi chảy đầy miệng, lắp ba lắp bắp, chỉ chỉ huyết sát thi vương, nói.

Vương thượng của Hồ tộc, đương nhiên chính là nhị thúc của Hoàng Tiểu Tiên, lúc này sắc mặt ông ta u ám, nhìn huyết sát thi vương, lầm bầm:

- Thi tu khủng bố thế này, đã bao nhiêu năm chưa từng xuất thế rồi!

Lúc này, rất nhiều ánh mắt đều ngưng tụ lên trên người nữ thi, kinh hô thành tiếng:

- Lại, lại một thi tu nữa!

Nữ thi không quan tâm mấy người đó, cất bước đi tới chỗ tôi, hố không gian vẫn còn, nhưng lúc này, những người ở gần hố không gian đã vội vã tránh xa.

Bởi vì ai cũng không biết, trong hố không gian tối đen này, còn xuất hiện người nào nữa không.

Lúc này, đứng trước tôi là huyết sát thi vương và nữ thi, tôi tự nhiên không biết phải nói gì, lẽ nào bọn họ tới giúp tôi sao? Trong lòng tôi nảy ra suy nghĩ hoang đường này.

- Nhất Lượng, đã lâu không gặp!

Bỗng nhiên, nữ thi lại cất tiếng nói trước, dùng giọng nói có chút cứng ngắc nhìn tôi nói.

Trong lòng đang cả kinh, đồng thời, cũng lộ ra một nụ cười ngượng nghịu, mà khi thấy huyết sát thi vương xuất hiện, ba người Hoàng Minh cũng dừng tay, Hoàng Tiểu Tiên đi về phía sau tôi.

- Mẹ tôi nói, lần trước cậu đã cứu bà ấy một mạng ở trong thánh địa môn phái âm thi, lần này biết cậu gặp hoạn nạn, chúng tôi liền tới đây!

Chính lúc này, giọng nói lạnh lùng của huyết sát thi vương vang lên, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy thi thể nói chuyện, nói chính xác hơn là hai lần rồi, lần thứ nhất là ở trong khu rừng sau nhà, nghe thấy ông nội đã chết nói chuyện với bố tôi.

Thi thể nói chuyện được rồi? mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh, tôi nhớ lần trước, lúc còn ở trong thánh địa môn phái âm thi, Cửu chấp sự muốn ra tay với nữ thi, nhưng đã được tôi khuyên can, cuối cùng, nữ thi một mình rời đi.

- Chúc mừng hai mẹ con đã đoàn tụ!

Nghĩ rất lâu, tôi không biết phải nói gì, cuối cùng chỉ đành thốt ra mấy chữ với hai mẹ con bọn họ.

- Nói gì thì nói, cháu cũng được coi là nửa đứa con của tôi, có điều cháu có mẹ, cháu cứ gọi tôi là dì Hồng nhé!

Nữ thi lại lên tiếng, nghe vậy tôi giật nảy mình, hai mẹ con nhà nữ thi rốt cuộc thực lực đang ở mức độ nào, hiện tại không những có thể mở miệng nói chuyện, mà còn có tư duy như người bình thường!

Đột nhiên, tôi nghĩ tới một câu nói trong Tang Sinh Kinh, ý nghĩa đại khái của câu nói ấy là, thiên hạ vạn vật, chỉ cần bạn nỗ lực tu luyện, rồi sẽ có một ngày phá vỡ được quy tắc của tạo hóa, cho dù chỉ là một ngọn cỏ, đều có thể biến thành hình người!

Lúc đó tôi không tán thành với câu nói này lắm, nhưng hiện tại, tô không thể không tán thành, bởi vì sự thật đã rành rành ngay trước mắt.

- Khốn kiếp, xem Hồ tộc là nơi nào hả, muốn vào thì vào sao? Nếu đã đến, hôm nay, đừng ai nghĩ sẽ đi được khỏi đây!

Lúc này, vương thượng của Hồ tộc hô lên một tiếng, ông ta vừa dứt lời, xung quanh tôi đã bắt đầu truyền tới những luồng khí mùi vô cùng khủng bố.

Huyết sát thi vương trước mặt, sắc mặt hoàn toàn trở nên u ám, khẽ nói:

- Mẹ, mẹ bảo vệ bọn họ!

Nói xong, nữ thi dì Hồng gật đầu, khí mùi trên người toát ra, còn huyết sát thi vương thì cả người lao lên, thân hình lơ lửng trên không, khi huyết sát nồng nặc quay trong quanh người cậu ta.

- Các vị trưởng lão, giết cho ta, không màng sống chết!

Nhị thúc của Hoàng Tiểu Tiên mặt mày dữ tợn, gầm lên một tiếng với hơn mười bóng ở xung quanh.

Có điều, tôi khẽ nhíu mày, những người này đã là trưởng lão của Hồ tộc rồi sao? Nhưng vì sao thực lực còn chưa mạnh bằng trưởng lão của môn phái Thanh Thành?

Hơn nữa, nhiều người thế này, huyết sát thi vương có ứng phó được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.