A Tứ có chút sửng người.Vẫn cố chấp lựa lời nói ra hết suy nghĩ của mình.Anh ta không muốn đi cả quảng đường xa lại về công cóc..
-” Anh Siêu.Anh biết mà.Quách Long ngày càng ngang ngược.Nếu có bằng chứng hẳn hoi.Bố già sẽ không còn tin tưởng.....”
-” Mẹ nó.Tôi nói gì Chú không hiểu à.Đó là người phụ nữ của Tôi.Không liên quan gì đến việc của các người.A Tứ! Chú từ khi nào mà trở nên ngu dốt thế hả.Chú nghĩ nếu Quách Long dám giao người cho Tôi.Hắn chịu để yên chờ chết à”
A Tứ vô cùng bất ngờ với sự nóng giận của Lăng Siêu.Lúc đầu nghe người trong hội truyền tai nhau về việc cô gái kia.Anh ta đinh ninh trong lòng.Với tình nghĩa anh em bao nhiêu năm Lăng Siêu sẽ giúp anh ta hạ bệ Quách Long.Đợi mãi không thấy Lăng Siêu tìm đến hay giao người.Nên anh ta mới lặn lội sang Mỹ để thương lượng.Không ngờ sự thật Lăng Siêu muốn bảo vệ cô gái kia.
Không khí có vẻ căng thẳng, A Tứ cúi đầu tuy không cam lòng vẫn nặng nề nói..
-” Em xin lỗi..”
-” A Tứ.Không phải Anh Siêu không muốn giúp Anh.Anh thử nghĩ mà xem dựa vào một cô gái có xem là bằng chứng thuyết phục hay không.Nếu Hắn nói anh mua chuộc hay ngụy tạo chứng cơ.Thì anh nghĩ sao.Chẳng lẽ anh không rõ con người Quách Long.Nếu Hắn ngu ngốc như vậy, bao năm qua Anh đâu cần phí công..”
Tưởng An không muốn A Tứ ngu ngốc chọc giận Lăng Siêu.Tốt bụng đả thông đầu óc cho anh ta một chút.Dù sao bao năm cũng chỗ quen biết.Tưởng An không muốn A Tứ vì nôn nóng mà làm hỏng mối quan hệ này..
A Tứ im lặng ngẫm từng câu từng chữa của Tưởng An.Con người anh ta vốn nóng nảy không suy nghĩ trước sau..
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện có chút xấu hổ nhìn Lăng Siêu..
-” Em xin lỗi.Vì em quá nôn nóng.Lần trước em nghe nói cả Anh mà thằng khốn đó cũng dám giở trò.Nên có chút sốt ruột...”
Lăng Siêu trầm tư nhìn anh ta, cũng không để bụng chuyện trước đó.Vì hơn ai hết anh hiểu rõ tính tình A Tứ.Chỉ là việc gì liên quan đến Kha Nhi, anh phải triệt ngay lập tức dù là trong tư tưởng.Rõ ràng mọi thứ thì cô gái của anh mới bình yên.
-” Chú cứ như thế này, có ngày sẽ chết mà không hay.Muốn làm gì cũng phải cần một cái đầu lạnh...”
-” Vâng.Em sẽ rút kinh nghiệm..”
Kha Nhi trượt dài thân người ngồi xuống vách tường, hai tay ôm đầu gối, cơ thể vẫn còn run rẩy.Lúc biết người kia mục tiêu đến đây là đem cô đi trái tim bé nhỏ của Kha Nhi muốn nhảy ra ngoài.Cô không hiểu thế giới cua bọn họ.Nghe nhắc đến tên Quách Long.Kha Nhi liền dự cảm không lành.
Không ngờ mọi thứ ngoài sức tưởng tượng của cô.Cô không biết tương lai cô sẽ ra sao.Nhưng một điều chắc chắn cô sẽ phải đối diện với nguy hiểm.Còn bọn người dưới kia nữa.Ai cũng đáng sợ..
Dù Lăng Siêu không đáp ứng yêu cầu của bọn họ.Nhưng sự việc hôm nay hù dọa và làm tinh thần Kha Nhi suy sụp hoàn toàn..
Chẳng biết lúc nào Lăng Siêu đã lên cầu thang..Nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn ngồi bệt dưới thảm trông rất đáng thương.
Kha Nhi cũng cảm nhận được sự xuất hiện của anh.Cô xoay mặt nhìn anh, đôi mắt tràn đầy nước mắt..
Lăng Siêu không tiến đến đỡ cô..Anh dang tay nói khẽ..
-” Qua đây..”
Nhìn dáng người cao ngất, khuôn mặt đẹp đẽ như tạc tượng, ánh mắt sâu sắc chờ đợi cô..
Không biết vì sao lúc này, Kha Nhi cần anh ôm như thể được anh sưởi ấm cô vô cùng an lòng.
Kha Nhi chống tay lên vách tường, quệt lấy nước mắt chậm rãi bước đến cạnh anh..Nhẹ nhàng dựa vào bờ ngực rộng lớn của anh.
Vùi cả khuôn mặt vào lòng anh, ngửi lấy hương vị chỉ thuộc về anh.
Lăng Siêu thu tay lại ôm lấy cơ thể đang lạnh và run rẩy trong lòng..Cúi đầu hôn lên đỉnh đầu của cô.Không cần nghĩ anh cũng biết cô nhóc này bị những lời A Tứ hù dọa..
Anh vuốt lấy tóc cô, nhẹ giọng lên tiếng..
-” Đừng sợ.Cuộc đời này của em là thuộc về Tôi.Không một ai có cơ hội xen vào.Em chỉ có thể bên cạnh Tôi dù là lên thiên đường hay xuống địa ngục..”
Lời nói anh lạnh lẽo không mang chút hơi ấm nào.Thế mà cô cảm thấy ấm áp lạ thường..
Chỉ một câu nói đơn giản nhưng đem sự sợ hãi của Kha Nhi quăng đi xa..
Cô ngẩng mặt nhìn anh, chăm chú nhìn vào đôi mắt nóng bỏng của anh..Môi hồng mím nhẹ, trái tim nặng nề giờ phút này chuyển sang nhảy múa lung tung..
Lăng Siêu mỉm cười, nhóc con này quá ngây thơ khi cảm động hay ngại ngùng điều viết rõ trên mặt.Tuy cô chẳng biết lấy lòng hay nói lời hoa mỹ.Chỉ cần trưng ra khuôn mặt non nớt xinh đẹp, đôi mắt to long lanh mơ màng nhìn anh.Đã khiến trái tim Lăng Siêu mềm mại như bông.Lăng Siêu rên nhẹ cúi đầu hôn lên đôi môi hơi hé mở.Tận tình yêu thương hút lấy sự ngọt ngào của cô..
Bàn tay Kha Nhi nắm lấy cổ áo anh, hàng mi dài run run rồi nhẹ nhàng khép lại..
Dưới hành lang, ánh sáng vàng nhạt chiếu rọi bóng dáng hai ngưới quấn quýt trượt dài thành một thể..
Vote...vote