Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần

Chương 52: Chương 52: Cái quần muốn rớt!!!




“Bắt đầu kế hoạch, trước tiên quầy hàng bắp cải và rau XX ở xa nhất, trong chúng ta Itachi là có tốc độ nhanh nhất và...chân dài nhất, nên nhiệm vụ này sẽ giao cho anh ấy. Còn Hikaru tranh thủ vượt qua dãy hành lang ngay bên kia lan can, chưa kể những nhân tố bất ngờ...hốt hàng trước tính tiền sau vv…Nào bắt đầu chiến dịch mua hàng thôi!!”

“ Ồ.” x2

Đúng 9:00 sáng.

“Bính boong….bính boong….

Siêu thị XX kính chào quý khách buổi sáng, kính chúc quý khách có thể mua sắm được món hàng mà mình cần ngày hôm nay. Hoạt động giảm giá tất cả các chủng loại mặt hàng, từ 9 giờ sáng đến 11 giờ sáng. Bắt đầu!!!”

“ Chính là lúc này!!!!” Lucas.

“ Ok.” Shindou Hikaru.

“ Cẩn thận đấy!” Itachi.

-----

Lucas.

Kem đánh răng, bàn chải đánh răng, nước xúc miệng…bên đó.

“ Cái này của ta. Cút!!!”

“ Ta thấy trước bỏ tay ra!!”

“ Oa oa oa, Nước xúc miệng XX mua 1 tặng 1!!! Xúc”

“ Kem đánh răng XX mua hai cái được giảm giá 50%, phụ tặng kèm bàn chải đánh răng…Như vậy...Mua một cái là 150 Yên, mua hai cái từ 300 Yên giảm 50 phần trăm...còn được phụ tặng bàn chải...quá lời...Mua!!!”

“ Chen vào ~ Thành công!!” Lucas nhìn thấy nhiều mặt hàng giảm giá như vậy. Hai mắt lóe a lóe sáng.

Người nhỏ con dễ dàng chen a chen, tung người lộn một vòng trên không, đạp trên quầy bán hàng.

“ Kem đánh răng loại 2 tặng 1 lấy 5 phần, bàn chải đánh răng mua 10 giảm 50% giá lấy, nước xúc miệng 8 chai giảm 50% cướp!!!” Lucas miệng mở ra, tay cũng theo đó hành động…

Thằng nhóc con. Khốn kiếp!!!

Đi xuống!!

Nắm quần nó lôi xuống!!

“Uy uy uy. Đừng kéo, đừng kéo. Coi chừng cái quần, cái quần muốn rớt ~!!!” Lucas biểu thị mình muốn khóc, cậu thật sự ủy khuất vô cùng.

Đánh không lại. Có thể quay sang lột quần người ta??

Quá ti bỉ. Quá độc ác. Lucas mặt sinh không thể luyến, muốn khóc a.

Trong hồn hải Lucas, có mỗ tên nào đó cười muốn rút gân. Nhìn “phụ thân” của mình mười phần chật vật, hảo sảng khoái a ~ (Phúc hắc, đúng chuẩn phúc hắc hài tử trong tương lai.)

Sau một hồi.

Một thân ảnh nho nhỏ, đầu tóc hơi lộn xộn. Hai tay cầm được mấy thứ đã kể trên, đồng thời, cũng bảo vệ được quần của mình. An toàn!!

Mission Completed!!! ( Nhiệm vụ hoàn thành!!!)

Kế tiếp, quầy bán dụng cụ làm bếp, bộ nồi inox YY, dao cắt gọt rau củ...Lucas hai hàng mì sợi lệ chảy ròng ròng...thẳng tiến.

Bên quầy bán dụng cụ làm bếp, khí thế mười phần sôi sục chiến đấu ngất trời. Tất cả các món hàng đều có phần thưởng tặng kèm phiếu cào trúng thưởng may mắn, phiếu mua sắm giá trị 10.000 Yên, có thể mua tất cả các món hàng trong siêu thị XX. Chỉ có 10 khách hàng may mắn, có cơ hội trúng thưởng.

Đây mới thật sự là chiến trường sống còn…trong siêu XX.

( Đây cũng là chương trình đặc biệt của siêu thị XX, nhằm thu hút khách mua sắm và cũng tạo sự bất ngờ. Nên chương trình tặng phiếu cào may mắn, có khả năng trúng 10.000 Yên cho 10 vị khách may mắn mua sắm dụng cụ làm bếp. Lãnh đạo siêu thị muốn tạo sự bất ngờ cho khách hàng, nên không in thông tin đó lên tờ rơi khuyến mãi. Ha ha!!)

-----

Itachi.

Bắp cải, rau cần ô, cá thu đao, đậu hủ non, trứng gà...toàn những thứ dễ hỏng nếu mạnh tay hay xảy ra va chạm.

Nhìn trước mắt cảnh tượng, một đám bà nội trợ xắn quần xắn tay áo lên...Itachi thật sâu bất đắc dĩ.

Không phải là anh không dám nhào vô tranh...nhưng, bên gốc kia...là hơn 7,8 bà cô trung niên...hai mắt tỏa sáng nhìn anh chằm chằm...như cẩu thấy thịt sườn non vậy.

Lóe a lóe a ~

Làm anh cảm thấy rất bất an.

Làm một cái Ninja hợp cách, mọi yếu tố phản xạ cơ thể phải nhạy bén, linh mẫn. Mà lại...với thính giác của một Ninja thứ thiệt, Itachi có thể nghe rõ ràng, rành mạch.

Mấy con mụ già BT này đang nói gì đấy!!!

( BT: Biến thái)

Oa. Nhìn kìa, thật đúng là một mỹ nam...cặp chân dài kìa...thật đẹp!

Hé hé. Cái mông rất cong nha ~ biểu thị lau nước miếng.

Lát nữa anh chàng đẹp trai này vào mua hàng, chúng ta giả bộ lẫn vào...sờ mó…một tí thịt ~ ha ha.

Ấy, anh ta nhìn về phía bên này kìa!!! Hay đang nhìn ngắm mình nhỉ? Hé hé, anh đẹp trai.

Ngại ngùng.

Nghe vào tai những lời này, Itachi may mắn bản thân mình với tố chất thần kinh cực kỳ mạnh mẽ.

Không tại chỗ tái phát một cái Amaterasu thiêu chết các ngươi là thập phần may mắn rồi đấy.

Bình tĩnh, đi vòng qua phía sau một cây cột đá to lớn, ngay thời điểm góc khuất camera, Itachi sử dụng Biến Thân Thuật.

Lúc đi ra, đã thành một lão già tóc trắng háo sắc, hình tượng tham khảo Jiraiya một trong tam nhẫn Konoha trong Hokage.

Khuôn mặt đầy đủ mười phần bỉ ổi, cái mũi còn có mụn cóc...giống mấy mụ phù thủy độc ác. Quần áo cũng nhanh chóng biến đổi, theo phong cách xốc xếch như kẻ trường kì đắm mình trong rượu bia.

Khi bước ra, Itachi cực kỳ hài lòng với tạo hình này của mình, anh ung dung đi ra, tiến vào mua những thứ trên danh sách Lucas đưa cho mình.

Hoàn toàn không để ý đến xung quanh các bà cô trung niên quăng về phía Itachi, cái nhìn đầy khinh bỉ. Thậm chí còn tự động, nhường cách Itachi một mét có thừa, tuyệt không muốn đến gần hay tiếp xúc với con sâu rượu này.

Chỉ có mấy kẻ đang ngòm ngó Itachi lúc đầu, khuôn mặt mộng cái bức. Lúc mới nãy, còn là anh đẹp trai...sao bây giờ??? Lại là lão già xấu xí thế này???

Chẳng lẽ, do lúc trước đứng đợi xếp hàng vào trong siêu thị trời quá nóng, nên sinh ra ảo giác sao???

Mà thôi, mà thôi. Đi mua đồ của mình thôi, không có trai đẹp ngắm cái quái gì nữa. Không khéo còn bị đau mắt hột ấy chứ.

Người bán hàng đóng gói thực phẩm vào bao, tính tiền cho Itachi...tận hết khả năng...không nhìn vào khuôn mặt anh lúc này, muốn nôn a.

Buổi trưa, biểu thị không nuốt nổi cơm…

Tóm lại, nhiệm vụ mua sắm của Itachi. Hoàn thành!

Nhân lúc không ai chú ý, anh biến trở lại hình dáng cũ của mình. Hai tay, hai bên là năm bọc thực phẩm đầy căng, Itachi biểu thị rất vui vẻ.

Hoạt động mua sắm giảm giá...rất thú vị.

----

Shindou Hikaru.

Giấy vệ sinh, khăn giấy ướt ở một bên kệ phía trái. Nước tương, dầu hào, dầu đậu nành hướng xa hơn bên phải…

Hai bên, đều có kẻ thù bao quanh. Shindou Hikaru cảm giác mười phần ê răng, nhìn trận địa chiến đấu biểu hiện cực kỳ tàn khốc.

Cậu thật ngu ngốc, khi tham gia vụ này. Giành giật kiểu gì hả trời? Đây không phải là mua sắm, đây là chiến trường...giành lấy...chạy...và tính tiền…bằng không “sẽ chết”.

Shindou Hikaru hốt hoảng, vò vò tóc.

Hai chữ...Làm sao?

Ba chữ...Làm sao đây?

Bốn chữ…Làm sao bây giờ?

A.

Hít sâu một hơi. Shindou Hikaru vỗ vỗ mặt của mình, tự trấn an bản thân bình tĩnh lại.

Nhìn kĩ hai bên các loại mặt hàng cần mua sắm.

Cậu quyết định chọn hướng bên trái giấy vệ sinh và khăn giấy ướt ưu tiên. Vì nó chỉ có 2 món, dễ lấy hơn nhóm bên phải...nước tương, dầu hào, dầu ăn...lại tương đối cách nhau hơi xa.

“ Đã xác định mục tiêu...kế tiếp lập kế hoạch tác chiến…”

Mấy quầy ở giữa cũng có các mặt hàng cá nhân đang giảm giá rất tốt. Bây giờ...chỉ cần...

Kế hoạch đã có…

Chạy về hướng bên trái, Shindou Hikaru từ xa, xác định vị trí nhóm hàng hóa mình cần.

Thanh thanh cổ họng.

“ A a. Nhóm mặt hàng sữa rửa mặt, ở quầy phía giữa giảm giá đồng loạt hơn 50%, lại là mua 2 tặng 1. Quá tuyệt vời rồi!!!!”

( Thật sự mặt hàng sữa rửa mặt tương đối nhiều người ưa chuộng chỉ có mua 3 tặng 1, bằng không thì mua 3 giảm giá 1 cái. Shindou Hikaru đang hét giá giả!!!)

Cái gì? Mua 2 tặng 1. Sữa rửa mặt??

Quầy ở giữa, sữa rửa mặt. Thẳng tiến!!!

Tránh ra cho bà. Đừng cản lối, quầy giữa đi!!

Há há. Mua 2 tặng 1, lại còn giảm giá 50%. Quá tiện nghi rồi. Đi!!!

Núp một góc gần đó, Shindou Hikaru thấy...quân địch đã đi hết một nửa...nhanh chóng chen vô, đến chỗ vị trí...hai món hàng đã định trước. Nhanh tay xúc...chạy đi tính tiền...há há.

Thành công.

Kế tiếp vẫn một màng kia hành động, chỉ khác một tí ở chỗ…sữa rửa mặt...đổi thành...kem dưỡng da.

Nước tương, dầu ăn, dầu đậu nành...mỗi thứ 5 chai.

Đủ!!!

Hình tượng hiện tại của Shindou Hikaru bây giờ tuy hơi xộc xệch một tí, tóc cũng tả tơi một chút...nhưng...chiến dịch.

Đánh lạc hướng và đột kích bất ngờ.

Nhiệm vụ hoàn thành!!!

Một cảm giác thành tụ, chạy khắp người Shindou Hikaru. Đây là lần đầu tiên, cậu áp dụng binh pháp vào trong cuộc sống. Tỉ lệ thành công lại rất khả quan.

Có lẽ...lâu lâu...đi càng quét hàng giảm giá…

Cũng không tệ! ( Ha ha.)

Cả ba bắt đầu tụ họp ở chỗ đã hẹn trước.

Khi Shindou Hikaru đến, cậu đã thấy từ xa Itachi phong độ nhẹ nhàng, khoan khoái bước đến gần.

Trên tay, hơn năm bịch hàng hóa, từ từ tiến tới chỗ cậu, gật đầu coi như chào hỏi.

Cả hai lâm vào yên lặng, nhìn nhau trố mắt.

Hình tượng hiện tại của Shindou Hikaru cũng tương đối gọi là ổn, nhưng nếu so sánh với trước mặt Itachi thì...sự thật là không thể nào chối cãi rằng...Itachi chiến thuật, có vẻ hiệu quả hơn nhiều...so với Shindou Hikaru. Bằng chứng là, hai người đều chia ra hoạt động như nhau, nhưng Itachi các món muốn mua, thật sự rất dễ hỏng...nếu bị va chạm liên tục.

Shindou Hikaru cũng không cần phải mở bao của Itachi ra coi cũng biết được rằng. Itachi mười phần nhẹ nhõm mua được các mặt hàng mà Lucas giao cho.

Nhìn đi...bên ngoài quần áo sạch sẽ, không bị nhăn nhúm...đầu tóc bình thường gọn gàng...có chỗ nào là như cậu đâu. Quần áo xóc xếch, tóc có xu hướng đương tổ quạ…

“ Hai người...thật...sớm...nhỉ…”

Giọng Lucas yếu ớt, vang vào tai hai người đang đấu mắt lẫn nhau.

“ Phụt. Ha ha ha ha há há há há.”

Tiếng Shindou Hikaru cười lên chát chúa, một tay vừa ôm bụng, một tay chỉ vào Lucas, cười đến gập cả người, chảy cả nước mắt.

“ Khặc...khặc...ưm. Lucas...cũng tới...khụ khụ.”

Một bên, Itachi không hình tượng. Ho khan một trận, khóe miệng hơi vểnh lên chứng tỏ chủ nhân của nó đang rất vui vẻ. Rồi lại cảm thấy như thế, rất khiến “em trai” mình đau lòng. Cố gắng nén cười nói được ba chữ ra hồn, rồi quay mặt sang chỗ khác tay che miệng, vai run run nghẹn cười đỏ cả khuôn mặt.

Không thể trách được Shindou Hikaru và Itachi phản ứng thái quá. Vì bây giờ Lucas, hình tượng bên ngoài...hoàn toàn mất hết cả rồi.

Chân thiếu chiếc dép, mặt mơ hồ có vết cào của móng tay, tóc thì...có thể biểu thị...lát nữa trên đường về nhà...nên ghé vào tiệm cắt tóc một chuyến...chỉ có thể tóm gọn trong bốn chữ...Thảm không thể tả.

Áo lệch sang một bên vai, mặt cười so với khóc còn khó coi hơn. Hình tượng mười phần một chín, một mười so với ăn xin bên ngoài, thật không kém bao nhiêu.

Từ một mỹ thiếu niên...thành một...mỹ thảm niên.

(Mỹ nhân+ thê thảm+ thiếu niên = Mỹ thảm niên)

Tổng kết.

Itachi, biểu thị mười phần ủng hộ tranh đoạt mua hàng giảm giá. Rất thú vị, giúp rèn luyện trí tuệ và cách xử lý tình huống rất tốt.

Shindou Hikaru, ý cười cũng không giảm, biểu thị hoạt động mua sắm hàng giảm giá không tệ. Có thể áp dụng nhiều biện pháp mua sắm hàng hóa hơn, nếu có kế hoạch cụ thể.

Lucas, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng cậu bước chân vào siêu thị. Đây là chiến trường, đây là chiến tranh...lần này bảo vệ được tiết tháo. Lần sau...biểu thị...chắc chắn không còn có “lần sau” nữa.

Tác giả: ๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ

------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------

Anh em, các Bác ăn Tết vui vẻ. Mạnh khỏe bên gia đình, những ai là người tốt bụng. Năm mới cho Tác ta xin cái comment hay nhấn vào Like ở trên FB. Xin cảm ơn nhiều!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.