Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần

Chương 103: Chương 103: Cho Sesshoumaru mượn kiếm




“ Thật sự không sao mà Kagome, dù sao đây cũng đâu phải là lỗi của cô.”

Trên con đường mòn, cả đám Inuyasha đều đang an ủi Kagome về việc đánh mất Ngọc Tứ Hồn.

“ Nhưng...tôi vẫn thật có lỗi…” Kagome hơi cúi đầu mất mát nói.

“ Ăn đi, Potato hạn lượng bản. Ăn siêu bổng, mất thì tìm về là được mà. Dù sao thì tụi Inuyasha cũng đang trong quá trình rèn luyện, cứ coi như thực tập khi xảy ra tình huống đi.” Shin cắn một ngụm khoai lát hạnh phúc, rồi chìa bịch khoai lát ra cho Kagome ăn ăn chung.

“ Ừm, phải đó. Shin, đừng nặng bên này nhẹ bên kia. Sango cũng muốn ăn Po...po gì đó kìa” Miroku tò mò, mũi giật giật. Mặt viết rõ hai chữ ‘muốn ăn’ nói.

“ Muốn ăn thì tự đi mà xin, đừng có lấy tôi ra làm cái cớ.” Sango một đòn lên đầu Miroku.

“ Ui da..”

Sờ sờ trên đầu phồng lên cái bao, Miroku hai hàng mì sợi nước ủy khuất.

Rầm!!!

“ Kẻ nào!!”

Inuyasha nhanh chóng ôm Kagome nhảy sang một phương, đám Sango thì lùi lại phía sau.

“ Ta là Toutousai, Inuyasha phải không? Rút kiếm của ngươi ra đi!!”

Trước mặt là, một con yêu quái hình thể to lớn giống con trâu đen lại có ba mắt ở đầu. Phía trên lại ngồi một ông lão, già nua khô quắt trên tay vác theo cây búa cán rất dài.

Keng!!

“ Kagome lùi lại.”

Rút kiếm ra nhanh chóng, đỡ được đòn của lão già. Inuyasha cắn răng, tay bị trấn đến phát run.

“ Hừ hừ, âm thanh của kiếm đục quá.”

“ Lão già điên khốn kiếp!!! Xem chiêu đây!!”

“ Hừ. Lưỡi kiếm bị mẻ hết rồi, do tên tiểu tử thúi nhà ngươi bạo lực quá chứ gì.”

Từ trong áo móc ra một miếng thuộc da, Toutousai đỡ được đường kiếm của Inuyasha rồi đánh giá lưỡi kiếm.

“ Toutousai, ông vừa lòng chưa?”

Lão bọ chét Myouga nhảy ra từ tóc của Inuyasha hô hô nói.

Bép!!

“ Myouga, ông lại hút máu của ta?” Inuyasha tát lên má một cái dính ngay lão bọ già, hơi mang chút ý dọa nạt nói.

“ A ha ha. Thiếu gia, đừng coi thường lão già này. Lão này, là người làm ra thanh Thiết Toái Nha mà người đang sử dụng đấy.” Cười khan một tiếng lão bọ chét Myouga, nhanh chóng nói sang chuyện khác đánh lạc hướng Inuyasha.

“ Lão già này là người làm ra thanh Thiết Toái Nha??? Lão già này??”

Không cấm thất thố một trận Inuyasha ánh mắt không cấm hoài nghi mang theo dao nhỏ đánh giá.

Cả đám ngồi trên thảm cỏ uống trà và ăn điểm tâm, vừa nghe lão thợ rèn nói chuyện.

“ A, trà ngon. Trở lại vấn đề vừa nãy, ta chính là thợ rèn yêu quái nổi tiếng Toutousai, nhân tiện nói cho cậu biết. Thanh Thiết Toái Nha mà cậu đang dùng, cũng là do ta làm ra từ răng của lệnh tôn đấy.”

“ Nói vậy hổng lẽ, lão tìm đến tôi chỉ để mài kiếm?” Inuyasha mắt trợn trừng nói.

“ Cũng không phải a. Ta chỉ đến xem thử coi, kẻ thừa kế Thiết Toái Nha có thể sử dụng được uy lực của nó hay không thôi. Nếu ngươi không đủ bản lĩnh...thì ta sẽ là người hủy nó đi. A ~, trà ngon.”

“ Hừ, ý lão muốn thử sức của tôi?”

Inuyasha ngạo kiều hừ một tiếng nói.

Bốp!!

“ A, thằng nhóc thúi. Đừng ngắt lời ta nói.” Một búa phang ra, Inuyasha thành công có thêm một cái bao tương đối hoành tráng trên đầu.

“ Haiz, thú thật ta hiện tại đang bị truy sát...Có một tên ngông cuồng muốn ta chế tạo cho hắn thanh kiếm phải ngang ngửa với Thiết Toái Nha của ngươi.”

“ Ngang ngửa với Thiết Toái Nha??”

Không chờ cho đám người Inuyasha tiêu hóa xong những lời vừa nói. Toutousai đầu hướng về một phía nói.

“ Vừa mới nhắc xong. Tới a!!!”

Ầm!!

Một yêu quái thân cao hai đầu xuất hiện, nhưng mọi người không quan tâm đến nó. Cả đám đều chú ý, ngồi trên lưng yêu quái.

Mái tóc trắng dài thanh lãnh, bộ kimono sang quí. Lại thêm cái đuôi xù xù khoác qua bên vai, giữa trán là khuyết nguyệt đặc trưng cho thân phận yêu quái cao quí...không phải trong truyền thuyết Lật quí công tử Sesshoumaru thì còn ai vào đây a???

“ Sesshoumaru…?” Inuyasha ngạc nhiên khẽ hô.

“ Inuyasha!! Sao ngươi lại đi cùng lão già Toutousai?” Sesshoumaru vừa xuất hiện, lạnh mặt nói.

Cả đám chụm đầu lại nói khẽ.

“ Ai vậy?” Sango lôi kéo Miroku hỏi.

“ Anh trai của Inuyasha đó...tính tình hơi hung một tí…”

“ Đây là người mà ông nói muốn truy sát ông à?” Kagome cũng chụm đầu lại khe khẽ tám với Toutousai.

“ Còn ai trồng khoai đất này a. Chính là thằng nhóc ngông cuồng này.” Toutousai rung đùi đắc ý nói.

Nghĩ đến việc gì đó, Toutousai núp phía sau Inuyasha hướng đầu nói qua với Sesshoumaru.

“ E hèm, nếu ngươi có thể đánh bại được Inuyasha, thì ta sẽ làm cho ngươi một thanh kiếm mới.”

“ Có thể.” Sesshoumaru hơi mang chút suy tư, gật đầu nói.

“Uy!! Không phải chứ??”

Rầm.

Không đợi cho Inuyasha nói tiếp, Sesshoumaru đã xông đến một trảo.

Xoẹt.

“Ngươi!!!” Inuyasha nhanh chóng thoát khỏi nơi bị Sesshoumaru đánh tới. Lại một kiếm chém dọc xuống người Sesshoumaru.

“ Đồ ngu này.” Shin đỡ chán lẩm bẩm nói.

Sesshoumaru đã cố tình đánh gần đến nơi Inuyasha đứng, nhìn thì có vẻ muốn gây tổn thương cho Inuyasha. Nhưng rõ ràng Sesshoumaru đã rất nương tay rồi hoàn toàn đâu làm Inuyasha mất miếng thịt nào, tên chó ngốc kia còn hung hăng chém xuống nữa chứ. Ngu ơi là ngu mà!

Nhìn bề ngoài Sesshoumaru không nói gì, nhưng nhìn cách anh ta ngắm phía vạt áo bị chém rách là hiểu.

Sesshoumaru tức giận rồi. (°∆°||| Amen)

Đúng như Shin suy đoán, kế tiếp Sesshoumaru tiếp cận sát Inuyasha. Một trảo không chút nương tay mà tát bay Inuyasha ra ngoài.

“ Sao thế Inuyasha? Chẳng lẽ ngươi thật sự nghe Toutousai nói, tính cùng anh trai ngươi hạ sát thủ?” Sesshoumaru cười nhạt, khinh bỉ chỉ số thông minh của Inuyasha.

Bốp!!!

Ách??

Cả đám nghẹn họng nhìn Shin một cóc vào đầu Inuyasha.

“ Tại sao lại đánh ta?” Che lại trên đầu bao bao, Inuyasha ủy khuất hô.

“ Đánh cho ngươi khôn ra.” Shin thật nhìn không nổi nữa phán cho một câu. Tặng kèm theo ánh mắt khinh bỉ nhìn Inuyasha.

“ Đây là trận chiến của ta và Inuyasha, ngươi là ai? Cút!” Sesshoumaru ánh mắt đề phòng nói.

Tốc độ này, đến anh cũng không nhìn rõ thì đã thấy Inuyasha bị đánh rồi. Kẻ này thật sự không đơn giản, đồng thời nghĩ đến kẻ này đi theo Inuyasha. Cũng khiến Sesshoumaru anh an tâm một chút, dù sao ai biểu...em trai anh quá ngu ngốc cơ chứ.

Nhưng cũng không nên đánh vào đầu nha, lỡ đánh nó ngu hơn nữa thì biết làm sao?

Nếu biết Sesshoumaru đang nghĩ như vậy, Shin chắc chắn sẽ phun tào nói.

‘An tâm, đầu tên này toàn là nước tương. Đánh riết cũng không thể ngu hơn được nữa đâu.’

“ Kiếm không tồi.”

Cả đám vẫn chưa hoàn hồn lại, thì Shin đã huơ tay điều khiển thanh Thiên Sinh Nha của Sesshoumaru ra ngắm nghía coi thử.

Cậu ở thế giới này, không thể đụng vào vũ khí. Cũng là một phen tiếc nuối, không thể sờ soạng Thiên Sinh Nha một phen. Nhớ đến gia gia Lucas của cậu cũng có một thanh Thiên Sinh Nha trong kho. Chỉ tiếc là cha cậu không cho phép lấy ra chơi. Nghe nói thanh kiếm này, có thể chém đi sứ giả địa ngục và cho kẻ đó một lần hồi sinh. Đây cũng là thanh kiếm, có thể gây tổn thương cho những kẻ canh gác dưới địa ngục.

“ Ngươi là cái thứ gì?” Sesshoumaru mặt đen lại, nhìn chằm chằm vào Shin nói.

“ Nó tên là Thiên Sinh Nha sao? Cũng là một thanh kiếm quí, Sesshoumaru ta nói lại một lần nữa. Thanh Thiên Sinh Nha cũng rất đặc biệt, nếu có thể nói...nó còn đặc biệt hơn cả Thiết Toái Nha của Inuyasha nữa. Ngươi đã được phụ thân ngươi trao nó lại cho ngươi, tất nhiên là có dụng ý của ổng. Vậy, ngươi đã biết nguyên nhân vì sao ngươi được trao cho Thiên Sinh Nha mà không phải là Thiết Toái Nha chưa?”

Shin đem kiếm trả lại cho Sesshoumaru, ánh mắt nhìn lại nói.

“ Phụ thân đại nhân dụng ý?”

Mang thêm một chút vẻ tiêu điều, Sesshoumaru khuôn mặt hơi chút nhíu lại.

“ Mà, nếu có thể nói cho ta biết nguyên nhân vì sao phụ thân ngươi để lại thanh Thiên Sinh Nha cho ngươi. Ta sẽ đích thân...à không, nhờ phụ thân ta rèn cho ngươi một thanh kiếm khác...tuyệt đối không thua kém thanh Thiết Toái Nha của tên cẩu ngốc này.”

Bỗng nhớ đến cậu chạm vào kim loại hay vũ khí không được, Shin đành đổi sang nhờ Itachi rèn kiếm.

Dù sao, cậu rèn thì chắc chắn phải mạnh hơn thanh Thiết Toái Nha rồi. Nhưng trước mặt chủ nhân chế tạo ra Thiên Sinh Nha và Thiết Toái Nha, thì cũng nên để lại chút mặt mũi cho ổng.

“ Ô!! Phụ thân ngươi cũng là thợ rèn sao? Có gì, có thời gian nói cho phụ thân ngươi...cùng ta đến trao đổi trao đổi kiến thức rèn kiếm nha ~~.” Toutousai tung ta tung tăng lại gần Shin, nắm áo lôi kéo nói.

“ Ha hả, có thể. Ta sẽ truyền lời lại cho phụ thân ta.” Shin kéo lại vạt áo, đứng cách ra một khoảng cách an toàn với Toutousai nói.

“ Phụ thân của ngươi rèn?” Sesshoumaru có vẻ, có chút hứng thú với Shin lại ý đồ sử dụng lời nói châm chọc nhầm khích tướng cậu hộc ra thêm thông tin.

“ Đúng vậy, ta tạm thời không thể rèn được cho ngươi. Nhưng có thể, nhờ phụ thân ta làm cho ngươi thanh kiếm chỉ có ngươi mới có thể sử dụng được. Mà lại, ngươi không thấy tạo hình của Thiết Toái Nha...thật sự không phù hợp với ngươi hay sao?” Shin coi như không nghe rõ sự châm chọc trong lời nói của Sesshoumaru, thậm chí đề ra hình tượng Thiết Toái Nha không phù hợp với thẩm mỹ của Sesshoumaru.

“...” Nghe Shin nói vậy, Sesshoumaru cũng đưa mắt đánh giá thanh Thiết Toái Nha.

Thô to, ngông cuồng...thật xấu.

Ánh mắt ghét bỏ nhìn Thiết Toái Nha, rồi lại nhìn Inuyasha đồng tình.

“...” Inuyasha. (°v°???)

Sesshoumaru lần đầu tiên, nhận định tán thành Shin lời nói có lí.

“...” Một bên não bộ chết máy đám Inuyasha, thông tin quá nhiều xử lí không kịp.

“ Nghĩ lại, Thiên Sinh Nha cũng là một thanh kiếm nhưng lại chỉ dùng được những lúc trường hợp đặc thù. Không có vũ khí, dùng tay đánh cũng thật sự quá Low rồi...hay như vậy đi. Cho ngươi mượn một thanh dùng tạm, chừng nào có kiếm rồi thì nhớ trả lại cho ta là được.”

Shin nghĩ nghĩ nói.

Một đám vũ khí đủ mọi kiểu dáng xuất hiện trong hư không.

Sesshoumaru hơi lùi lại, mặt ngưng trọng nhìn lại đám vũ khí. Trán bóng loáng, nhợt nhạt rơi một giọt mồ hôi lạnh.

Khí thế...thật mạnh.

Ánh mắt Sesshoumaru nóng cháy nhìn lại đám vũ khí muốn tái hết cả rồi. (*0*)

Shin điều ra một nhóm các chủng loại đao kiếm bay về phía Sesshoumaru.

Một đám kiếm và đao, khí thế bàng bạc rung động phát ra âm thanh hùng hồn.

Toutousai một bên mặt tái luôn rồi!!!

Từ mới đầu kiếm người rèn kiếm cho mình, không hiểu sao lại trở thành như thế này. Sesshoumaru không cấm thầm than, thế giới a...đúng là luân phiên bách chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.