( Loa loa loa!!! Có cảnh nóng 18+, cần lưu ý chuẩn bị khăn giấy phòng bất cứ trường hợp nào nha các Bác!!!!)
Nhìn Medusa thở dốc, mềm mại nằm bẹp úp sấp trên. Shin lại lật Medusa lại trên nệm, rồi lau mồ hôi cho nàng…
Nhưng… trừng phạt… vẫn còn chưa kết thúc nha.
Tay cậu không nặng không nhẹ mà xoa xoa một bên ngực của Medusa, tay còn lại thì tập kích bên dưới của nàng, nơi có chiếc vảy đặc biệt đang rỉ ra… mật thủy.
Lại dùng móng tay cào nhẹ lên chiếc vảy đó.
Medusa bị trước sau tập kích, mà càng không ngừng run run mà xin Shin tha liên tục.
Rẹt ~ rẹt ~
Có tiếng vải lụa bị xé rách.
Một bên ngực mát lạnh Medusa, ngực trần cùng bàn tay chai do luyện binh khí của Shin ấm áp tiếp xúc.
Ngứa ngứa khó chịu, lại càng muốn nhiều hơn nữa Shin bắt nạt.
( Đã xác định thuộc tính run M- Medusa. Còn tên kia chắc chắn là S- Shin. Thật sự không thể tin được, hai người này đúng là trời sinh một cặp mà. Tên chữ cái đầu ~ cũng hợp nhau như thế a ~ bây giờ Tác ta mới để ý đó.)
Bên dưới vảy, bị một ngón tay nhỏ đẩy ra một chút mà bắt đầu tiến vào ~ bên trong nàng ~
“ Ách ~Ô oa ~ cho thiếp… thiếp muốn nhiều… hơn nữa ~ Ưm á a a ~ đừng… dừng lại ~”
Bị người mình yêu trêu ghẹo như thế có kĩ xảo, Medusa vừa hạnh phúc… nhưng cũng vừa có chút gì đó chua xót thoáng qua.
“ Shin kỹ thuật thuần thục như vậy? Không phải là tay già đời chứ? Chàng còn có rất nhiều những mỹ nhân bên cạnh nữa sao?”
Không chờ cho Medusa trong lòng buồn bã.
Shin đã mở miệng ra nói.
“ Có lẽ, đây là những gì mà từ tận trong đáy lòng của ta... muốn cùng bạn lữ trong tương lai của chính mình… âu yếm nhau như lúc này. Lúc trước, ta chỉ thấy những hành động này trên mạng hoặc trong sách tranh. Giờ ta mới có cơ hội… được thực hành a ~ Medusa, ta thật sự rất may mắn… khi được gặp nàng. Ta có đôi lúc, không được hoàn hảo… thì những thời điểm ấy, nàng nhớ nhắc nhở ta nha.”
Chụt ~!!!
Lỗ tai như phảng phất làm phản, Medusa hoàn toàn ngẩn ngơ mà không phòng bị Shin, lại bị nụ hôn nhẹ của cậu tấn công trên mặt của nàng… làm cho Medusa khuôn mặt xinh đẹp nổi lên hai rạng mây đỏ ửng lại còn mê người đáng yêu đáng yêu.
“ Á ~ a a a. Chàng… chàng ~ sao lại tấn công thiếp bất ngờ như thế a. Ưm ~”
Hét lên một tiếng hoảng sợ yêu kiều, Medusa rất nhanh chìm đắm vào nụ hôn sâu ngọt ngào, nhẹ nhàng của Shin.
Có chút ướt át, lại có chút bá đạo… nhưng đa phần… chỉ có sự dịu dàng, ấm áp trong nụ hôn đó làm cho Medusa, khóe mắt… lại có chút gì đó cảm động, lại chua xót.
Tại sao… người đàn ông đầu tiên của nàng… lại không phải là người đàn ông trước mắt này à?
Sẽ hạnh phúc biết bao… nếu nàng và Shin gặp nhau… trước khi nàng hầu hạ trong đền vị nữ thần Athena kia. Thì lúc đó, nàng cũng sẽ không phải lập cái lời thề sống độc thân đó và cũng sẽ không tiếp tục phụng dưỡng vị nữ thần ích kỷ đấy.
Nàng sau đó cũng sẽ không bị Athena tính kế, rồi lại bị Poseidon hãm hiếp ngay trong ngôi đền thờ đó….
Thật sự… quá mức khuất nhục đối với nàng lúc đó.
Mọi chuyện… đều đã xảy ra rồi, thì cũng đều không có đường có thể quay lại lúc xưa.
Giống như bát nước đã hắt ra ngoài, thì cũng không thể hốt đầy trở lại được nữa.
“ Oa oa oa ~”
Những giọt nước mắt tủi thân bỗng chốc vỡ òa, nàng thật sự sợ hãi mọi thứ tốt đẹp hiện giờ, sẽ chỉ là một hồi mộng đẹp…
Nàng như một đứa trẻ con tìm thấy được người chí thân của mình, mà khóc lên tức tưởi tất cả tủi nhục mà nàng luôn chôn giấu thật sâu thật sâu trong lòng.
“ Khóc đi a ~ khóc cho mọi chuyện buồn bực trong lòng nàng, đều trở thành những giọt nước mắt… chảy xuôi xuống đất. Có ta ở đây, ta sẽ luôn ở bên cạnh nàng… cùng nàng nắm tay bước cùng nhau… trên những chặng đường chông gai phía trước.”
Tay vỗ về nhẹ nhàng sau lưng Medusa, hai người vẫn tư thế ôm chặt lấy nhau cho nhau sưởi ấm trong đêm giá rét.
Lách tách ~
Ánh lửa bập bùng sáng tối, làm cho bầu không khí giữa hai người càng thêm phần ái muội.
“ Bỏ qua cái vụ, chúng ta kết hôn xong thì mới có thể cùng nhau lăn giường đi. Thiếp thân, tim cũng đã trao cho chàng rồi ~ chàng không nghĩ ~ đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì sao?”
Qua đi cơn khóc buồn bực tích tụ, Medusa mắt đẹp ửng đỏ mà vẫn còn chút nước mắt tích tụ nơi khóe mắt nàng, lúc này Medusa với cái nhìn yếu đuối thẹn thùng, mà nhìn Shin chằm chằm… ám chỉ cậu.
Đến cùng nàng ~ sưởi ấm ~ cho nhau.
“ Phụt ~ ta chỉ lo cho nàng thôi. Dù sao, không phải với ta và nàng… nó cũng đều tiến triển quá nhanh sao? Ta cũng không phải là người cứng nhắc trong mấy cái chuyện này. Ta chỉ càng thêm hướng đến, người tình ta nguyện… đêm nay cộng độ, người thiệt hại lại là nàng mà thôi.”
Shin yêu thương vuốt ve nhẹ một cái lên mũi của Medusa.
Lời nói đã nói trắng ra như vậy, Medusa cũng không để ý thẹn thùng là gì nữa.
Áo lụa mặc trên người một vứt, Medusa ôm lấy Shin… đuôi rắn một cuốn chặt lấy thân thể cậu.
“...Vậy chàng nên chiếm lấy thiếp thân đi thôi. Dù sao, thiếp thân đã lâu… luôn muốn được chàng cưng chiều a ~”
Đêm nay, hai thân ảnh hai người đan xen vào nhau, ái muội tiếng thở dốc cùng rên rỉ nhỏ vụn trong đêm tối.
Một đêm làm cho người khác mặt đỏ lên… chỉ có thể nhẹ nhàng mà chúc phúc cho cặp đôi trẻ… rằng tình yêu của bọn họ sẽ mãi luôn là như thế… quan tâm lẫn nhau và chia sẻ cho nhau những kí ức quan trọng trong cuộc sống này.
- ------ Cua đồng thần thú đi ngang qua!!! Cảnh H, đã bị cắt bỏ ---------
Răng rắc.
Tiếng bánh xe cán lên những mảnh vụn của tàn dư bộ giáp cũ, Pluto bàn tay nắm giữ vân vê viên ngọc màu trắng bạc.
Nó là hoa điềm báo của sự chết chóc Ghostskin, nó đang bắt đầu cho lần lột xác hoàn mỹ cuối cùng.
Nhờ vào những lần nuốt chửng xương cốt của người và yêu quái, đã làm cho nó có thể tiến hóa nhanh hơn nhiều so với tự bản thân nó thu thập xương cốt của những kẻ mạnh kia.
Nhưng, Pluto càng muốn nó có khuynh hướng tiến hóa thành bộ dáng con người. Nên nó gần như chỉ hấp thụ nhiều nhất… chính là xương cốt cường giả con người và bán yêu gần với con người nhất mà thôi.
Nó không hiểu.
Xương cốt giữa người và yêu quái có gì khác nhau a?
Không phải, tất cả chỉ là xương cốt thôi hay sao?
Trên môi là nụ cười nhợt nhạt yếu ớt, Pluto mắt lạnh bỏ qua cảnh tượng tàn nhẫn ở xung quanh anh.
Nơi đây, là hang ổ yêu quái Dung Niệm thụ yêu ngàn năm.
Mỗi năm, đều có nhiều người du mục mất tích trên khu vực này rất nhiều.
Nhưng mục đích của Pluto, lại không phải là con yêu quái này.
Mà là thứ nó đang cất giữ.
Huyết cốt ngọc tủy!!!
Nghe đồn rằng, Huyết cốt ngọc tủy là thứ cốt hi hữu của một bán yêu mạnh mẽ. Chỉ tiếc rằng, không phải bán yêu nào hùng mạnh thì cũng sẽ có quang hoàn thuộc tính nhân vật chính, đánh hoài không chết như Inuyasha.
Vị bán yêu này, mang trong mình dòng máu Ngọc cốt tinh yêu quái. Sức tấn công là khỏi phải nói, nguyên hình của vị này càng là thứ đáng sợ. Nhưng, cái chết của vị này lại là một bí mật kì lạ trong giới yêu quái.
Cái chết của vị bán yêu này… lại là chẳng phải do ai giết anh ta cả.
Cũng chẳng phải là do bị thương mà chết.
Anh ta chết đi… một cách rất đột ngột và kì lạ.
Thi thể của anh ta, màu thanh ngọc xương cốt đã dần chuyển sang màu tím đỏ.
Không phải ai cũng hiểu được rằng vấn đề của cái chết đột ngột này là gì, nhưng với những người hiện đại đặc biệt là những người có học về trung y… đại đa số trong bọn họ sẽ biết được rằng.
Đây chính là triệu chứng trúng độc mãn tính, theo như Pluto suy đoán tám chín phần vị bán yêu này, bị nhiễm độc do nơi nguồn nước anh ta sinh sống… đã bị nhiễm độc chì.
Người thường xuyên sử dụng nguồn nước này, sẽ ảnh hưởng đến thần kinh và xương cốt… cuối cùng dẫn đến tử vong.
Nếu như cơ thể anh ta, là một yêu quái hoàn chỉnh thì sẽ bị ít ảnh hưởng hơn… Nhưng đáng tiếc, anh ta chỉ là một bán yêu mà thôi.
Phần người trong anh ta, đã làm cho quá trình nhiễm độc đó diễn ra nhanh hơn. Nên chúng ta có thể kết luận được… phần nào đoạn kết của cuộc đời anh ta trong tương lai.
Bệnh tật quấn thân… và cái chết cũng đã được an bài hảo.
Nhưng, khó có thể tin được rằng.
Khi anh ta chết đi, thi thể của anh ta. Phần thịt và những nội tạng, đã dần dần mà hủ hóa, chỉ còn lại là một bộ xương hoàn mỹ. Không những thế, xương cốt của anh ta… cũng đã bắt đầu có dị biến.
Từ thanh ngọc cốt yêu… đang bắt đầu chuyển hóa thành một bộ xương hình người, màu đỏ xẫm.
Đó chính là…
Thứ mà Pluto hiện tại đang cần đến.
Răng rắc ~
“ Kẻ nào dám đến lãnh địa của ta!!! Muốn chết!!!”
Dung Niệm thụ yêu, một trăm năm nảy mầm, hai trăm năm sinh trưởng, ba trăm năm sinh lá, bốn trăm năm nở hoa, năm trăm năm ra quả, sáu trăm năm thành thục, bảy trăm năm thân cây toàn vết sẹo, tám trăm năm xém chết, chín trăm năm hóa yêu… chỉ vì… nó muốn có thể tiếp tục sống sót.
“ Dung Niệm thụ yêu. Ngươi xem thử xem… ta là ai a?”
Ý cười nhợt nhạt trên môi không mất đi, mà càng thêm xứng có chút ít gì đó nơi khóe mắt chợt lóe qua… một tia vô cảm lạnh băng của kim loại.
Nếu đàm phán với Dung Niệm thụ yêu thất bại…
Vậy thì… cứ giết thôi.