Shin đầu hơi nhức nhức. Gân xanh ra ra vào vào, sắc mặt khá nhiều màu sắc.
Đồ keo kiệt, tại sao chỉ được mang đi một con quái. Mà không phải mười hay một trăm con, quá bủn xỉn keo kiệt rồi.
Oán hận thuộc về oán hận, nhưng Shin vẫn là người có trách nhiệm với công việc của mình.
Tiếp nhận nhiệm vụ, Shin đành phải cùng Pluto tách ra.
Ai đó cũng đều có nhiệm vụ riêng phải làm.
-----
“ Đá tạt…”
“ Đá xoáy…”
“ Đầu gối...cùi chỏ…”
Mỗi một lần nói, Marsus lại đánh ra một kích.
Trời đã sáng, Marsus trên đường đi gặp rất nhiều yêu quái khác nhau. Không nói nhảm nhiều thì thần kinh lại có vấn đề lũ yêu quái.
Từ mới bắt đầu còn bình tĩnh nghe lũ quái này nói gì...về sau lại…
Một cước trước rồi nói sau!!
Nhưng đa số phần lớn là yêu quái có hình dạng giống mèo và chó là chủ yếu.
Hai bên phe khác nhau đều vừa đánh giết lẫn nhau...vừa chú ý hướng tên nhân loại chuyên ‘khoe của’ ra.
Ngươi nghĩ dát vàng lên áo là giàu à? Xưa rồi, hiện tại phải đá quí mới theo kịp thời đại.
Với tiêu chí mái tóc đỏ ngắn, quanh người là áo giáp vàng được chế tác tinh xảo. Marsus có thể gọi là tiêu điểm ‘đặc biệt’ theo một cách nào đó trên chiến trường.
Cứ hễ thấy nhân loại mặc áo giáp vàng đó, đang có xu hướng tiến về phía mình là cả đám yêu quái của hai phe…tránh trước cho trời nó trong.
Từ đó trên chiến trường hình thành một cảnh tượng.
Cứ hễ phát hiện thân ảnh vàng chói lòa đang tiến đến gần mình, hai bên phe đều ăn ý tạm ngưng chiến đấu. Cùng tách ra xa xa, không đụng chạm đến nhân loại kì quặc này.
Mà thực ra, Marsus cũng đang suy nghĩ việc khác nên anh cũng không để ý nhiều đến thái độ kì quái của các yêu quái dành cho anh.
Nhìn trước mắt bảng nhiệm vụ.
“ Nhiệm vụ của Marsus!
Mỗi ngày làm mười việc tốt cố định hằng ngày. Bảo vệ con người thoát khỏi yêu quái ăn thịt.
Phần thưởng: Miễn nhiễm với toàn bộ tinh thần gây ảnh hưởng.
Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: Tịch thu áo giáp vàng và vạn năm không cứng nổi ~~~ ”
Chuyện là, khi Marsus cùng Shin và Kaneki Ken còn đang gây họa cho thế giới Ẩm thực mà Lucas mới tạo ra.
Marsus đã tình cờ cùng Shin và Kaneki Ken, nếm thử ‘thức ăn tiên tri’.
Làm chủ yếu từ một loài cá ở biển sâu đen tối. Hình thể nhỏ, ánh bạc được mệnh danh là ánh sáng nơi biển sâu. Dùng để làm món chính trong ‘thức ăn tiên tri’.
Cấp bậc đánh bắt là 65.
Ngoài ra, còn có rong biển tím cấp bậc đánh bắt là 23 và đậu hũ non đặc chế cấp 18. Còn vài nguyên liệu nữa nhưng cả ba đều không quá chú ý.
Là món canh mùi vị thật đặc biệt.
Nước canh trong vắt, thi thoảng vẫn có ánh lên đó một chút ánh bạc. Một muỗng canh vào miệng, đầu lưỡi như bị từng trận kích thích của hỗn hợp cá, đậu hũ và rong biển. Trong miệng như biến hóa mùi vị, cái tươi ngon và ngọt nhẹ của thịt cá mềm mại mà không cần nhai trượt xuống cổ họng. Rong biển dồn dai, nhai rất đã. Đậu hũ mềm mũm mĩm, trơn hoạt hoạt thật tuyệt vời.
Đó là một món ăn thật...ngon miệng và ấm áp.
Đúng như tên gọi của nó, thức ăn tiên tri. Có thể cho người ăn nó thấy được một số hình ảnh sẽ có thể xảy ra trong tương lai sau này.
Không biết trường hợp của Shin và Kaneki Ken như thế nào.
Marsus chỉ biết, khi đã kết thúc quá trình hồi tưởng.
Phản ứng của Shin và Kaneki Ken khá kì lạ.
Shin ánh mắt trong một vài giây khá hỗn loạn, còn Kaneki Ken thì quyết tâm biến cường.
Còn với Marsus, anh thấy được.
Đó là một cô gái trẻ, với vết sẹo gần giống chữ thập bên mắt phải. Tuy rằng ăn mặc quần áo khá rộng, chiều cao lẫn cơ bắp nhìn từ bên ngoài rất dễ khiến người ta tưởng rằng...đây là một chàng trai khá thanh tú.
Nhưng trực giác của Marsus lại vẫn có thể biết được, người trước mắt anh là một cô gái.
Với ánh mắt sắc bén như một lưỡi dao đã ra khỏi vỏ. Thái độ nghiêm túc khi làm ra một con dao mới của cô ấy thật đẹp làm sao.
Nhìn từng giọt mồ hôi từ trán chảy xuống cổ, rồi biến mất dưới lớp áo trong...thật quyến rũ.
Cho nên…
Tuyệt đối...phải hoàn thành nhiệm vụ!!!
Marsus nắm nắm tay quyết tâm.
Mỗi ngày mười điều tốt!!
Và bảo vệ con người.
----
Gió thổi qua kẽ lá, một chiếc lá rớt vào đầu vai một thân ảnh lẻ loi.
Kaneki Ken khi chấp nhận nhiệm vụ, thì đã lập tức ra đi khỏi làng ngay trong đêm hôm đó.
Rũ xuống ánh mắt, Kaneki Ken khẽ nhếch mép cười khổ.
Nhiệm vụ thật không đơn giản, phải nói đúng hơn đối với Kaneki Ken anh. Nhiệm vụ này...có phần quá khắc nghiệt.
“ Nhiệm vụ của Kaneki Ken!
Gia nhập vào phe Naraku hoặc hợp tác, cản trở nhóm nhân vật chính nhưng không được giết hại hay gây nguy hiểm đến tính mạng nhân vật chính. Đồng thời, chu du khắp nơi...trở thành Idol đầu tiên ở thế giới Inuyasha.
Phần thưởng: được tu hành một trăm năm trong tháp tu luyện, có thể mở ra thông đạo đến thế giới Tokyo Ghoul.
Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: Đoạt đi bất tử chi thân và một phần kí ức quan trọng.”
Cũng không quá nhiều lời Kaneki Ken chạy về một phía khác. Cậu cần tìm sư phụ để cùng nhau bàn bạc kế hoạch sau này, với đầu óc không thuộc phạm vi người thường. Pluto sư phụ, chắc chắn sẽ có rất nhiều kế hoạch tuyệt mĩ cho cậu.
Với ý nghĩ ấy, Kaneki Ken lại móc ra một cái Smartphone, xem bản đồ và chạy nhanh về hướng của Pluto.
Vẫn đang bình ổn trong lòng phiên gợn sóng tâm tình, Pluto cũng không chú ý cách anh không xa. Một con yêu quái hình thể khá giống khỉ, đang từ từ tiến lại gần.
To lớn hơn người bình thường gấp ba lần có hơn, lông màu vàng nâu sắc bén có đầy tính công kích. Miệng nó đang chảy ra nhiều nước miếng, đôi kim đồng nhìn chằm chằm vào kẻ nhân loại đang ngồi trên xe lăn kia.
Hình như con mồi mà nó đang chú ý, không thể di chuyển nhanh. Da thịt lại nộn lại trắng, ăn chắc rất ngon miệng...chẹp chẹp.
Sau khi đã tổng kết ra, yêu quái họ hàng nhà khỉ này lại càng không cần che dấu bước chân của mình.
Mặt đất hơi chấn động nhẹ, yêu quái này muốn xem thử con mồi của nó biểu hiện sợ hãi, hoảng loạn và cuối cùng là tuyệt vọng trên khuôn mặt trắng trẻo đó.
Nhưng có vẻ khá đáng tiếc với nó, đây cũng có thể là lần cuối cùng trong đời nó có suy nghĩ đó.
Pluto vẫn đang thâm trầm suy nghĩ về nhiệm vụ của anh mà tự động bỏ qua một vật thể nặng nề rơi trên đất cách anh không xa.
Hai thân ảnh một nam, một nữ ở phía sau Pluto.
Như hai hộ vệ hoàng gia, đang từ xa chú ý động tĩnh xung quanh xem có thứ gì gây bất lợi cho chủ tử của mình và cần xử lý.
Nam tóc trắng ngắn, áo đen quần soóc đen ngắn đến đầu gối. Hơi mang trên người đặc tính trẻ con, không quá cao. Trên mắt có một dải lụa đen che khuất hết thảy tầm nhìn. Sau lưng là một thanh Katana Nhật hơi cong lên cuối lưỡi gươm.
Bên cạnh là nữ tử, cũng tóc trắng ngắn đến chưa qua vai. Thân hình ba vòng đều hiện rõ, giày cao gót đen giẫm trên đất nhẹ đến cơ hồ không phát ra tiếng động. So với nam bên cạnh, nữ tử này càng nhiều là cao hơn nam tính bên cạnh một cái đầu.
Toàn thân áo liền váy đen xẻ tà cao lên, lúc ẩn lúc hiện cặp mông cong cong vểnh vểnh xinh đẹp. Bên người lạnh thấu xương không biết rõ tình huống người là sẽ chỉ dám nhìn từ xa, chứ không dám tiếp cận nữ tử nọ.
Không phải xa lạ gì, là hình tượng 2B và 9S của Doctor Who, trong NieR.
Ánh mắt sáng rực xem bên người thi thể của yêu quái nọ. 9S lấy ra hộp đựng một bộ trên người yêu quái. Bên cạnh 2B vẫn yên tĩnh chú tâm cảnh giác xung quanh. Hết thảy vật cản gây bất lợi cho chủ tử...cần phải bị diệt trừ.
Nho nhỏ thở dài một hơi, Pluto không cấm cảm thấy bản thân anh vẫn chưa ổn. Anh đối với thế giới này vẫn xem nó quá nhẹ, điều đó khá nguy hiểm.
Có lẽ do anh đã sống ở Kenichi thế giới và Hikaru thế giới quá lâu. Nên đã quên mất, Inuyasha thế giới chủ yếu là xoay quanh yêu quái.
Sức mạnh chủng tộc khiến yêu quái sức chiến đấu cao hơn người bình thường rất nhiều lần. Mang trong người cỗ lực lượng kì lạ, yêu quái nguy hiểm hơn con người rất nhiều lần.
Đặc biệt là các đại yêu quái, sống được càng lâu...càng thêm nguy hiểm.
Nghĩ đến nhiệm vụ của anh, Pluto lại lần nữa trầm mặc.
Tin tức không đủ, không thể tổng hợp và tính toán ra phương án giải quyết hợp lý.
Mà lại…
“ Nhiệm vụ của Pluto!
Mắt...tranh...Naraku...chết.
Phần thưởng:???
Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại:???”
Chỉ có nhiêu đó thông tin, thậm chí liền phần thưởng và cả trừng phạt cũng đều không rõ ràng.
Nhưng Pluto đã biết, chữ ‘mắt’ đầu là như thế nào.
Bởi vì, khi anh ấn vào tiếp nhận nhiệm vụ.
Mắt của anh...đã mất đi ánh sáng.
Tác giả: ๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Viết xong một chương truyện thật không dễ, người khác ngày 2/9 được nghỉ ba ngày đi chơi. Tác ta lại phải làm thêm tăng ca, vì chỗ làm thiếu người, vì ngày lễ tiền lương nhân bốn...chịu vậy. Không phải chỉ vì tiền hay sao? Người ta nói tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì không thể sống.
Ta cũng vậy, sống lay lắt qua ngày...cũng chỉ vì cần tiền.
Nhưng rảnh một chút thì ta sẽ tranh thủ viết chuyện một ít, sẽ không ngừng viết.