Thời Sênh cho rằng có thể coi Phượng Từ như một nhân vật ảo, giống như những người cùng trải qua cốt truyện do hệ thống mang lại, đều là những người xa lạ không hề liên quan. Nhưng cô phát hiện, không được, cô không làm được.
Cứ đến đêm dài yên tĩnh, trong những giấc mơ, hắn vẫn âm thầm xuất hiện.
Cảnh tượng hắn ôm cô nhảy xuống đỉnh Bắc Sơn giống như một giấc mộng ma quái hành hạ cô, thậm chí cô còn có ý niệm điên cuồng, trở về thế giới đó.
Cả đời này, người ta muốn cưới chỉ có một, tên hắn là Linh Ước. Mà người ta muốn cưới muôn đời muốn kiếp, tên hắn là Phượng Từ.
A Từ, ba ngàn thế giới, dù chàng ở đâu ta cũng sẽ tìm được chàng, ở bên chàng.
Người của ta, tùy ta mà sinh, tùy ta mà chết.
Trước nay chúng ta đều không phải do số phận chú định, chỉ là ta đi tìm chàng, chờ ta!
A Từ, hẹn gặp lại ở thế giới sau!
Suy cho cùng, trái tim mỗi người cũng chỉ có thể chứa được một người mà thôi...