Thời Sênh vừa tỉnh lại liền nghe thấy tiếng khóc lóc bi thương ong ong bên tai. Sau một hồi mò mẫm, sờ trái sờ phải, xác định chắc chắn mình đang bị nhốt trong một chiếc hòm gỗ hình chữ nhật hẹp dài, cả người Thời Sênh đều không ổn. Hình dạng này, trừ cái quan tài cô không nghĩ ra được thứ gì khác nữa.
Quả thật Thời Sênh đang nằm trong quan tài. Nguyên chủ của cô là Tiện Dương, Nữ hoàng của Phượng Loan quốc vừa mới băng hà vì bị đầu độc được ba ngày. Di nguyện của Tiện Dương là trừng trị hung thủ hại chết cô ta, đoạt lại quyền lợi, không để Phượng Loan quốc bị hủy hoại trong tay cô ta. Tốt lắm, xưng bá thiên hạ là nghề của cô rồi.
Thời Sênh trở về Hoàng cung liền vui vẻ ngược đãi đám gian thần mỗi ngày. Trong một lần thân chinh đi tịch biên gia sản bắt người, Thời Sênh gặp được Phượng Từ. Không đúng, không phải là gặp được mà là Phượng Từ tự dẫn xác đến nhào vào cô.
Sau một thời gian đưa người về Hoàng cung, Thời Sênh lại vô tình phát hiện ra nữ chính đại nhân của không gian này đang nhòm ngó nàng dâu nhà mình.