Nơi Nào Có Nắng Ấm

Chương 38: Chương 38: Ngày Hạnh Phúc




Tối,sau chuyện Hà Linh lúc chiều Abi về khá muộn.Anh vẫn còn cảm thấy sự thất vọng về Linh đang nhức nhối trong anh nên ra ngoài nhậu.

 Bé Hương đã ngủ say trên lầu hai.Lúc này chỉ có Mie vẫn một mình kiên nhẫn chờ anh trên ghế sofa ở phòng khách.

- Anh về rồi ? Sao lại về muộn như vậy chứ ? - Mie khẽ trách,chạy tới giúp Abi cưởi chiếc áo khoác ngoài ra.

- Anh xin lỗi ! Em nên ngủ trước chứ,đã gần mười hai giờ rồi...

- Em muốn chờ anh ! Anh lên tắm đi,em sẽ hâm nóng lại thức ăn cho anh ăn ?

- Không cần đâu.Anh ăn rồi.Giờ anh lên tắm.Lát anh có chuyện muốn nói với em !

- Được .Em chờ anh ở đây.

 Nói xong,Abi lê bước lên lầu.Mie lại tiếp tục chờ đợi anh ở phòng khách.Không gian yên tĩnh khiến cô nghe rõ tiếng nước chảy từ trên gác vọng xuống.Một lúc lâu sau tiếng nước chảy ấy mới chịu dừng lại.

 Abi trở lại phòng khách,anh bây giờ đã trong một bộ quần áo thoải mái hơn.

 Anh tiến lại gần chỗ cô.Vẻ mặt có vẻ rất nghiêm túc.Giọng nói khàn khàn còn vương chút mùi rượu vang bên tai cô.

- Em cưới anh chứ ? - Miệng anh ghé sát vào tai cô như chỉ muốn cho mình Mie nghe thấy.

 Nhất thời bị cách tỏ tình vụng về của anh làm ngạc nhiên,Mie theo phản xạ quay sang nhìn ngắm khuôn mặt Abi.

 Chẳng biết từ khi nào ,trên tay anh đã cầm sẵn một hộp nhung đỏ.Giờ phút này anh đang từ từ mở chiếc hộp ra.Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương đang lấp lánh huyền bí.Anh nhanh tay lấy chiếc nhẫn ra,đeo vào tay cô,nở nụ cười điềm đạm.

- Anh không thể chờ thêm nữa rồi ! Em gả cho anh nhé ?

 Mie im lặng.Cô còn đang không biết nên nói gì.Đầu óc trống rỗng.

 Sợ cô từ chối,anh lại nhanh chóng nói thêm.

- Chúng ta quen nhau đến nay đã được 3 năm rồi.Chẳng lẽ em còn muốn cứ vậy mà sống cùng nhau đến già ?

 Thật ra anh không thể chịu uất ức thêm về việc sống như vậy.Mie vẫn cứ giữ khoảng cách với anh đến tận ngày hôm nay.Nhớ mỗi lần anh có ý muốn ' gì đó ' với cô,cô lại vội vội vàng vàng kiếm cớ bỏ chạy khỏi anh.Những lần như thế anh chỉ có thể nhẫn nhịn nhìn theo bóng dáng cô tuột khỏi tầm mắt của mình.

- Em...- Mie ấp úng đảo mắt đi nơi khác.

- Đừng từ chối anh ! Mie ! - Giọng anh có chút nài nỉ,nhưng lại xen kẽ cả sự ra lệnh.

Mie nhìn anh một hồi lâu.Cuối cùng chỉ có thể đỏ mặt ấp úng đáp trả.

- Vâng !!

Biết đã nhận được sự đồng ý của cô.Abi xúc động ôm trầm lấy Mie.Vùi đầu vào mái tóc dài mượt thơm dịu của cô.Hít lấy hương thơm từ người cô mỉm cười mãn nguyện.

......

_ 5 tuần sau ❤ Tại nhà thờ tình yêu ở Việt Nam _

Giờ phút này,Mie đang mỉm cười hạnh phúc trong phòng cô dâu.Phải,sau tối hôm ấy Abi đã nhanh chóng làm đám cưới một cách nhanh nhất có thể.Khiến cô còn không kịp chuẩn bị tâm lí đón chờ.

Vài cô bạn của Mie lúc này đang không ngừng chụp ảnh và khen Mie .Quả thực hôm nay cô rất đẹp.Đẹp như một nàng công chúa.Dù đã sinh bé Hương nhưng Mie vẫn giữ được vóc dáng thon gọn của mình.Nhìn vào trông Mie cứ như một cô gái mới đến tuổi lấy chồng vậy !

" cạch..."

Tất cả mọi người theo bản năng đều quay lại nhìn xem ai đang mở cửa.Mie cũng ngước mắt lên nhìn người đó.

- Mie....- Giọng nói có chút lo sợ thân quen vang lên.

Mie quả thực có hơi bất ngờ mà sững sờ vài giây.Sau đó điềm đạm nở nụ cười xinh xắn với người bạn mới đến kia !

- Anh Thư !

Cô dang hai tay lên như muốn ôm Thư.Ánh mắt Mie cũng đang hướng về cô bạn mong chờ.Thư như nhận được sự cho phép,nhanh chóng chạy tới cúi người ôm Mie.

- Chúc cậu hạnh phúc !! - Thư thỏ thẻ bên tai.

- Cám ơn !

Cuối cùng cả hai người mới buông nhau ra.Vừa nhìn nhau vừa cười vui vẻ.

- Cậu biết không ?Hôm nqy cậu thực sự rất đẹp !!! - Thư

Đáp lại Thư chỉ có nụ cười mãn nguyện của cô.Quả thực hôm nay cô cũng cho rằng mình đẹp hơn thường ngày.

Ngay sau đó là tiếng Mc vang lên.Mọi người có mặt tại phòng cô dâu cũng biết thời điểm quan trọng đã đến.Liền nói thêm vài câu với cô dâu rồi trở lại lễ cưới.

Bầu trời xanh mơn mởn cùng chút nắng nhạt rất đẹp.Cánh cổng nhà thờ lúc này được mở lớn.Bên trong khánh mời và thông gia hai bên ngồi sẵn tại hàng ghế được sắp sếp từ trước.Tuy có bận công việc nhưng bố mẹ Abi đều có mặt đầy đủ để cùng chia sẻ hạnh phúc với con trai.Chú rể cùng cha mục của nhà thờ đều đứng trên bục chờ ngóng ra cửa.

Một bóng người trong bộ váy cô dâu trắng muốt lóng lánh xuất hiện.Cô dâu từ từ bước trên thảm đỏ đi qua các dãy ghế tiến tới chỗ chú rể.Trên tay cô dâu còn cầm một bó hoa hồng thắm.Chiếc váy ngang vai được thiết kế tỉ mỉ cùng mái tóc dài búi cao tôn lên vẻ đẹp cao sang của Mie.Một tấm vái trắng ren mượt nữa được gắn trên tóc cô dâu trải dài xuống tận thảm đỏ.

Không chỉ có cô dâu xinh đẹp rực rỡ như vậy,đi phía sau còn có một bé gái chừng hai,ba tuổi cũng trong bộ váy trắng muốt thiết kế đặc biệt rằng riêng cho bé Hương.Bé Hương vui vẻ đi phía sau mẹ,bên cạnh là một bé trai cũng tầm tuổi hương trong bộ comle nhỏ.Cả hai trên tay cầm một giỏ cánh hoa hồng đang rắc sang hai bên để tạo không khí đặc biệt của buổi lễ.

Mie dừng chân lại ngay trước mặt Ab.Điềm tĩnh nở một nụ cười nhẹ.Bé hương và người bạn kia tất nhiên cũng tới ngồi cạnh bên bà Mai rồi.

- Em đẹp quá!!!!

Abi không nhịn được mà thốt lên.

- Anh cũng rất bảnh trai đấy chứ !

Cả hai nhìn ngau cười.Sau đó theo lời cha cùng thề ước bất kể thế nào cũng bên nhau trọn đời trước mặt chúa.

Khoảnh khắc Abi đeo chiếc nhẫn cưới vào cùng chiếc nhẫn cầu hôn trước kia cho Mie.Anh cười rất hạnh phúc và mãn nguyện.

Cô cũng vụng về đeo nhẫn cưới vào ngón áp út cho anh.Tất cả mọi người đều im lặng ngắm nhìn cặp vợ chồng đang hạnh phúc trên lễ đường kia.

- Từ giờ phút này,các con đã chính thức là vợ chồng ! Các con có thể...

Chưa chờ cha nói hết câu.Abi đặt lên môi Mie một nụ hôn thắm thiết khiến tất cả đều bất ngờ bật cười.

Ngọt ngào....Hạnh phúc quá...!!

Bây giờ,Mie và Abi đều đang vui vẻ tiếp khách với tiệc đứng ở bên ngoài nhà thờ.Cô vui vẻ trò chuyện với bạn bé.Vô tình ánh mắt cô liếc nhìn về phía khuất của góc cây cách đó một đoạn.Ánh mắt cô dừng lại vì vừa chạm vào ánh mắt người khác.Một ánh mắt khác mang đầy sự căm thù lạnh lẽo đáng sợ.Nụ cười trên môi cô lập tức  sựng lại.Hai mắt cô trợn trừng nhìn về phía đó.

- Quốc...Quốc Anh....- Miệng cô ấp úng .Cũng may bạn bè cô đều không nghe thấy.Nhưng vì thái độ hoảng hốt lo sợ gì đó của Mie khiến cho người bạn đứng cạnh cô cũng nhìn theo về hướng đó.Nhưng chỉ thấy bóng nam cao cao đang xoay người bỏ đi vội vã...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.