Buổi triển lãm bikini của tập đoàn Hứa Thị cuối cùng cũng đã đến. Nguyên Khôi-người chủ trì buổi lễ đang vô cùng bận rộn. Hà Nhiên cũng vậy, vì là nhà thiết kế chính cho nên cũng phải góp mặt trong buổi triển lãm này. Hà Nhiên xuất hiện với chiếc váy ren màu đỏ bố sát cơ thể dài đến đầu gối lộ ra ba vòng cơ thể vô cùng hoàn hảo, bên ngoài cô khoác thêm một chiếc áo lông trắng tuyết. Gương mặt được trang điểm tỉ mỉ nên vô cùng xinh đẹp, vài lọn tóc xoăn rủ xuống khiến cô càng thêm quyến rũ.
Hà Nhiên đứng ở một góc phòng, lấy điện thoại gọi cho Nguyên Khôi.
Anh chuẩn bị xong chưa? Phóng viên và nhiều nhà thiết kế cũng đến rồi. Tầm ba mươi phút nữa buổi triển lãm sẽ bắt đầu đó.
Nguyên Khôi ở đầu dây nở nụ cười. Dù vô cùng bận rộn nhưng khi nghe thấy giọng nói của cô là cậu lại được tiếp thêm sức mạnh.
Em yên tâm, anh đang trên đường đến. Lát nữa chúng ta gặp nhau ở cổng nhé!
Hà Nhiên Ừ một tiếng sau đó tắt máy. Hiện tại cô vô cùng lo lắng bởi đây là lần đầu tiên cô là nhà thiết kế chính của buổi triển lãm vô cùng quan trọng. Cô vô cùng hy vọng sẽ nhận được những lời khen từ các nhà thiết kế nổi tiếng.
Khi Nguyên Khôi đến nơi thì Hà Nhiên đã đứng ở cổng chờ cậu. Nguyên Khôi xuất hiện với bộ vest màu xanh dương vô cùng lãng tử. Cậu nhìn thấy Hà Nhiên liền tròn mắt, quả không hổ là người phụ nữ mà cậu yêu, thực sự rất xinh đẹp.
Chúng ta vào thôi. Hà Nhiên nở nụ cười rồi nói, khoác tay anh hai người cùng sải bước vào trong.
Hoàng Phong cũng đến góp mặt trong buổi triển lãm. Anh đứng khá lâu ở cửa phòng chính mong đợi được gặp mặt ai đó. Hoàng Phong nhâm nhi ly rượu đỏ sóng sánh, vừa đặt ly xuống thì anh nhìn thấy Hà Nhiên cùng với Nguyên Khôi sải bước về phía anh. Nhìn hai người họ vô cùng xứng đôi khiến lòng anh có chút khó chịu.
Hà Nhiên nhìn thấy anh liền cúi chào, còn Nguyên Khôi thì nở nụ cười rạng rỡ.
Đến lâu chưa? Sao không báo cho mình biết?
Hoàng Phong nhếch môi cười, hai tay cho vào túi quần đáp:
Cũng được lúc. Nhìn thấy cậu đi cùng người đẹp thế này ai dám làm phiền chứ.
Câu nói đùa của anh khiến cậu bật cười, còn Hà Nhiên thì vô cùng ngượng vì anh vừa nói cô là người đẹp. Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô vô cùng đáng yêu, anh cứ nhìn mãi không rời. Không biết thế nào anh đột nhiên lại có cảm giác với cô. Anh thực sự muốn người con gái này sẽ thuộc về anh nhưng anh không thể bởi cô ấy là người mà Nguyên Khôi yêu, và cô ấy cũng đã thuộc về Nguyên Khôi.
Chỉ còn hơn mười phút nữa là buổi triển lãm bắt đầu thì đột nhiên lại xảy ra chuyện. Một nữ nhân viên hớt hải chạy thật nhanh lại chỗ ba người, gương mặt ướt đẫm mồ hôi. Cô ấy chỉ tay về phía khu vực triển lãm, giọng run run:
Hứa...Hứa tổng, xảy ra chuyện lớn rồi. Vừa rồi tôi kiểm tra lại bộ đồ lần cuối thì phát hiện bộ đồ đó đã bị ai đó vẩy hết màu vẽ lên. Bây giờ phải làm sao Hứa tổng?
Ba người nghe xong thì giật mình sợ hãi. Nếu xảy ra chuyện thì không hay rồi. Ba người chạy nhanh về phòng triển lãm. Bộ bikini trên bức tượng ma nơ canh bị nhuốm màu vô cùng bẩn. Cả ba người cùng vài nhân viên trong phòng không khỏi hết bàng hoàng. Phóng viên cùng khách khứa đã đến gần như là đầy đủ hết cả rồi, đột nhiên bây giờ lại xảy ra chuyện thì biết phải làm sao. Mọi người trong phòng cùng nghĩ cách, Nguyên Khôi cho quản lý Tần ra thông báo buổi triển lãm bị hoãn lại một tiếng nữa khiến nhiều người vô cùng hoang mang. Đầu óc cả ba người được sử dụng hết cỡ. Bây giờ bộ đồ bị vấy bẩn rồi chỉ còn cách may bộ khác. Nhưng trong vòng một tiếng thì làm sao có thể hoàn thành được chứ?