Nơi Xa Nhất Mà Em Từng Đi Đó Là Đường Đến Trái Tim Anh

Chương 5: Chương 5




Chương 5 : Hồ sơ bá đạo

Sau khi giải quyết xong truyện của Đại Bạch thì ba nuôi nó bỗng gọi nó lên phong làm việc nói co chuyện muốn nói :

_ Con dọn về ở với ba được không , về đay con muốn cái gì ba cũng cho con hết á ! Xin con đó về ở với ba được không ? À con cũng đừng lo buồn chán mai là đứa đệ tử ngỗ nghịch của ta về rồi , con bé đó đúng là nghịch ngợm lần nào nó về thì cũng phá banh cái phòng thí nghiệm của ta . Ôi huhu , xin con đó con ở lại trị con bé giúp ta đc không ! ~ ông làm gương mặt méo xẹo nhìn rất buồn cười .

_ À thì ra đây chính là lý do thực sự ! ~ nó cười

_ Ừ thì con cứ cho là như vậy đi , xem như con vì ta tuổi già sức yếu mà giúp ta lần này đi , xin con đấy ! ~ ông giả vờ làm mặt như sắp khóc .

_ Thôi được rồi , ba không phải diễn kịch chi cho mất công !

_ Thiệt hả ! Hahaha ! Cuộc đời vẫn đẹp sao ♫♪ tình người vẫn đẹp sao ♫♪ ! ~ nó nhìn bóng dáng ông vừa đi vừa hát rời đi thì bật cười , đây có đúng là trùm mafia khét tiếng máu lạnh mà mọi người thường đồn đây không . Thật là !

( Mẫn : Ủa chị khác ông à / Kỳ Ngọc : Táng chết giờ )

Nó xin phép ba có việc bận phải đi thì ông cười nói đi đâu cũng đc chỉ cần mai về trị con tiểu quỷ kia cho ông thì được rồi . Ông bảo nó lấy ô tô của ông mà đi nhưng nó bảo con muốn đi mô tô thôi .

Chiều nay chính là ngày nó phải đi nộp hồ sơ , thôi chết rồi chưa làm mà , làm sao đây . Đang suy nghĩ xem thế nào thì đột nhiên có một bóng đèn 120W sáng trên đầu nó . Nó nở nụ cười nửa miệng .

_két ! ~ tiếng thắng gấp chói tai cùng màn xoay đẹp mắt của nó tại trước của phòng ông hiệu trưởng than mến .

Một cô gái xinh với bộ đồ da màu đen bó sát người đang ngang nhiên tiến đến phòng hiệu trưởng và :

_ Rầm ! ~ cánh của yêu dấu của chúng ta đã được nó cho về với đất mẹ yêu dấu .

Ông hiệu trưởng đang chăm chú làm việc thì bị hành động này làm cho suýt té ghế .

_ Cô là ai ? ~ HT

_ Đăng ký nhập học !

_ Vậy hồ sơ của cô đâu ?

Ném lên trước mặt ông hiệu trưởng một khẩu súng trường giảm thanh , lạnh lung phun ra hai chữ :

_ Đủ ?

_ Đủ … Đủ… , tất nhiên là đủ… rồi ! ~ HT trưởng nhìn khẩu súng trên bàn run run ngập ngừng trả lời . _ Nhưng tôi biết lấy gì điền vào máy tính ?

_ Ông không cần lo ? Có thể về ?

_ Dạ vâng ! Chỉ cần ngày mai 7h30 tiểu thư đến nhận lớp là đc ạ ! ~ HT lễ phép

_ Ùm ~ bước ra cửa

Sau khi nó đi khỏi , ông HT lấy khăn giấy ra lau mồ hôi và thỏe hắt ra khi mà đã tiễn đc một ác ma .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.