Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 993: Chương 993: Chào tiên sinh, tiên sinh đi thong thả (nhất)




Chương 995: Chào tiên sinh, tiên sinh đi thong thả (nhất)

Editor: May

Lúc đầu Trình Thanh Thông ký thỏa thuận làm việc ở xí nghiệp Tô thị, trong vòng hai năm sau khi rời khỏi cương vị công tác, không thể làm nghề nghiệp cùng ngành, cho nên trong sơ yếu lý lịch của cô, cố ý tránh né chức vụ thư ký cho giám đốc cao cấp này.

Thành tích đại học của Trình Thanh Thông tốt, sau khi tốt nghiệp trực tiếp tiến vào xí nghiệp Tô thị, sơ yếu lý lịch mặc cho ai nhìn cũng đều rất vừa lòng.

Hiện tại Trình Thanh Thông, giống như Trình Thanh Thông vừa mới tốt nghiệp đại học, không có khoản dư nào, thành phố lớn Bắc Kinh này là xài rất nhiều tiền, Trình Thanh Thông không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp lựa chọn “Khách sạn Tứ Quý” cho cô tiền lương cao nhất, nhận chức làm quản lý khách sạn.

Công việc hàng ngày của Trình Thanh Thông, rườm rà lại bận rộn, cô và một quản lý khách sạn khác, hai người thay ca qua lại, tháng đầu tiên cô nhận chức, phụ trách là ca đêm, tháng thứ hai là ca ngày.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt tháng thứ ba liền đến, lại đến phiên cô trực ca đêm.

Lúc này Bắc Kinh đã vào mùa hè, Trình Thanh Thông làm quản lý, chỉ cần phụ trách khách hàng phòng tổng thống.

Phòng tổng thống của khách sạn Tứ Quý, cũng có phân chia cao thấp, rất nhiều gian phòng riêng đặc biệt, là không cho người ngoài dùng, đó là để cho một vài người đặc biệt dùng, ví dụ gian phòng số 8888 chính là dành cho đại BOSS Tô Chi Niệm trước đây của Trình Thanh Thông.

Đương nhiên, phòng tổng thống chỉ định đặc biệt, cũng có số lượng mấy gian không nhiều là dùng cho bên ngoài, bởi vì giá cả siêu cao, đại đa số đều để không

Bảy giờ chiều, Trình Thanh Thông đến công ty, dùng bữa tối đơn giản xong, thay đồng phục làm việc thống nhất, liền giao ca với người quản lý khác.

Kết quả lại được báo cho, phòng chỉ định đặc biệt số 1111, chín giờ đêm nay có khách quý tới.

Khách hàng phòng chỉ định đặc biệt, Trình Thanh Thông đều sẽ tự mình nghênh đón , tám giờ năm mươi, cô liền xuống từ phòng làm việc trên tầng cao, đứng ở trong đại sảnh chờ đợi.

Chín giờ mười, một chiếc xe Benz chậm rãi ngừng ở cửa đại sảnh, người giữ cửa mở cửa xe, dẫn đầu xuống là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh.

Tất cả khách quý vào ở phòng chỉ định đặc biệt, đều sẽ đưa văn kiện chứng nhận quét xem, Trình Thanh Thông cúi đầu, đối chiếu tấm hình trên văn kiện mình ôm một lần, xác định đây chính là khách quý mình phải tiếp đâĩ, lập tức nghênh tiếp trước, dùng thái độ phục vụ tốt nhất, mặt mỉm cười dùng tiếng Anh nói: “Chào ngài, Smith tiên sinh, tôi là quản lý khách sạn, Trình Thanh Thông, hoan nghênh ngài vào ở khách sạn Tứ Quý.”

“Chào Trình tiểu thư.” Smith tiên sinh vươn tay ra với Trình Thanh Thông, mở miệng nói lại là tiếng Trung vô cùng lưu loát.

Đáy lòng Trình Thanh Thông ngoài ý muốn, trên mặt lại đặc biệt bình tĩnh, lễ phép mà lại đơn giản bắt tay với Smith tiên sinh, vừa mới chuẩn bị mời Smith tiên sinh vào đại sảnh, trong chiếc xe Smith tiên sinh vừa mới xuống xe đó, lại có một người cúi người đi ra.

Trình Thanh Thông bất giác nhìn chăm chú lên trên người người đó, sau đó lời nói đến bờ môi, liền bỗng dưng dừng lại.

Là Tần Dĩ Nam đã lâu không gặp.

Trái tim Trình Thanh Thông đột nhiên rụt lại, trong đầu óc liền bay vào câu “Có thể cách tôi bao nhiêu xa liền cách tôi bấy nhiêu xa” mà lúc trước anh đã ném cho cô.

Nếu đổi lại bình thường, cô khẳng định sẽ không chút do dự lập tức trốn tránh đi, nhưng hôm nay không được, hôm nay cô có công việc trên người, cô nhất định phải tận tâm tận lực tiếp đãi Smith tiên sinh.

Trình Thanh Thông dùng sức nắm văn kiện trong tay, nỗ lực duy trì nụ cười lễ phép trên mặt, chờ đến sau khi Tần Dĩ Nam đứng vững, đưa tay ra hiệu xin mời vào trong đại sảnh: “Smith tiên sinh, mời vào trong.”

Theo tiếng nói của Trình Thanh Thông vang lên, tầm mắt Tần Dĩ Nam không nóng không lạnh bay tới trên mặt cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.