Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 466: Chương 466: Xem hiểu tâm mình (6)




Chương 466: Xem hiểu tâm mình (6)

Editor: May

Đám cô gái kia dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, đúng lúc ngừng ở cửa phòng bao của Tô Chi Niệm.

Động tác vốn muốn thu tầm mắt lại của Tống Thanh Xuân liền dừng lại.

Cô nhìn thấy người phục vụ đưa tay ra gõ gõ cửa phòng bao của Tô Chi Niệm, sau đó đẩy cửa ra, dẫn đám cô gái kia đi vào.

Tống Thanh Xuân nhăn mi tâm lại, nhìn chằm chằm vị trí phòng bao của Tô Chi Niệm, lại chưa từng thu hồi tầm mắt lại.

Cửa thang máy mở ra, Trình Thanh Thông đi vào trong, nhìn thấy Tống Thanh Xuân còn sững sờ bất động ở cửa, do đó liền lên tiếng nhắc nhở: “Tống tiểu thư, cửa thang máy mở rồi.”

Tống Thanh Xuân hoàn hồn, quay đầu “à” một tiếng với Trình Thanh Thông, sau đó liền đi vào trong thang máy, trước khi đi vào thang máy, Tống Thanh Xuân lại quay đầu nhìn thoáng qua phòng bao của Tô Chi Niệm, nhìn thấy người phục vụ đi ra từ bên trong, cô gái đi theo sau vốn từ khoảng mười người biến thành ba người.

Cũng chính là nói, có khoảng bảy cô gái ở lại trong phòng bao của Tô Chi Niệm?

“Tống tiểu thư? Sao cô lại dừng lại?” Trình Thanh Thông hô một tiếng với Tống Thanh Xuân dừng lại bất động.

Tống Thanh Xuân thu tầm mắt trở về, không đáp lời vấn đề của Trình Thanh Thông, tư tưởng không tập trung đi vào thang máy.

Cửa thang máy đóng lại, đi xuống.

Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm con số màu đỏ không ngừng nhảy phía trên cửa thang máy, trong đầu lại hiện ra kia mấy cô gái trang điểm xinh đẹp quyến rũ nhiều vẻ kia.

Thang máy dừng ở tầng bốn, Trình Thanh Thông thấy Tống Thanh Xuân đứng bất động, lại nhắc nhở cô lần nữa.

Chờ đến khi hai người đi ra thang máy, Trình Thanh Thông mới quan tâm mở miệng với Tống Thanh Xuân vẫn luôn không tâm trung tinh thần, hỏi: “Tống tiểu thư, có phải cô có chỗ nào không thoải mái không? Sao thấy trạng thái của cô không phải đặc biệt tốt?”

“Không có.” Tống Thanh Xuân lắc lắc đầu, kéo khóe môi một chút với Trình Thanh Thông.

Lúc này Trình Thanh Thông mới yên tâm cười theo một tiếng.

Thời điểm gọi thức ăn, Tống Thanh Xuân lại thường xuyên thất thần nhiều lần.

Trình Thanh Thông biết Tống Thanh Xuân làm bên tin tức, trước đây cô từng được Tô Chi Niệm an bài phụng bồi Tống Thanh Xuân, cho nên cố ý đi lên mạng lưới xem tin tức Tống Thanh Xuân từng đăng, hiện tại đang chờ thức ăn, cô sợ Tống Thanh Xuân nhàm chán, liền cố ý tìm một vài minh tinh cô từng phỏng vấn, giả vờ ra bộ dáng bát quái, hỏi thăm tin tức của những minh tinh kia là thực hay là giả, hỏi thăm dáng dấp bọn họ trong hiện thực có đẹp hơn trên ti vi không?

Trình Thanh Thông tán gẫu đến càng hưng trí bừng bừng, liền càng lộ ra Tống Thanh Xuân thiếu hăng hái, đến cuối cùng, trò chuyện một chút, Tống Thanh Xuân liền đột nhiên chuyển đề tài: “Đêm nay Tô Chi Niệm tiếp đãi mấy người?”

“Chỉ một mình Lý tổng thôi.” Trình Thanh Thông rót một ly trà sữa nóng cho Tống Thanh Xuân.

Một người? Tống Thanh Xuân nhíu mày, cũng chính là nói, trong phòng bao trên lầu, chỉ có hai người đàn ông là Tô Chi Niệm và tổng giám đốc Lý đó? Hai người đàn ông lại gọi khoảng bảy cô gái? Cũng chính là nói một người chia đều ba người?

Trong đầu Tống Thanh Xuân lập tức liền hiện ra hình ảnh ba cô gái trẻ tuổi duyên dáng, vây quanh bên cạnh Tô Chi Niệm, sau đó tay cầm đũa của cô đột nhiên hơi dùng lực, đâm bay một khối thịt viên trong chén, đúng lúc rơi ở trên cổ tay cô.

Lúc thịt viên bay ra, mang theo một ít canh, có chút nóng, cổ tay cô rất nhanh liền ửng đỏ lên.

“Tống tiểu thư, cô không có việc gì chứ?” Trình Thanh Thông vội vàng rút khăn ướt, đưa tới.

Tống Thanh Xuân chỉ đáp lại một chữ “Không”, liền nắm khăn ướt, lại thất thần.

Cô đưa cho Tống Thanh Xuân khăn ướt là để lau cổ tay, sao cô ấy nắm lấy rồi lại ngơ ngẩn vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.