Nông Kiều Có Phúc

Chương 33: Chương 33: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Trần A Lộc nói thẳng: "Nương vẫn luôn nói người tốt có đền đáp, tỷ tỷ là người tốt, liền có báo đáp."

Trần Đại Bảo còn trực tiếp oán giận Trần A Phúc: "Vì sao nương không giữ chim nhỏ thêm chốc lát chứ, Đại Bảo cũng không thấy, thật tiếc nuối nha."

Kim Yến Tử trở về là ở ngày thứ ba trước khi trời tối, nó còn dẫn theo hai con chim trở về. Hai con chim đều rất lớn, miệng tựa như câu. Con có màu lông tươi đẹp chỉ dài chừng mười mấy cm, một con có thân màu xám chỉ dài chừng hơn ba mươi cm.

Người một nhà Trần A Phúc đang ngồi ăn cơm ở trên giường, đột nhiên trông thấy ba con chim lao xuống một cái rơi ở trên song cửa sổ nhà hắn mở ra, trong đó một con chim nhỏ đúng là Kim Yến Tử. Nhưng mà, này lúc màu vàng kim miệng và bộ ngực, cái bụng nó so với ở không gian thì nhạt hơn nhiều, hiện lên màu vàng nhạt.

Trần A Phúc cười vươn tay, Kim Yến Tử nhảy đến trên tay nàng nói: "Ma ma, chúng nó là chim thông minh nhất bên trong rừng, là bạn tốt ta mới kết giao."

Lời nói này đương nhiên chỉ có Trần A Phúc nghe hiểu được, mấy người kia nghe được là tiếng tiểu Yến Tử chít chít nỉ non.

Trần A Phúc cười nói với bọn họ: "Đây chính là con chim mổ nhị bệnh chốc đầu ngày đó, nó lại trở về thăm con."

Người một nhà trước còn bị hai con chim lớn hấp dẫn ánh mắt, nghe lời Trần A Phúc nói, đều ngạc nhiên mừng rỡ xem Kim Yến Tử bày tỏ hoan nghênh. A Lộc và Đại Bảo thì lại hưng phấn mà ngồi lại gần, nói lời cảm kích với Kim Yến Tử.

Đại Bảo còn nói: "Yến Tử thật anh tuấn, cũng đẹp hơn những Yến Tử khác. Ngươi cũng đừng đi, ở lại nhà ta được hay không? Dưới mái hiên nhà ta chính là tổ yến, trời tối mỗi đêm chúng nó trở về ở. Ngươi cũng làm cái tổ như vậy, về sau liền ở lại đừng đi nữa."

Tiểu shota còn cho là mình đây là đạo hiếu khách, thì lại lấy phải hiềm khích của Kim Yến Tử. Nó chít chít kêu lên: "Ta ở đều là tiểu kim ốc xinh đẹp, ai ở cái phòng bùn kia."

Đại Bảo nghe không hiểu lời nó nói, cao hứng cười nói: "Tiểu Yến Tử đáp lời con kìa, nó nhất định là tiếp nhận mời mọc của con, về sau sẽ ngụ ở nhà chúng ta."

Kim Yến Tử lật liếc mắt hướng tiểu hài tử xấu xa, không để ý tới nó, rồi nói với Trần A Phúc: "Ma ma, hai người bằng hữu rất tốt của ta thì sao, để chúng nó ở lại bên trong này làm bạn cùng ta đi. Hai mùa xuân hạ, phần nhiều thời gian ta sẽ ở bên ngoài chơi cùng chúng nó, ma ma chuẩn bị vài cái phòng tinh mỹ cho chúng nó cùng ta. Chú ý, không được cho chúng ta ở trong cái loại phòng ở bùn đó."

Trần A Phúc nghe, đặt Kim Yến Tử ở trên giường, hai tay thì vuốt hai con chim kia, chúng nó liền thông minh nhảy lên tay nàng, còn kêu vài tiếng "két két" với nàng. Thanh âm mặc dù hơi khó nghe, nhưng quả thực thông minh. Chim có màu sắc tươi đẹp nặng chừng hơn nửa cân, chim màu xám cỡ chừng một cân.

Trần A Phúc thích động vật, nhìn chúng nó vui vẻ thấy răng không


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.