Nông Kiều Có Phúc

Chương 92: Chương 92: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Từ trong một cánh cửa nhỏ đi ra một vị nữ nhân tầm bốn mươi tuổi, mặc bối tử sa tanh màu đậu xanh, chỉ cổ áo thêu một vòng cành hoa sen, trên đầu cũng chỉ mang một kim trâm khổng tước, bộ dáng rất là phụ nữ giỏi giang chuyên nghiệp. Nàng ngũ quan thanh tú, còn có hai phần quen mặt.

Chờ thấy người nam nhân đằng sau nàng ấy, liền biết vì cái gì nàng có cảm giác quen thuộc, người nam nhân kia dĩ nhiên là La quản sự.

Đại Bảo lớn tiếng chào hỏi: "La gia gia, thật là khéo."

Trần A Phúc cũng cười, đây thật đúng là không khéo không thành sách.

Trần A Phúc lại cảm tạ La quản sự một phen, nói đơn giản chuyện nhi tử của hắn giúp đỡ nhà mình chỗ dựa.

La quản sự cười nói: "Chủ tử nhà ta và tiểu chủ tử đều thích Đại Bảo, phải làm."

Sau đó, lại giới thiệu vị nữ chưởng quỹ này là thân muội tử của hắn.

Nữ chưởng quỹ là muội muội La thị La quản sự. Mẫu thân hai huynh muội bọn họ lúc trước là vú nuôi Sở phu nhân La Vân, hiện tại là Trần Trụ Trì. Nói cách khác, bọn họ đã từng là nãi ca ca cùng nãi tỷ tỷ của Bụi.

La chưởng quỹ nghe nói là Trần A Phúc thiết kế khuy cài còn có chút không tin. Nhìn thoáng qua khuy cài trước ngực Trần A Phúc nói: "Mặc dù khuy cài của ngươi phối hợp màu sắc tương đối rất khác biệt, nhưng..."

La quản sự cũng tuyệt đối tin tưởng, hắn thấp giọng cười nói: "Tiểu muội, những con rối Yến Tử trên tay Yên tỷ muội chính là tiểu nương tử Trần gia làm, nàng ấy khéo tay, sẽ không nói nói dối."

La chưởng quỹ nghe xong, trong mắt lập tức lộ ra mấy phần ánh sáng, vội vàng mời mấy người đi phòng riêng nói.

Khi nàng ấy nhìn thấy Trần A Phúc lấy ba con rối ra, trong mắt không che giấu được thất vọng. Nói: "Ba dạng con rối này mặc dù tương đối mới lạ, lại không làm người ta kinh diễm như khuy cài, so với con rối Yến Tử cũng chênh lệch khá xa."

Trần A Phúc gật đầu công nhận, nàng làm ba thứ nhỏ này chỉ là nghĩ kiếm chút đỉnh tiền.

Mặc dù ba con rối phim hoạt hình này có khác với con rối đương đại, thật đáng yêu, nhưng không tính là kinh diễm. Nàng không dám làm con rối rất dễ nhìn, bởi vì thứ này dễ dàng bị người ta bắt chước, sợ thương gia bất lương nhìn là biết, lại ép giá nàng.

Thêu phường Nghê Thường là cửa hàng Sở gia, chưởng quỹ lại là muội muội La quản sự, nàng vẫn tương đối yên tâm, cũng muốn suy tính bản lĩnh thật sự của mình.

Liền cười nói: "Ta còn biết thiết kế khuy cài đẹp mắt giống như khuy cài hoa cúc, hơn nữa, có rất nhiều loại. Cũng sẽ sáng tác một ít con rối càng đẹp mắt lại đáng yêu cùng đồ trang sức, cũng có rất nhiều loại."

La chưởng quỹ một trận ngạc nhiên mừng rỡ: "Thật sự?"

Trần A Phúc gật đầu cười nói: "Ta còn không có can đảm lừa La chưởng quỹ. Chỉ là, khuy cài không thể lập tức làm. Bởi vì ta cùng vị La thiếu nãi nãi kia có hiệp nghị, trong vòng một năm ta không thể làm khuy cài, lại không thể làm ra kiếm tiền." ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

La chưởng quỹ cười khanh khách nói: "Ngươi nói là la tứ nãi nãi đi? Hai ngày nữa nàng ấy liền muốn đến phủ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.