Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Trần A Phúc giới thiệu cho Sở Hàm Yên: "Đây là ca ca Dương gia, đây là tỷ tỷ Dương gia."
Dương Thiến lớn hơn Sở Hàm Yên hơn một tháng, cũng là tiểu tỷ tỷ.
Sở Hàm Yên hiện tại chỉ thói quen chung đụng cùng ba đứa bé là Đại Bảo và tỷ đệ La Mai, huynh muội Dương gia vừa vào nhà, khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé liền bắt đầu căng thẳng, cái miệng nhỏ nhắn cũng mím lại chặt chẽ.
Người ta không thích bọn họ!
Trần A Phúc chứng kiến tiểu cô nương biểu hiện này không chỉ không tức giận, còn hết sức cao hứng. Nó rốt cuộc biết biểu đạt ý tưởng của mình, cho dù không nói lời nào, chỉ làm vẻ mặt, cũng là tiến bộ.
Nhưng tiểu huynh muội Dương gia không cảm giác mình bị người ta ghét bỏ, Dương Siêu và Đại Bảo, Thất Thất cùng Hôi Hôi nói đến náo nhiệt.
Dương Thiến lại là tự mình quen thuộc, vừa nhìn thấy Sở Hàm Yên, liền thích muội muội xinh đẹp này. Con bé tự mình cởi giầy bò lên giường, ngồi đến đối diện Sở Hàm Yên, nhìn cô bé nhẹ giọng nói: "Muội muội, muội thật là trắng trắng, chúng ta đến chơi đùa quá gia gia đi."
Thấy Sở Hàm Yên không để ý tới, con bé còn nói: "Vậy chúng ta chơi giấu Miêu Miêu, được không?" Thấy người ta còn không để ý tới mình, cũng không nổi giận, lại nói: "Vậy chúng ta liền hát đồng dao đi."
Sau đó cũng mặc kệ người ta có đồng ý hay không, liền vỗ tay bắt đầu đọc lên:
Xe đẩy ca, mài xe lang,
Xua đuổi ca ca lên học đường.
Ca ca học sách ba năm,
Vừa thi đỗ tú tài lang.
Trước bái cha, sau bái nương,
Lại bái bái vào phòng lão bà.
Kim đánh chìa khóa mở hòm,
Trong phòng lão bà một mảnh sáng.
Con bé mặc dù mồm miệng không quá rõ ràng, nhưng đọc được có bài bản hẳn hoi, cực kỳ nghiêm túc. Vừa học thuộc xong, chọc cho Trần A Phúc và Diệu nhi trong phòng, cùng với Tống mụ mụ cùng Hoàng mụ mụ vú nuôi Dương Thiến ở ngoài cửa cười ha hả.
Sở Hàm Yên trước không phản ứng kịp, sững sờ nhìn Dương Thiến, có lẽ là cảm thấy tiểu cô nương này thật là buồn cười. Thấy người khác đều cười, con bé mặc dù nghe không hiểu tiểu cô nương đọc là cái gì, cảm thấy chơi hết sức vui, cũng toét miệng cười rộ lên theo.
Dương Thiến thấy muội muội cười, hết sức cao hứng, còn nói: "Muội muội đọc." Thấy người ta chỉ cười không đọc, cũng không tức giận, lại từ trong lồng ngực móc khăn ra, nói: "Vậy chúng ta chơi gấp khăn."
Sau đó, tự mình xoa nắn khăn vài cái, lại nhét khăn vào trong tay Sở Hàm Yên để cho con bé gấp. Sẽ cầm về khăn vân vê vài cái, lại nhét vào trong tay Sở Hàm Yên.
Trần Đại Bảo cho dù sẽ khiến cho Sở Hàm Yên chú ý, cũng là tiểu nam hài, lại vô cùng trưởng thành, sẽ không có những cách chơi của tiểu cô nương như Dương Thiến.
La Mai mặc dù là tiểu cô nương, nhưng tôn ti thượng hạ làm cho cô bé không dám đối đãi Sở Hàm Yên như vậy.
Tiểu cô nương Dương Thiến rất là làm cho Sở Hàm Yên cảm thấy mới lạ, cũng không bài xích Dương Thiến, xem tiểu ba hoa Dương tiểu cô nương tự chơi tự nói đến náo nhiệt. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Trong lòng Trần A Phúc hết sức cao hứng, bồi dưỡng thật tốt một chút, về sau Dương tiểu cô nương vốn quen thuộc chính là bạn khăn tay của Sở tiểu