Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Trần A Phúc đi đến tây phòng, trông thấy Đinh thị đang dùng ống tẩu đánh Vương thị, nàng xông tới một tay đẩy Đinh thị ra, mắng: "Lão yêu bà, lại dám đánh nương ta, có tin ta đánh chết bà hay không."
Vương thị mới nhớ tới khuê nữ vẫn luôn núp ở đông phòng, vừa rồi bà nhất thời kích động liền đã quên chuyện này. Bà bị dọa hỏng rồi, vội vàng đẩy Trần A Phúc đi ra ngoài, nói: "A Phúc mau ra đi, nương không có việc gì."
"Đứng lại!" Đinh thị hét lớn một tiếng, mụ ta sững sờ nhìn Trần A Phúc, đầu tiên là không thể tưởng tượng nổi, tiếp theo thế nhưng cười lên ha hả. Lầm bầm lầu bầu nói: "Trời ạ, đều nói người đàng hoàng làm đại sự, thật đúng là."
Vương tài nhìn nương hắn như thế, sợ hết hồn, vội hỏi: "Nương, người sao thế?"
Đinh thị không để ý Vương Tài, rồi nhìn Vương thị giống như cười mà như không nói: "Tốt, Vương Quyên Nương, thì ra vẫn cho rằng mày là cái chày gỗ, lại thật ra là thứ tinh quái. Mày lại dám gạt tao, không, lừa quá nhiều người..."
Vương thị lắc đầu phủ nhận nói: "Ta không gạt người, ta không gạt người..." Lại dùng sức đẩy Trần A Phúc ra ngoài: "A Phúc ra ngoài, đây là chuyện của nương, con không cần tham dự vào."
Trần A Phúc đứng không động, kệ Vương thị đẩy cũng đẩy không đi.
Đinh thị cười lại đi ngồi trên giường gạch, trên mặt lập tức thay đổi đến từ thiện lên. Ôn nhu nói: "Quyên Nương, đứa bé ngoan, mày thành thật nói cho nương, ở thời điểm mày bị đuổi ra Trần gia, có phải đã có hài tử hay không?" Lại chỉ Trần A Phúc nói: "Cái đứa ngốc tử... A, không đúng, đứa bé này lớn lên cùng Trần đại nhân lúc tuổi còn trẻ giống nhau như đúc. Nó, có phải giống của Trần đại nhân hay không?"
Vương thị chảy nước mắt ra, dùng sức lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Bà đừng vội nói bậy, A Phúc là hài tử của quản gia ta. Bà không tin, chờ quản gia ta trở về, bà hỏi hắn."
Đinh thị ha ha cười ra tiếng, nói: "Quyên Nương, ai cũng không phải người ngu. Chỉ với gương mặt giống tiên nhân này của A Phúc, không phải là ma ốm Trần Danh kia có thể sinh ra được..."
"Bà nói bậy, không phải vậy, không phải vậy..." Vương thị nhiều lần nói, thân thể đều có chút phát run.
Trần A Phúc một cái tay ôm Vương thị, nhẹ nói: "Nương không tức giận, con biết rõ, con là thân khuê nữ của cha."
Vương Tài cũng coi như hiểu, lại nhìn kỹ Trần A Phúc một chút, xác thực cực như Trần Thế Anh nhiều năm trước. Khi đó, hắn còn nhỏ, thời điểm Trần Thế Anh đi trong nhà tìm Vương thị, hắn thấy một lần.
Con mắt hắn cũng bỗng chốc sáng lên. Nhếch môi cười to nói: "Đại tỷ, ngươi được nha, âm thầm, còn có biện pháp leo lên giường Trần đại nhân... Nếu nương ta khi đó biết rõ ngươi đã có thai, nhất định sẽ giúp ngươi đi Trần gia đòi hỏi công đạo, mà sẽ không vội vã để ngươi gả cho ma ốm Trần Danh. Chậc chậc, cho dù làm một thiếp của Trần đại nhân, hai mẹ con các ngươi cũng ăn mặc vô tận."
Đinh thị cũng nói: "Đúng vậy, nếu như nương biết rõ chân tướng, nhất định sẽ giúp mày. Nhưng mà,