Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Tức phụ Trường Sinh cười nói: "A Phúc muội tử thật xinh đẹp, không giống người làm quê hương chúng ta." Thanh âm cởi mở, tiếng cười trong trẻo, thật sự là một phụ nhân lanh lẹ.
Trần A Phúc ấn tượng tốt đối với nàng một cái, cũng cười nói: "Võ Nhị tẩu tử biết rõ nhà rồi, về sau liền thường đến chơi. Ta cùng nương ta và Võ đại tẩu đều hợp ý, rất nhiều dụng cụ nhà chúng ta đều là Võ đại bá cùng Võ đại ca, Võ Nhị ca làm."
Tức phụ Trường Sinh cười nói được.
Tiếp theo, La Đại Nương dẫn La Nguyên, Ngụy thị, La Minh Thành người một nhà đến. La Mai bởi vì đang làm nhiệm vụ, phải đi đến cùng Sở tiểu cô nương. Lại tiếp theo, đầy tớ Đường Viên lại tới vài người, trong đó còn có hai hài tử thường xuyên cùng nhau chơi đùa với Đại Bảo.
Những khách nhân đi Đông Sương, các nam nhân ở sảnh phòng, các nữ nhân ở phòng bên.
Mặc dù trong nhà không có nam chủ nhân thành niên, nhưng bởi vì có La Nguyên mạnh vì gạo, bạo vì tiền, cùng Hồ lão ngũ gặp người nói tiếng người, bên nam khách cũng náo nhiệt, tiếng cười không ngừng.
Sau đó, lại tới vài khách nhân không nghĩ tới, chính là Dương Minh Viễn cùng Dương Siêu, Dương Thiến. Ba vị này thật sự là khách quý ít gặp. Dương gia đưa là một đoàn bình phong cánh gà Mộc Song mặt gấm Tô Châu, cùng một chậu bồn hoa Kim tiền.
Dương Thiến vừa nhìn thấy Trần A Phúc, liền xông qua đến ôm thắt lưng nàng nói: "Trần di, con rất nhớ dì, cũng nhớ Đại Bảo, nhớ Yên Nhi muội muội, nhớ A Lộc cậu cữu, Thất Thất, Hôi Hôi, Truy Phong, Vượng Tài, còn nhớ La Mai tỷ tỷ, Minh Viễn ca ca..." Blah blah, nhắc hết một lần số người con gặp được ở Trần gia.
Trần A Phúc có chút buồn cười, tiểu cô nương này không chỉ là một tiểu người ba hoa, trí nhớ cũng siêu tốt.
Dương Siêu thì vừa đến liền hô: "Trần di, Đại Bảo, con và muội muội muốn ở nhà dì thêm vài ngày. Con phải lập tức đến trường, về sau sẽ không thể thường xuyên đến tìm Đại Bảo chơi."
Trần A Phúc đương nhiên muốn nói hoan nghênh, hơn nữa nàng là thật tâm thích hai đứa bé này.
Lần này bọn nhỏ đến nhiều, Đại Bảo mời bọn họ chơi tại hậu viện, chơi đến những hài tử này ngay cả cơm cũng không muốn ăn.
Sau khi ăn xong, mọi người lại chơi một trận, những khách nhân liền lục tục rời đi. Bọn nhỏ đều không đi, bọn họ còn chưa có chơi đủ.
Dương Minh Viễn cũng không đi, hắn muốn thông báo tình huống kinh doanh nồi lẩu Hồng Vận với hai cổ đông Sở Lệnh Tuyên cùng Trần A Phúc. La Nguyên lại mời mọc hắn đi La gia ở một đêm, cho nên hắn ngày mai lại đi.
Nghe Dương Minh Viễn nói, đại tửu lâu nồi lẩu Hồng Vận làm ăn rất tốt, mặc dù kinh thành lại có mấy nhà tửu lâu nồi lẩu lục tục khai trương, nhưng ảnh hưởng làm ăn đối với tửu lâu Hồng vận cũng không lớn.
Hơn hai tháng này tửu lâu liền lợi nhuận hơn tám ngàn lượng bạc, Dương Minh Viễn nghĩ trước không chia lợi nhuận, lại kiếm nhiều thêm một chút tiền, sau đó mở chi nhánh ở Giang Nam, Giao Đông, sẽ mua lại cửa hàng hiện tại tửu lâu thuê...
Trần A Phúc không khỏi tắc luỡi, hơn hai tháng liền kiếm hơn tám ngàn lượng bạc, quả thật là kiếm tiền. Nàng cũng đồng ý ý tưởng của Dương Minh Viễn, tiền đẻ tiền đương nhiên tốt hơn.
Lúc hai người bọn họ nói chuyện, hai vợ chồng La Nguyên và Ngụy thị liên tục bồi ở bên cạnh. Nếu như cảm thấy thời gian Dương Minh Viễn nói cao hứng, nhìn Trần A Phúc hơi chút lâu một ít, thì sẽ ngắt lời, hoặc mời hắn uống trà, hoặc kéo đề tài nói chuyện khác.
Đại khái giờ Thân, không chỉ cha con Sở Lệnh Tuyên đến, ngay cả