Nông Kiều Có Phúc

Chương 333: Chương 333: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Đám người Trần A Phúc trực tiếp đi chính viện, một nhà Vương Thành cũng được an bài đi một cái tiểu viện. Sở Lệnh Tuyên thì lưu ở ngoại viện xử lý một vài sự vụ, còn muốn đi nhà Giao tổng binh tặng lễ.

Chính viện là một cái trạch viện hai tiến, còn mang một cái tây thiên viện. Vào cửa thuỳ hoa chính là hành lang gấp khúc, nối tiếp đông tây sương phòng. Thượng phòng là năm gian mang hai gian phòng bên, sương phòng là ba gian mang hai gian phòng bên.

Trong sân phồn hoa rực rỡ, trung gian đường hành lang trải đá vụn chữ thập, trong sân lá cây xanh lớn sân cỏ cắt thành bốn khối, mặt trong hai khối hoa cỏ dựa vào cửa thuỳ trồng hai cây thạch lựu, bốn phía sân cỏ xếp đặt rất nhiều bồn hoa, phía trước chính phòng cùng sương phòng còn trồng nhiều gốc cây hoàng góc hoa lan, tam giác mai và hoa thụ.

Cái sân này trước kia là trạch viện tam tiến, trồng rất nhiều cây cối, bởi vì Trần A Phúc nói mình thích rộng thoáng, thích màu xanh hoa cỏ um tùm, phồn hoa rực rỡ, Sở Lệnh Tuyên liền kêu người hủy đi đổ ngồi cùng cổng trong, xây thành bộ dáng bây giờ.

Hậu viện cũng là năm gian dãy nhà sau mang hai gian phòng bên, cùng với đông tây sương phòng. Trong sân trồng đầy mộc thúy trúc tốt tươi, trung gian còn có một cái bích trì nho nhỏ.

Trần A Phúc vô cùng hài lòng cái sân này. Mặc dù sẽ không thường ở nơi này, nhưng bên trong này cũng là nhà thật sự của mình.

Đứng ở chỗ này, nàng mới thật sự nếm được tư vị đương gia làm chủ. Ở trong hầu phủ, cứ cảm thấy nghẹn khuất.

Sau khi ăn xong, an bài Lý Hiên đi tây viện nghỉ ngơi, tiểu tử ở trong tiếng Kim Yến Tử nỉ non tiến vào mộng đẹp.

Trần A Phúc tiếp kiến quản sự chủ yếu nội viện phủ Tham tướng, lại mang đồ dùng sửa sang xong, đồ cưới của nàng sẽ để ở chỗ này một nửa.

Lần này nàng mang về Lý ma ma, Thanh Phong, Hồng Phỉ, Hạ Nguyệt, Tiểu Mặc, Tiểu Hoàng, Hoa mụ mụ, Ngọc Trạc dẫn Tiểu Hồng, Tiểu Tử và mấy nha đầu canh giữ ở Hầu phủ.

Nàng đã nghĩ kỹ, Thanh Phong mang Tiểu Hoàng lưu lại bên này trông coi chính viện, đồng thời chú ý tình huống trong phủ, nàng chỉ mang Hạ Nguyệt, Hồng Phỉ, Tiểu Mặc cùng Hoa mụ mụ đi Đường Viên. Thanh Phong tuổi cũng không nhỏ, sẽ ở Tham tướng phủ tìm cho nàng một hậu sinh thành thân, để cho nàng làm quản sự mụ mụ chính viện.

An bài xong, liền xua đuổi đầy tớ đi xuống, nàng cũng về phòng ngủ, bởi vì nàng đã nhìn thấy Kim Yến Tử bò tới trên kỷ trà cao đặc biệt không kiên nhẫn.

Kim Yến Tử đi theo nàng tiến vào phòng ngủ, liền chít chít báo oán lên: "Tiểu Hiên Hiên còn giày vò hơn tiểu muội muội xinh đẹp, còn ghen tị hơn thối Đại Bảo, thời điểm trợn tròn mắt, một khắc cũng không rời bỏ người ta, vừa rời khỏi người ta liền gào thét, thực đáng ghét."

Nói xong, tiểu mỏ nhọn lại chu nhọn lên rồi.

Trần A Phúc nâng niu nó trong lòng bàn tay, dụ dỗ nói: "Tiểu Hiên Hiên là bị người xấu dọa sợ đến như vậy, chúng ta cho nó thêm một chút yêu cùng quan tâm, để nó từ trong sự sợ hãi đi ra, nó cũng sẽ không quấn quít lấy con như thế." Lại hôn tiểu mỏ nhọn của nó một ngụm, nói: "Cục cưng ngoan, con có lòng đồng tình nhất, cho chút lá cây Yến Trầm Hương đi, để Tiểu Hiên Hiên sớm ngày bình phục."

Kim Yến Tử không kiên nhẫn nói: "Được rồi,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.