Nàng trầm mặc giơ lên cánh tay mảnh khảnh, cho hắn đem một cái vòng tay bằng vàng đeo vào cổ tay nàng.
Đó là một cái vòng bằng vàng ròng nặng trịch, có chút giống trang sức cô nương mang, lại có vẻ không phải bình thường như vậy, bên ngoài của chiếc vòng được dùng đao khắc chạm một con phi long giương nanh múa vuốt, đang hô mưa gọi gió, trông rất sống động, ngoài long nhãn là hai viên mã não đen, thân rồng toàn bộ được khảm bằng Huyết Hồng Ngọc, mà trên những viên ngọc đó có khắc những văn tự kì lạ, chiếc vòng bằng vàng này nhìn có vẻ rất cổ càng có vẻ thần bí mà cao quý.
“Mang vào đi, đừng bao giờ cởi ra.” Hắn dặn dò.
“Đây là…… Ngươi thu tiền biếu?” Nàng có chút không thể tin được, trong Ô Long Trấn có ai có bút tích lớn như vậy, tặng lễ quý trọng như vậy?
“Hắc hắc, về sau nàng sẽ biết! Nhớ kỹ, mang cái này, cả đời này nàng chính là người của ta.” Hắn cười vui vẻ nghiêng người qua, “Đêm động phòng hoa chúc, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, có chuyện gì ngày mai hãy nói, bằng không lời này cũng quá quý đó!”
Tiếp theo, hắn không bao giờ cho nàng nói những lời vô nghĩa “Tuyệt đối quý đòi mạng” , cúi đầu, động tác nhanh chóng che kín đôi môi đỏ mọng thơm ngát động lòng người, tấn công mạnh mẽ, đưa lưỡi tách hàm răng trắng của nàng ra, cuối cùng quấn quanh giao triền chiếc lưỡi đinh hương trắng mịn thơm ngọt.
Mai tóc đen dài quấn quýt nới ngón tay của hắn, suôn mềm trơn bóng kì lạ làm hắn không nhịn được buông tiếng thở dài, càng thêm khiêu khích lại triền miên hôn nàng.
Thân hình cũng chìm đắm……
Nam tính bàn tay tiến vào cái yếm sắc trân châu, phủ trên mềm mại lại no đủ đẫy đà, đầu ngón tay không thô ráp nhẹ nhàm mâm mê, trêu đùa đỉnh hoa đào hồng nhạt thẹn thùng, răng môi nóng bỏng cũng tham gia vào cuộc chiến công thành chiếm đất, không nhẹ không nặng mút cắn vành tai non mịn trắng noãn của nàng, thẳng đến khi nghe được tiếng thở hổn hển mê người kia.
“Ngô……” Nữ nhân nhắm chặt hai tròng mắt, mặc đôi bàn tay to nóng bỏng kia châm từng đốm lửa trên người mình.
Sa màn màu đỏ lấy tư thái liêu nhân rũ xương, che lại cảnh xuân tươi đẹp khắp phòng, tiếng thở hào hển trầm ấm của nam nhân, cùng tiếng rên rỉ khe khẽ của nữ nhân hòa lẫn vào nhau, xuyên thấu qua sa trướng mông lung, mơ hồ có thể nhìn thấy hai thân hình trần trụi gắt gao quấn chặt vào nhau.
Hai chân mảnh khảnh bị hắn lấy đầu gối tách ra, thẳng để đến chỗ sâu bên trong, lấy tiết tấu không vội không chậm nhẹ nhàng ma sát hoa tâm ẩm ướt mềm mại……
“Ách……” Một cảm giác tê dại lan tỏa khắp toàn thân, loại cảm nhận xa lạ này từ trước đến nay Nguyễn Chân Chân chưa từng trải qua, mười ngón tay trắng như ngọc gắt gao nắm chặt.
Hắn cảm giác được phản ứng mẫn cảm của nàng, cũng bởi vì nàng thẹn thùng mà ánh mắt hắn càng thêm thâm trầm, quần áo từng cái từng cái đã được cởi ra, rơi xuống chân giường.
Nến đỏ lay động từng tia sáng yếu ớt, giá y đỏ thẫm giá trị xa xỉ nửa kín nửa hở che lại hai thân thể quấn quýt nhau, quần áo, trang sức rơi đầy trên đất, một mùi hương hoa quế thoang thoảng theo gió bay vào làm say lòng người
Chỉ còn chiếc yếm đơn bạc cũng tiết khố, người ngọc dịu ngoan nằm đó với nửa thân trần xinh đẹp, Nguyên Dắng mới ngừng tay.
“Lúc này đây, chúng ta làm xong nó.” Hắn tà khí nhìn nàng ái muội nói nhỏ: “Cho dù nàng ngất xỉu, ta cũng sẽ không dừng tay.”
Câu nói của hắn khiến nàng mặt ửng hồng, nâng lên mắt đẹp xấu hổ trừng hắn liếc mắt một cái, bộ dáng kiều mỵ mê người kia làm hắn không chịu được cổ họng căng thẳng, không thể kiềm được, bàn tay to duỗi ra, cởi đi lớp che đậy cuối cùng trên người nàng.
Bàn tay to nắm giữ tuyết trắng no đủ đẫy đà, hôn cắn đầu vú ửng đỏ săn cứng, thỉnh thoảng lại lấy răng khẽ cắn, một bàn tay khác thám hiểm giữa hai chân, ngón tay linh hoạt dài dọc theo đường cong duyên dáng nữ tính, rơi xuống eo, lần tìm xuống mật nước mềm mại giữa hai chân, tìm kiếm nhụy tâm mẫn cảm thẹn thùng của nàng.
“Đừng……” Bị hắn dùng sức lúc mạnh, lúc nhẹ mân mê địa phương mẫn cảm nhất, Nguyễn Chân Chân như bị điện giật, ưỡn cong người, cơn khoái cảm tê dại giữa hai chân chưa từng cảm nhận qua giống như thủy triều lan tràn toàn thân, nàng cảm thấy mình sắp thoải mái chết mất.
“Ngoan, ôm chặt ta.” Nguyên Dắng lẩm bẩm, đem của đôi cánh tay trắng như tuyết của nàng quấn quanh cổ mình, rụt ngón tay lại, thân trượt xuống, miệng lưỡi ở trên cơ thể nàng hết hôn rồi lại liếm dần xuống, như thế nào cũng đều hôn không đủ, thẳng đi đến chiếc bụng bằng phẳng trắng nõn của nàng.
“Không, đừng……” Nàng thấy được ý đồ của hắn, thất kinh giãy dụa, hai chân kẹp chặt, muốn ngăn cản động tác của hắn.
“Ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích mà……” Hắn trấn an kích động của nàng, thong thả bày giải cúi đầu lấy đầu lưỡi nóng ấm liếm mút hoa tâm mẫn cảm lại mềm mại của nàng, liếm hôn không ngừng , giống như đang thưởng thức vị quỳnh tương ngọc dịch trân quý nhất, đẹp nhất ở trên đời.
“Tướng, tướng công……” Nàng bị kích thích mãnh liệt này ép buộc càng thêm kích động, ưỡn cong người, giống như diều đứt dây, không tự chủ được theo lưỡi của hắn run run, đong đưa. Bên trong hoa kính không ngừng tiết ra dịch nước như mật, mùi hương nồng đậm, không bao lâu sau, nàng đã cảm thấy dưới thân mình tràn ra một mảnh ướt đẫm, rất thẹn thùng.
Hắn vẫn cố chấp không buông tha nàng, càng đem đầu lưỡi lớn mật tiến vào bên trong hoa kính nhỏ hẹp của nàng, không vội không chậm khẽ đung đưa ra vào, mô phỏng phương thức hoan ái giữa nam nữ trên thế gian mãi mãi không thay đổi.
Hắn quả thực muốn ép điên nàng, nàng bất lực co rút, lại đưa lưỡi hắn hấp càng chặt, hắn chậm rãi rút ra, nàng phát hiện thân mình cư nhiên không chịu khống chế, đến mức không biết nhục nhã dán sát vào hắn, không muốn hắn rời đi.
Hắn lại cuồng mãnh đưa vào, nàng liền thẹn thùng ngậm lấy, một lần rồi lại một lần, ra ra vào vào.
Thân mình giống như sợi chỉ mành căng thẳng, bất cứ lúc nào cũng sẽ đứt lìa, nàng rốt cuộc chịu được không được dật ra tiếng rên rỉ yêu kiều, hai tay gắt gao bám chặt lấy hắn, đồng thời thét chói tai gọi ra tên của hắn.
Tiếng kêu của nàng làm hắn hoảng hốt, chuyện cũ trong đầu đều quay đảo ngược về……
Kia một mảnh tường cao ngói đỏ, hoàng cung đại viện đề phòng nghiêm ngặt: Kia một ao hồ vô cùng tươi tốt rồi đến lụi tàn, là địa điểm, gặp gỡ bất ngờ sớm nhất……
Hắn khàn khàn thở dốc, rốt cuộc không chịu nổi kích tình, nhanh chóng cởi bỏ quần lót, phóng thích dục vọng nam tính to lớn đã sớm đau đớn.
“Chân Chân……” Hắn ở bên tai nàng gọi tên của nàng, thấp giọng thở gấp hỏi nàng có biết hắn đợi nàng bao lâu hay không? Nàng mê loạn liếc nhìn hắn hoàn toàn không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, chỉ biết là hắn cường ngạnh tách hai chân của nàng ra, nóng cháy như đao nhọn đặt ở thủy huyệt mềm mại như hoa của nàng, thình lình, lấy thế như chẻ tre, vọt vào trong cơ thể của nàng……
Hắn không muốn tiếp tục chờ, cho dù chỉ có một giây, hắn cũng không muốn tiếp tục chờ!
Hắn muốn nàng, muốn toàn bộ nàng, cho dù quá khứ nàng từng thuộc về ai, giờ khắc này, từ nay về sau, nàng chỉ có thể hoàn toàn thuộc về hắn……
“A!” Tiếng rên rỉ lập tức ngừng bặt, nữ nhân đau đớn hét lên một tiếng, làm cho nam nhân nhất thời đình chỉ tất cả động tác.
“Vì sao?” Nam nhân đang nhấn mạnh xuống, bỗng nhiên ngớ ra, giật mình, ánh mắt mang theo vẻ không hiểu nhìn chăm chú vào nữ nhân dưới thân, đáy mắt xẹt qua vô số nghi vấn cùng một tia kinh ngạc khó có thể tin: “Nàng là…… Nàng không phải……”
Đúng vậy, ai có thể tin được, thủ hạ dưới trướng của Tín Dương Hầu mười năm, truyền thuyết là thị nữ được sủng ái nhất, lại là xử nữ hàng thật giá thật!
Dưới thân tiểu mỹ nhân bởi vì hạ thân quá đau đớn mà cau chặt mày, màu da vốn dĩ trắng nõn càng thêm trắng bệch, nàng không đáp lời, xấu hổ quay mặt qua chỗ khác, thấp giọng thở gấp, thân thể mảnh khảnh mềm mại bởi vì kích tình cuồng dã mới vừa rồi giữa hai người run nhè nhẹ.
Đây là thân mật nam nhân cùng nữ nhân đó sao? Khó có thể tưởng tượng tư mật, kích tình, nóng bỏng cùng đau đớn.
Nàng ở dưới thân hắn, cùng thân thể hắn trần trụi gắt gao va chạm, mà một phần thân thể hắn vẫn gắt gao khảm ở trong cơ thể nàng, bọn họ hợp hai thành một, là chặt chẽ không rời như thế, nàng cuối cùng hiểu được, cái gì tên là vợ chồng nhất thể, nàng, từ nay về sau là thuộc về của hắn ; Nhưng hắn, cũng đồng dạng là của nàng sao?
“Nàng làm sao có thể là……” Hắn không dám động, sợ nàng đau, vẻ mặt kinh ngạc, muốn nói lại thôi, chuyện chưa bao giờ đoán được, dến nay phát hiện vượt xa ra ngoài dự đoán của hắn.
“Chàng, chàng đừng hỏi……” Nàng ngượng ngùng đánh gãy lời của hắn nói, không muốn trả lời loại vấn đề thẹn thùng này, nhưng hắn lại bất động, phân thân của hắn ở lại trong cơ thể nàng hoàn toàn không hề mất đi dấu hiệu cứng rắn, ngược lại đem nàng chống đỡ tràn đầy.
Một tia cảm giác kỳ quái từ bụng vọt lên, , nàng theo trực giác không muốn cứ cùng hắn giằng co như vậy.
Vì thế nàng chịu đựng đau đớn, hai chân thon dài bóng loáng bỗng nhiên hướng bên hông nam nhân quấn quanh, vòng eo mảnh khảnh dùng sức hướng lên trên nhấn mạnh, vô cùng thẹn thùng liếc nhìn hắn, tay cầm thành phấn quyền, đánh hắn một chút, run giọng nũng nịu: “Chàng…… Rốt cuộc còn muốn làm hay không?”
Sự lớn mật của nàng làm cho Nguyên Dắng thét lớn một tiếng, thắt lưng nhấn mạnh xuống.
“A!” Nguyễn Chân Chân khẽ gọi, nhăn chặt đôi mi thanh tú, gắt gao cắn môi dưới, bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia làm Nguyên Dắng cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, nhẹ nhàng hôn môi của nàng, không cho nàng tự ngược.
Thẳng đến khi nàng giãn ra mi tâm tao nhã, hắn mới bỗng dưng rút thân hình về, giữa hai người bọn họ, dấu vết xử nữ theo động tác của hắn rơi xuống, rơi vào tấm chăn thêu uyên ương hí thủy đỏ thẫm dưới thân bọn họ.
Hắn hôn lên môi nàng càng sâu, đầu lưỡi cũng quấn quýt bên trong nàng ngọt ngào gắn bó, âu yếm môi nàng, mỗi một chỗ bên trong miệng nàng, khiêu khích cái lưỡi đinh hương ngượng ngùng của nàng, cùng nhau giao triền, bất chợt, bàn tay to của hắn ôm chặt chiếc mông tròn của nàng, đột nhiên thẳng tiến, lửa nóng dục vọng nhập vào tận gốc, cùng nàng kết hợp thật sâu.
“Ngô……” Nàng ở hắn trong miệng kêu một tiếng, lần này cũng không hoàn toàn là vì đau đớn, còn có một loại sướng khoái trước nay chưa từng có khiến nàng kinh ngạc, rõ ràng vẫn là đau, nhưng vì sao bên trong sự đau dớnđó lại phát sinh khoái cảm không thể chống lại?
Thân thể trần trụi dán sát vào nhau, hòa theo nhịp điệu của nhàu cho hoặc nhận không hề giữ lại.
Hắn bởi vì chờ đợi lâu lắm, nên đòi hỏi gần như không biết no, thầm nghĩ ở trong cơ thể chặt trất ấm áp của nàng lần lượt đem nàng lấp đầy, làm cho nàng không nhịn được lớn tiếng rên rỉ, không kiềm được tiếng nức nở khẽ nấc run rẩy, thẳng đến khi dần dần mất đi tất cả ý thức.
Khi bọn họ đạt đến đỉnh cao nhất trong hoan ái, Nguyễn Chân Chân rốt cuộc không còn chút sức lực nhúc nhích một chút, chỉ có thể ở trong vòng tay ấm áp của hắn cuộn mình nặng nề ngủ.
Cho dù ở trong mộng, nàng cũng biết, lúc này đây, vẫn không hề có ác mộng quấy nhiễu, vẫn cứ sẽ hạnh phúc làm cho nàng không nhịn được nhẹ nhàng cười ra tiếng……
Hôm sau, toàn cư dân Ô Long Trấn đều đang vui thích bàn luận sôi nổi hai đề tài.
Thứ nhất là trình độ kịch liệt chuyện phòng the của đôi tân nhân này, phối hợp ăn ý có thể nói kinh thiên động địa, , không nhìn ra thể lực của Nguyên công tử lại tốt như thế cư nhiên có thể chiến đấu hăng hái cả đêm không ngừng nghỉ, làm cho một đám tam cô lục bà líu lo khen ngợi.
Thứ hai còn lại là nói câu đố, đêm tân hôn, Nguyên công tử nói câu kia “Nàng là…… Nàng không phải……” Rốt cuộc chỉ là cái gì? Làm cho một đám chú ba bác bảy túm tụm lai đóan mãi cũng chẳng ra đáp án.
Nàng là? Nàng không phải? Ai, rốt cuộc là cái gì?