Ngay lúc Tiêu Dung Diệp ý loạn tình mê, Lệ Ảnh Yên phản ứng nhanh lấy tay che giữa môi hai người.
"Ưm." Tiêu Dung Diệp theo bản năng run rẩy một tiếng, môi của hắn cứ như vậy hôn thẳng lên lòng bàn tay của Lệ Ảnh Yên
"A! ! ! Biến thái!" Tay Lệ Ảnh Yên che môi Tiêu Dung Diệp, đột nhiên đẩy về phía sau, thân thể Tiêu Dung Diệp cứ như vậy đụng vào song cửa sổ
"Ưm." Tiêu Dung Diệp lại theo bản năng rên một tiếng, cảm giác đau đớn trên lưng làm hắn phản ứng kịp. Hắn sững sờ, có chút không hiểu được suy nghĩ của Lệ Ảnh Yên.
Vừa rồi, bản thân đã làm gì?
Chuyển mắt, thấy Lệ Ảnh Yên dùng ánh mắt ngoan độc nhìn mình, Tiêu Dung Diệp khinh thường ôm lấy môi mỏng thốt ra: "Sao lại nhìn ta như vậy? Nhìn ta nữa, ta liền móc hai tròng mắt của ngươi ra!"
"Nhìn ngươi? Ta phi! Sao ngươi thối, còn không biết xấu hổ như vậy? Dám nói ta nhìn ngươi!"
Lệ Ảnh Yên tức giận nói qua, ánh mắt so với lúc trước càng ác độc thêm vài phần.
"Coi như quên đi, không đấu võ mồm với ngươi nữa. Ngươi nhanh sửa sang lại một chút, lát nữa cùng ta tiến cung!"
"Chơi đùa gì? Tiến cung? Không không không, ta mới không đi, ta một chút cũng không muốn thấy mẫu thân kia của ngươi! Ngươi vẫn là để Cẩu Đản ta sống lâu vài ngày đi!"
Chỉ cần nghe thấy mẫu thân không có tiết tháo của hắn muốn phạt nặng nàng, nàng liền rối rắm đến trứng cũng đau, cho nên nàng một chút cũng không muốn nhìn thấy người điên đó.
"Ngươi yên tâm đi, có ta ở đây, không ai trong bọn họ dám đụng đến ngươi, bất quá điều kiện tiên quyết là, ngươi không gây rắc rối!"
"Ta nói ngươi hay là thôi đi, nói chuyện giống như phóng p, ta không dám khẩn cầu ngươi tới giúp ta, còn có! Cẩu Đản ta trời sinh chính là một ngôi sao gây rối, cho nên ngươi khỏi phải nghĩ đến ta có thể không gây rắc rối không! Tóm lại, ngài không mang theo ta tiến cung là lựa chọn sáng suốt nhất!"
"Không, không được, đêm nay, ta thế nào cũng phải mang ngươi tiến cung!" Nói xong liền không khỏi phân trần lôi kéo thân thể Lệ Ảnh Yên đi đến nhà tắm bên kia.
- - phân cách tuyến - -
Dọc theo đường đi, Lệ Ảnh Yên liều chết cứng mềm không vô, không chịu đi vào tắm rửa, bởi vì nam cặn bã họ Tiêu ba lần bảy lượt nói muốn tắm chung với nàng.
Chuyện không có tiết tháo như vậy, đánh chết Lệ Ảnh Yên cũng sẽ không thể làm.
Đến nhà tắm, Lệ Ảnh Yên xoay vặn níu cửa, chính là không chịu đi vào.
"Ta nói ngươi là một nam nhân, sao lại giống như một con quỷ nhỏ. Ngươi xoay vặn níu kéo cánh cửa màu vàng này làm gì? Tính tình giống như một nữ nhân!"
Những trận đấu mồm trước, Tiêu Dung Diệp đều thất bại, lúc này tìm được một điểm xấu của Lệ Ảnh Yên, liền không ngừng dùng lời nói làm Lệ Ảnh Yên tức nghẹn.
"Mẹ nó, ngươi đã thấy bẩn thỉu như vậy. Được, ta tắm chung với ngươi là được chứ gì, ngươi đừng ngượng ngùng là tốt rồi!" Không chịu nổi phép khích tướng, Lệ Ảnh Yên hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nghe lời Tiêu Dung Diệp buông tay đang níu cánh cửa. Đầu óc nàng không trải qua suy nghĩ, thuận miệng đáp ứng yêu cầu ngu ngốc cùng nhau tắm rửa với Tiêu Dung Diệp.
Thấy Lệ Ảnh Yên tức giận đi vào nhà tắm, khóe môi Tiêu Dung Diệp không khống chế được co rúm cười ở phía sau. Hóa ra tiểu cặn bã dễ dàng kích động như vậy, đến yêu cầu không có tiết tháo như thế đều có thể đáp ứng, có phải đầu của nàng bị lừa đá rồi không!
Đợi khi Lệ Ảnh Yên đi vào nhà tắm mới phát hiện, hóa ra nhà tắm là các gian phòng độc lập, mỗi người tắm một phòng, từ đầu đã không phải là phòng nhiều người cùng nhau tắm rửa.