Liêu Chiêm Hạo tay mắt lanh lẹ, dù sao thân phận của ông quá mức đặc thù, ông không thể để người khác phát hiện bộ mặt thật của mình.
Nghĩ đến đây, Liêu Chiêm Hạo vội vàng thừa dịp nỗi lòng Tiêu Dung Diệp hỗn loạn, một phen kéo bờ vai của hắn qua.
Nơi này không thích hợp để Liêu Chiêm Hạo ông ngây ngô, nếu ông bị thị vệ hoặc là cung nhân phát hiện, vậy chính ông có thể là vấn đề tính mạng khó giữ được, nói không chừng đến Ý phi cũng sẽ bị liên lụy vào.
Mà bị Liêu Chiêm Hạo nói như vậy, Tiêu Dung Diệp cũng không có ngập ngừng đuổi kịp ông. Dù sao, biết chân tướng thân thế Lệ Ảnh Yên mới là chuyện lửa sém lông mày hắn nhất.
Trốn khỏi một đám thị vệ, Tiêu Dung Diệp và Liêu Chiêm Hạo hoàn toàn không chỗ đặt chân, suy nghĩ liền nhớ đến nơi này cách Dục Tú cung của Lệ Ảnh Yên gần nhất, mà Dục Tú cung là địa bàn của Lệ Ảnh Yên, nói trắng ra cũng là địa bàn của Tiêu Dung Diệp.
Trừ bỏ nơi này, sợ là không có nơi nào tốt để đi rồi!
Không cần nghĩ ngợi, Tiêu Dung Diệp liền cùng Liêu Chiêm Hạo vào Dục Tú cung của Lệ Ảnh Yên.
Hiện tại thân phận của Lệ Ảnh Yên không giống trước, thân là công chúa, nửa đêm, đám thị vệ này không thể tùy ý tự tiện xông vào, điểm điều kiện ưu thế ấy làm Tiêu Dung Diệp càng vui mừng nhướng mày.
Mà Liêu Chiêm Hạo cảm giác rất may mắn, còn có thể lại nhìn đứa nhỏ Hứa Di một chút, tâm tình bản thân cũng tự nhiên là sung sướng.
Hai người ăn nhịp với nhau, liền vào Dục Tú cung.
Hai nam nhân đột nhiên xâm nhập, cũng khiến Lệ Ảnh Yên chưa đi vào giấc ngủ có chút kinh ngạc.
Mà nhìn thấy Liêu Chiêm Hạo bên cạnh Tiêu Dung Diệp, Lệ Ảnh Yên càng kinh ngạc đến cằm đều sắp rớt xuống.
"Sao... sao ông ta có thể đến đây?"
Lệ Ảnh Yên kinh ngạc run run tay chỉ vào Liêu Chiêm Hạo, mắt đầy kinh hoảng, không chỉ là bởi vì Liêu Chiêm Hạo từng đã ám sát bản thân, còn léng phéng với Ý phi, càng kinh ngạc hơn chính là hai nam nhân bọn họ lại có thể, lại có thể đi cùng với nhau?
Đây là tình huống gì? Chẳng lẽ nói Tiêu Dung Diệp này và tình nhân mẫu phi của hắn có cái gì khó hiểu?
"Sao vậy Cẩu Đản? Nàng nói ông ta..."
Tiêu Dung Diệp kinh ngạc nhìn hai người đối diện, một người dựng râu trừng mắt, một người sắc mặt bình thản lơ đễnh!
Sao hai người bọn họ có thể quen nhau?
"Dẫn ông ta biến, mau, ta không muốn nhìn thấy ông ta!"
Lệ Ảnh Yên vừa thay đổi thái độ, mắt đầy căm hận liếc nhìn Liêu Chiêm Hạo, giống như là thấy kẻ thù vậy.
"Cẩu Đản, nàng trước đừng kích động, nàng hãy nghe ta nói!"
Vừa nói xong, Tiêu Dung Diệp liền tiến lên, một phen kéo bả vai kích động của Lệ Ảnh Yên qua, dốc lòng an ủi.
"Ta không nghe, ta không nghe, ta không nghe!"
Lệ Ảnh Yên không biết bản thân làm sao, chỉ là giãy dụa mãnh liệt một chút, thậm chí nâng tay che hai tai, không muốn nghe Tiêu Dung Diệp nói thêm gì nữa!
"Cẩu Đản, nàng hãy nghe ta nói, ông ta... ông ta biết bí mật thân thế của nàng!"
Tiêu Dung Diệp gầm nhẹ một tiếng, mà nghe được giọng nói phấn khởi như thế của Tiêu Dung Diệp, Lệ Ảnh Yên như là bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Ông ta... ông ta biết thân thế của mình sao?
Đột nhiên, cảnh tượng Liêu Chiêm Hạo ám sát bản thân lại lần nữa hiện lên.
Lệ Ảnh Yên rõ ràng nhớ được, cảm xúc kích động của ông ta khi nhìn thấy nàng vào đêm đó, ông ta cố gắng chất vấn mình về chuyện khối ngọc màu tím.
Xem ra, ông ta thật sự biết chuyện của mình!
Nghĩ đến đây, Lệ Ảnh Yên vòng qua Tiêu Dung Diệp, đi thẳng đến chỗ Liêu Chiêm Hạo.
Như là phát điên, níu chặt vạt áo trước của Liêu Chiêm Hạo.
"Ngươi tới nói với ta, rốt cuộc... rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ngươi là ai? Vì sao muốn giết ta? Ngươi và Ý phi lại là quan hệ gì? Nói hết toàn bộ cho ta biết!"
Lệ Ảnh Yên phát điên, mê muội, hoàn toàn không quan tâm chất vấn Liêu Chiêm Hạo, một đôi con ngươi trong suốt cũng nhiễm lên màu đỏ tươi.
"Sao ngươi có thể biết nhiều như vậy?" Đối với chất vấn của Lệ Ảnh Yên, Liêu Chiêm Hạo suýt chút choáng váng, nàng lại có thể biết bản thân và Ý phi có liên quan, thậm chí đã sớm nhìn thấy mình!
Tại sao có thể như vậy?
Liêu Chiêm Hạo giật mình chất vấn, làm sao cũng không trả lời Lệ Ảnh Yên được, ngược lại là giọng mỉa mai cười mỉa.
"A ha ha, sao ta có thể biết nhiều như vậy? Hừ, trên đời này không có tường không bị gió lùa, chuyện ngươi làm, ta đều biết hết toàn bộ! Ngươi và Ý phi thông gian, cho hoàng thượng mang mũ xanh, hiện tại lại ở cùng với Tiêu Dung Diệp - nam cặn bã này, đừng nói với ta, Tiêu Dung Diệp hắn là con của ngươi!"
Từng chữ vang vang của Lệ Ảnh Yên như là Gia Cát tái thế, nói ra toàn bộ, hoàn toàn không có phát giác sắc mặt Tiêu Dung Diệp ở một bên đã trở nên đáng sợ giống như gan heo.
"Nói với ta, ngươi biết được từ đâu? Hả? Ngươi muốn nói cái gì? Nói đi! Nói với ta! Rốt cuộc sao ngươi biết được việc này?"