Nữ Chính, Cô Tiêu Đời Rồi !

Chương 20: Chương 20: Bữa tiệc hoàn hảo




“Haiz...sao đau đầu thế nhỉ, này ngày bao nhiêu rồi...hả, hai ngày trôi qua rồi sao, mình ngủ hai ngày sao.”Johnny tỉnh dậy lúc bọn nó còn đang say giấc ngủ. Johnny sang phòng bên cạnh, Johnson cũng đang ngủ. “Johnson, dậy đi anh, ngủ vừa thôi, sinh nhật mình rồi đấy!”

“HẢ...”Johnson tỉnh dậy cũng trong tình trạng như Johnny.

“Nay sinh nhật chúng ta đó, anh có nhớ được cái gì không!”

“Không.” Johnson nói.

“Em cũng thế, em chỉ nhớ là chị Kathy đưa mình cốc nước cam thôi!” Johnny ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Xuống nhà kiếm gì ăn đã.”

“Vâng.”

Khi xuống nhà thì anh em John thật sự ngạc nhiên, cả căn nhà chỉ màu trắng đen, trong bếp thì toàn là bánh với cả bánh.

“Thật sự là không có cái gì để ăn sao!” Johnny buồn.

“Hai đứa dậy rồi à, đói không? Bác nấu cái gì cho mà ăn!” Bác Will từ trong nhà bước ra.

“Có, bác nấu đi, trong hai ngày qua có xảy ra chuyện gì không hả bác?” Johnson nói.

Bác vừa nấu ăn vừa nói. “À, thì ra là loại thuốc ngủ này.”Johnson gật gù.

“Thuốc ngủ này nặng lắm mà các chị ấy dám cho mình uống, thảo nào đau người thế không biết nữa!”Johnny làm mặt bực tức.

“Johnny, Johnson dậy rồi à. Lên thử bộ đồ bọn chị may đi.”Nó vừa từ trên cầu thang xuống vừa nói.

“Chị đánh thuốc em à, chị đùa à!”Johnny nói.

“Chị mày chỉ làm những gì cần làm thôi. Hỏi thế mà cũng hỏi.”Nó nói.

“À mà những thứ này để tổ chức sinh nhật cho chúng em hả chị?”Johnny cười đểu.

“Ừ, thôi chị đi ra ngoài một tí!”Nó nói xong thì xuống gara lấy xe.

“Không biết là chị ấy đi đây thế nhỉ.”Johnson nói.

Hôm nay, nó đi ra cánh đồng hoa, nó tới đó vì muốn quên đi mọi thứ. Nó rất muốn trở về thế giới hiện tại...

------Tui là giải phân cách thời gian------

“Thôi chị xin lỗi mà, đừng giận nữa, mặc bộ vest này vào đi, khách đến rồi!”Cô nói.

“Mở cửa đi, cứ giận thế thì bao giờ mới bắt đầu tiệc được.”Anh nói.

“Ai bảo anh chị cho em uống thuốc ngủ, em không mở cửa.”Johnny nói giọng hờn dỗi.

“Có chuyện gì vậy mọi người?”Nó bước xuống cầu thang.

“Sam, thằng Johnny nó không chịu mở cửa.”Cô chạy ra chỗ nó.

“Johnny, mở cửa!”Nó đập cửa phòng nói.

“Vâng...”Johnny vừa nghe thấy tiếng nó, liền mở cửa.

“Bọn mày nhanh chuẩn bị cho nó đi, tao xuống dưới tiếp khách trước!”Nó nói.

Từ trên cầu thang xuống, một cô gái lạnh lùng bước xuống khiến mọi người đều phải ngước nhìn.

(Đây là bộ váy của nó)

>>5 phút sau.

7 con người, 3 gái, 4 trai. Vẻ đẹp của họ ai cũng ngưỡng mộ. Họ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

(Váy của cô)

(Ali)

(Eva)

Bọn họ tiến về chỗ nó.

-Cạn ly nào, cạn ly cho sinh nhật thứ 17 của Johnny và Johnson nào- Cô nâng ly rượu lên.

(Nói thật là bọn nó ai cũng biết uống rượu mặc dù chưa đến tuổi. Vì là con của những gia đình giàu có thường xuyên phải đi gặp mặt đối tác nên phải học cách uống rượu)

-Chúc mừng sinh nhật nhé.-Anh cười.

-Quà sinh nhật bọn của bọn chị đó, mở ra xem đi-Nó nói.

-Xem nào. Của ai đây, anh Alex à....Trời ơi, đôi giầy này chúng em kiếm mãi còn không nổi một đôi thế mà anh lại còn mua cho chúng em hai đôi nữa...OMG- Johnny vui mừng.

-Của ai đây, em mở nhé.-Johson mở hộp quà.

-Của tôi.-Ali giơ tay.

-Thật sao, là hai cái nhẫn sao.- Johnson ngạc nhiên.

-Đúng rồi, một cái cho anh, một cái cho tôi.- Ali lấy một cái nhẫn trong hộp quà.

-Còn một hộp nữa cho Johnny đó, Johnny mở đi.-Eva nói.

-Cái gì vậy, kì bí quá nha Eva... Trời, nhẫn đính hôn sao, yêu Eva nhiều....-Johnny ôm chầm lấy Eva. Bọn nó làm thế mà không để ý đến có hai đứa con gái ăn mặc hở hang đang lườm xéo Eva và Ali.

-Còn quà của hai chị nè.-Cô lấy trong túi ra hai chiếc hộp nhỏ, một trắng một đen.

-Em lấy hộp này.-Johnny lấy chiếc hộp trắng còn Johnson chiếc hộp đen.

-Chìa khóa sao?-Johnson thắc mắc.

-Chìa khóa để làm gì, không hiểu?-Johnny cũng vậy.

-Mở cái gì thì tự ra ngoài trời sẽ nhìn thấy, à còn có quà của Ken nữa đó.

-Ohhh, đẹp dã man, từ đầu đến cuối luôn.-Johnny sờ vào một trong hai chiếc siêu xe đang đỗ ngoài cửa.

-Mẫu mới hai chị thiết kế à-Johnson nói.

-Ừ-Nó gật đầu.

-Mấy đứa không nhìn quà của anh à-Hắn nói.

-Đâu?

-Nhìn lên trời-Hắn chỉ tay.

-Thật sao, khinh khí cầu anh mua à, đẹp thật.-Johnny nói.

-Tôi là cha mẹ của Johnny và Johnson. Cảm ơn mọi người đã đến đây dự. Mọi thứ đều do chúng tôi chuẩn bị nên cứ thoải mái nhé. Không có vấn đề gì đâu.- Một giọng nói vang lên. Bọn nó rất ngạc nhiên khi nghe được những câu nói đó. Sợ có vấn đề gì nên bọn nó chạy vào nhà.

Trên bục cầu thang là bốn con người ăn mặc khác biệt với tất cả mọi người. Bọn họ toàn khoác lên mình những bộ quần áo lòe loẹt.

Cả bọn đều muốn xông lên nhưng bị nó ngăn cản lại.

-Từ từ xem họ làm cái gì đã.-Nó cười.

-Chúng tôi cũng muốn công bố tuần sau sẽ là đám cưới giữa Johnny và Mia, Johnson và Anna.- Phu nhân tập đoàn Shelton nói.

-Anh cho người đuổi bọn họ xuống. Những người đó không có trong danh sách khách mời.-Nó nói với một người lính gác.

-Vâng thưa cô chủ.

Nó và cô từ từ bình tĩnh bước lên bậc cầu thang phát biểu. Mấy người đó bị bắt xuống.

-Xin lỗi mọi người về sơ xuất trên. Còn ba mẹ tôi đã nhận nuôi Johnny và Johnson nên đám cưới sẽ được tổ chức sau và với người khác chứ không phải Mia và Anna. Thứ lỗi cho tôi khi để bọn họ làm điều này.-Nó nói.

-Sinh nhật chính thức sẽ được tổ chức khi nào ba mẹ tôi và Sam về. Johnny...Johnson...hai em lên phát biểu chút nhỉ.-Cô cười tươi.

Nói xong thì cô và nó bước xuống nhường chỗ cho Johnny và Johnson.

-Sao mấy người có thiệp mời đến đây?- Nó nói.

-Thì có người đưa cho chúng tôi! - Mia kiêu căng nói.

-Ai?-Ali hỏi.

- Sao tôi phải nói cho mấy người?- Anna nói.

-Sao...sao bọn mày...dám hất rượu vào mặt tao...-Nhỏ Mia hét lên khiến ai cũng nhìn.

-Tôi chỉ làm những gì cần làm thôi!- Nó nói.

-Anh Alex, anh Ken, giúp chúng em với. Bọn nó chửi chúng em kìa.- Anh và hắn bước lại gần, Anna cầu cứu.

-Sao chúng tôi phải làm thế?-Anh và hắn làm mặt thờ ơ.

-Hai anh là người yêu của bạn thân chúng em mà.-Mia ngạc nhiên.

-Chúng tôi có vợ rồi.

-Hai anh bị làm sao thế? Vợ hai anh là ai!- Mia hét lên.

-Sam/Kathy-Hắn và anh đồng thanh.

-Bỏ cái tay ra-Nó, cô trừng mắt quay lại đằng sau.

-Vợ Sam à-Hắn kêu lên.

-Kathy à....-Anh gọi.

-Cái gì.

-Tí nấu ăn cho tụi anh nhé.

-Không rảnh.

-Uầy... chán vậy.

-Mấy người dừng lại được chưa!- Phu nhân tập đoàn Shelton nói.

-Chúng tôi có giấy mời, tại sao không được dự?- Chủ tịch tập đoàn Shelton tức giận.

-Giấy mời của mấy người là mẫu cũ, mẫu mới của chúng tôi có ghi là phải mặc đồ đen hoặc trắng. Người đâu... đuổi bọn họ ra.- Nó nói.

Cả bọn lại tiếp tục tiệc tùng.

End chap.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.