-Phải chia tay đi!-Ngay cả nó cũng đồng ý.
-Tôi sẽ dọn khỏi nhà cô và đi luôn. Tôi thật sự không muốn ở lại một ngôi nhà toàn tội ác như thế!-Hắn nói xong liền dắt tay nhỏ và lấy đồ của mình đi luôn, không quên để lại câu nói...
-Tôi sẽ gửi cô thiệp mời!
Thật nực cười! Hắn lấy tư cách gì mà mời người mà hắn đã làm đau chứ! Hắn không có quyền! Còn nhỏ nữa, ung thư cái quái gì? Ung thư, thuốc gây ung thư? Bang của nó chế thuốc độc là một phát chết luôn chứ không bao giờ chế thuốc ung thư nhảm nhí như vậy! Số điện thoại của nó, giọng nó không bao giờ xưng anh em ngọt ngào như thế, ai ngờ nhỏ lại như thế, đúng phong cách của nữ chính, nó vào vai nữ phụ thì phải làm nữ phụ. Còn làm gì hơn nữa chứ? Nó thì làm sao thay thế nữ chính được! Chà! Nữ phụ cũng chỉ là thứ để người ta coi thường mà thôi!
Dù sao thì nó cũng thu dọn đồ đạc và về nhà luôn. Nó có nhắn tin cho cô, bọn nó nghe cô nói thì cũng vội vàng về nhà nhưng về đến thì nó cũng đã đi từ rất lâu rồi!
“Tin tức! Chủ tịch của tập đoàn Stanton sẽ kết hôn vào tuần sau với tiểu thư tập đoàn Williams!”Nó tắt tivi đi và đi lên phòng!
Từng ngày trôi qua một, nó chẳng ăn gì, nó cũng chẳng gầy, trông chẳng có gì là đói cả. Nó không đau khổ mà chỉ buồn vì không giữ được hắn cho Sam thật, cũng một phần vui khi loại được một thằng đàn ông trong cuộc đời của nữ phụ.
Thấm thoắt đã đến ngày đám cưới của hắn...
Bọn nó đã mặc xong đồ và bây giờ chỉ cần lên gọi nó là xong. Ban đầu, ai cũng tưởng nó sẽ đau khổ chứ... không ai ngờ rằng nó vẫn vui vẻ làm tóc rồi trang điểm, váy cũng đã mặc xong!
-Sam ơi! Xong chưa? Để tao giúp cho!-Cô tiến lại gần kéo khóa váy cho nó.
-Thanks!
-Mày rất xinh đẹp! Mày rất tài năng! Trên đời còn nhiều đàn ông! Mày muốn khóc thì khóc đi! Mày không nên như thế đây!-Cô nhìn vào gương với nó.
-Đúng rồi đó chị! Sau này chị chỉ cần có một gia đình hạnh phúc, Ken sẽ thấy hối hận thôi!-Eva lại gần.
-Cảm ơn mọi người! Mình ổn! Không sao đâu! Mọi người có thể ra ngoài để cho mình và James nói chuyện được không?-Nó nói thì bọn nó đều đi ra ngoài ngoại trừ James.
-Sao vậy Mary?
-James, anh và em sắp được về rồi đó!
-Thật sao? Em có chắc không vậy! Em đã hoàn thành nhiệm vụ của mình đâu!
-Em đúng là đã hoàn thành nhưng chỉ được một nửa! Đây có thể coi là trạm nghỉ đi! Chúng ta sẽ sống một cuộc sống bình thường trong 2 tháng!
-Vậy cũng được!
-Chúng ta đi chứ nhỉ!
-Ừ!
Bọn nó phóng xe tới chỗ tổ chức đám cưới! Thật sự rất là đông khách! Bọn nó xuống xe rồi đi vào hội trường.
-Chị dâu! Chị đến muộn vậy!-Ai đó gọi Min.
TÔI...KHÔNG...PHẢI...LÀ...CHỊ...DÂU...CỦA...CÔ...-Min nhấn mạnh từng chữ một.
-Sao chị lại gọi em dâu của chị như thế?-Hắn chạy ra mắng Min.
-Bố mẹ đâu?
-Bố mẹ không đến!
-Để chị gọi!-Min lấy điện thoại ra, gọi cho bố mình.
-Alo! Bố à!
“Min đấy sao! Lâu lắm không gọi điện cho bố!”
-Bố với mẹ có rảnh không vậy?
“Bố mẹ có! Bố mẹ đang đi nghỉ mát mà!”
-Con tưởng bố mẹ bận? Hôm nay là đám cưới của con trai bố mẹ mà bố mẹ không đến dự sao?
“Hả! Đám cưới gì! Cưới ai? Ai cưới!”
-Đám cưới giữa Ken với một đứa con gái mà Ken sẽ tự nói chuyện với bố mẹ!
“Thằng Ken cưới con nào?”
-Sao ba mẹ lại tin chị Min chứ? Phải tin con chứ! Đúng là có đám cưới! Nhưng không phải là của Sam mà là của Veronica Williams. Con gái của tập đoàn Williams. -Hắn giật lấy điện thoại của Min.
“Ken! Mày mà lấy con bé Veronica thì mày sẽ cuốn gói ra khỏi dòng họ của tao! Mày không phải là chủ tịch nữa! Mày không phải con tao! Tao cảnh cáo mày: không gặp con bé Veronica nữa!” Ba của hắn và Min hét vào điện thoại và cúp máy luôn.
10p trước...
Nó thấy chán nên đi lên đỉnh núi, ngay bên dưới là những vách đá cùng với biển! Ở đó gần nên đi bộ mấy bước là đến! Ai ngờ nhỏ cũng đi theo.
-Cô không nên theo dõi tôi nữa Rony à! Cô và Ken rất hạnh phúc còn gì?
-Cô không thấy ghen hả Sam?
-Không! Tôi loại được một người đàn ông không tin tưởng và không hiểu biết tôi. Tôi chẳng đòi hỏi gì hơn!
-Tôi làm bao nhiêu việc vậy mà cô không ghen là sao? Cô là con người không cảm xúc hả? Cô chết đi là tốt nhất.
Ai ngờ, đúng lúc đó nó lên cơn đau. Nó lấy thuốc từ trong ví ra nhưng ai ngờ lại rơi hộp thuốc gần chân nhỏ. Nó gục ngã...
-Thuốc...thuốc...-Nó cố với tay đến chỗ chân nhỏ.
-Lần này thì tôi cho cô chết luôn đi!-Nhỏ dẫm bẹp lọ thuốc, và những viên thuốc cũng vỡ vụn thành bụi... bay theo gió...
Nhỏ đi xuống hội trường như không có chuyện gì xảy ra!
Nó nằm đó rồi từ từ ngất đi... nó được ai đó bế bổng người lên...
Ở hội trường thì bọn còn lại đang vội vàng đi tìm nó, tìm mọi chỗ không thấy thì bọn nó mới lên vách núi còn hắn vẫn thản nhiên ngồi đó cùng với “vợ mình“.
-Sam!!!-Cô định lao xuống nhưng anh đã kịp ngăn cản lại.
-Đây....là chiếc vòng cổ mà chị ấy yêu nhất mà! Chị...không bao giờ tháo nó ra khỏi cổ cả...-Từng giọt nước mắt lăn dài trên má của Eva. Tất cả mọi người đều khóc.
-Sam! Chị xin lỗi! Tất cả là tại chị! Em không xứng đáng với cái chết, là Ken mới đúng!
Bọn nó ở đó khóc hơn một tiếng đồng hồ...
Khi xuống hội trường thì vẫn thấy hắn và nhỏ đang vui vẻ cùng nhau. Còn hắn thì thấy mắt bọn nó sưng húp cả lên mới hỏi:
-Bọn mày đi đâu về vậy? Vào ăn bánh cưới chúc mừng tụi tao đi rồi về!-Hắn nói kiểu chế giễu.
-Ngậm cái mồm anh lại!-Cô lườm hắn.
-Từ bây giờ mày sẽ ra khỏi dòng họ Stanton! Mày không còn chị em với tao nữa! Loại như mày không đáng! Mày biết là mày ăn hại như thế nào không? Mày chưa từng kiếm ra một đồng tiền nào cả! Toàn chị mày đứng đằng sau giúp đỡ mày! Ba mẹ mày biết nhưng không nói cũng chỉ vì mong muốn mày giỏi hơn nhưng tao nghĩ là không!-Min tức giận nói rồi đi lên xe.
-Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao chị lại nói thế với em?-Hắn ngạc nhiên.
-Mày yên tâm đi, tối nay mày sẽ biết có chuyện gì xảy ra!-Anh nói.
-Chúng em sẽ cắt đứt mọi liên lạc với anh và con bé ngồi bên cạnh!-Johnson nhìn nhỏ như muốn găm hàng ngàn con dao vào mặt nhỏ vậy.
Tối hôm đó, hắn đang ngồi ăn ở nhà nhỏ.
“Samantha Cardwell-chủ tịch tập đoàn The Roses đã tự tự vào sáng lúc 10h. Lý do và nguyên nhân thì chưa rõ, nhưng chắc chắn sẽ liên quan đến Ken Stanton. Bởi hôm nay, đại chủ tịch đã thông báo cắt chức chủ tịch Stanton. Và cũng thông báo là Chủ tịch Ken bị đuổi khỏi dòng họ Stanton. Chúng tôi sẽ sẽ tiếp tục cập nhật thông tin...”
Choang...
End chap.