Trong nhà ăn, phản ứng đầu tiên của nhiều người đối với Trà Trà về cơ bản cũng giống như các học sinh lớp 10.
Ân?
Cô gái nhỏ này đến từ đâu?
Cô ấy xinh đẹp và thanh tú, giống như một con búp bê sứ.
Trông rất ngoan và mềm mại.
Nghĩ muốn đi tới xoa xoa........
Và thật sự đã có một nam sinh đi đến, nói chuyện với Trà Trà, hỏi tên cô ấy, và hỏi cô ấy có phải hay không học ở trường này...........
Cha Cha ngước mắt lên nhìn cậu ta, cô rất không vui.
“ Cậu quá ồn ào!” cậu không biết làm phiền người khác khi họ đang ăn là một chuyện không tốt sao?
Nam sinh đến nói chuyện với cô,“???”
Cậu ta bị khí đến suýt bật cười.
Tuy nhiên, sự tức giận đó đã biến mất không dấu vết sau khi nhìn thấy khuôn mặt xinh xắn của Bạch Trà.
Nhìn cận cảnh, đẹp quá!
Ngọt ngào và xinh xắn.
Dù là hoa khôi của trường sợ là cũng phải cúi đầu trước gió.
Trên mặt cậu ta có thêm vài phần trêu chọc.
“Cô bé? Tôi hỏi bạn một câu hỏi, bạn không chỉ không trả lời tôi và còn nói tôi ồn ào? Bạn như vậy là không có phép lịch sự, dọa đến ca ca tôi rồi, bạn nói phải làm thế nào mới tốt đây?”
Nam sinh làm ra bộ dáng rất ủy khuất, ánh mắt hắn mang đầy ác ý đánh giá Bạch Trà.
Chậc chậc, cô gái nhỏ nay bộ dáng rất không tồi.
Tâm trạng tốt của Trà Trà đột nhiên bị phá hỏng.
Sắc mặt cô trở nên lạnh lùng, nhìn thẳng vào cậu ta, “ Cậu nói bậy bạ gì đó, là cậu đã cắt ngang bữa ăn của tôi, cậu mới là người không biết lịch sự! Tôi còn chưa đòi tiền bồi thường, cậu còn dám xưng ca ca với tôi sao?Không biết xấu hổ! “
Thất Thất cũng rất tức giận, [ Tìm nơi không có người liền đánh hắn một trận!]
Khí đến phát nổ!
Kẻ xấu vô liêm sỉ này từ đâu ra?
Còn dám đánh chủ ý lên người Bạch Trà?
Mẹ kiếp, cặp mắt nhìn vào đâu đấy?
Có tin hay không, ta bò ra ngoài chụp chết ngươi!
“ Thất Thất, bình tĩnh! Có rất nhiều người ở đây! Làm thế nào có thể tìm thấy nơi không có người để đánh anh ta? Không dễ tìm được a.”
Trà Trà rất bình tĩnh nói với Thất Thất.
Thất Thất có chút sốt ruột, [ Vậy phải làm sao đây?]
“Rất đơn giản nha, trực tiếp ở chỗ này đánh!”
Bạch Trà đặc biệt thong dong bình tĩnh, giọng nói vẫn ngọt ngào như cũ, nhưng lại có chút giống bình yên trước cơn bão.
Thất Thất rùng mình, và lặng lẽ thấp một ngọn nến cho nam sinh kia.
Thiếu niên, chúc ngươi đi mạnh khỏe.
Trà của nó không phải ăn chay!
Lại cứ, nam sinh ấy vẫn làm theo ý của mình, làm người ta không thể bỏ qua cho hắn.
Chỉ thấy cậu ta duỗi tay chạm vào mặt mình, “ Tiểu muội muội, cô nhìn mặt tôi, có chỗ nào không tốt? Bằng không, cô gọi tôi một tiếng ca ca tốt, muốn bồi thường cái gì, tôi đều bồi thường cho cô!”
Thời điểm này có rất nhiều người trong nhà ăn.
Có rất nhiều người ở gần Trà Trà, khi nghe thấy điều này, họ đã bật cười, phá lệ chói tai.
Cô nghiêng đầu về phía nam sinh và mỉm cười, ngọt ngào và gợn sóng.
Thất Thất, [!!! ] Nụ cười thần chết, lại tới rồi!
Giây tiếp theo.
Một tiếng vang rất lớn.
Tiếng cười đột nhiên im bặt.
Đĩa đồ ăn nguội lạnh rơi từ đầu nam sinh rơi xuống đất va chạm với sàn nhà, phát ra âm thanh chói tai.
Nước canh rau ngổn ngang trên đầu nam sinh trượt dài trên má, nhỏ xuống chiếc áo sơ mi trắng của cậu ta, cả người thoạt nhìn chật vật đến cực điểm.
Đồng tử của cậu ta giãn ra và vẻ mặt đầy hoài nghi.
“........”
Trà Trà thu lại ý cười, biểu tình nghiêm túc nói: “ Cậu thật rất ồn ào lại còn phiền phức!”
“ Đúng rồi, cậu có hài lòng với bữa ăn mà tôi mời không?”
Ngọt ngào thanh âm không hợp với hành vi của cô một chút nào.
Những người xung quanh lúc nãy đã cười theo bản năng lùi lại một bước.
“........” Cô gái nhỏ này tính tình thật cay a!
Thật là mẹ nó có quỷ mới cảm thấy rằng cô ấy thật ngọt ngào!