Thời điểm Bạch Trà mở mắt, điều đầu tiên cô thấy là một mảnh toàn màu hồng.
Cách bố trí căn phòng tràn đầy tâm hồn thiếu nữ, ngọn đèn pha lê trên trần nhà phát ra ánh sáng sáng ngời, ánh lên khuôn mặt thanh tú của cô gái, khiến cho làn da của cô như ngọc.
Cô mở to mắt nhìn mọi thứ xa lạ, trong lòng tràn đầy tò mò và mong chờ nhiệm vụ tiếp theo.
Lúc này, trong đầu cô vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống V587.
[ Trà Trà cô phải nhớ rằng nhiệm vụ của cô là hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.]
[ Chỉ khi cô hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, cô mới có thể mở ra nhiệm vụ tiếp theo và chỉ sau khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng một cách suôn sẻ, cô mới có thể trở lại thế giới của mình.]
“ Ân ân, ta đã biết.” Bạch Trà xoa xoa mắt mình, hệ thống này nói chuyện có chút nhiều.
Bất quá, còn may là điều đó vẫn còn nằm trong khả năng chịu đựng của cô. . ngôn tình hoàn
Cô từ trên giường ngồi dậy, đối với mọi thứ trong phòng rất tò mò.
Đôi chân trắng nõn bước lên sàn nhà phủ kín thảm lông, ở trong phòng dạo qua một vòng, đôi mắt đẹp tràn ngập tò mò.
“ Hệ thống, hệ thống, đây là cái gì?”
[ Máy tính..........]
“ Vậy đây là cái gì? “
[...........Di động.]
“ Vậy thì cái này để làm gì? “
Giọng nói của cô gái nghe rất ngọt ngào, vừa ngọt ngào lại mềm mại, ngoan không chịu được.
Hệ thống đau lòng không thở nổi.
Ký chủ mới này không chỉ có vẻ ngoài mềm mại, dễ rơi nước mắt mà còn có IQ rất thấp, như thế này làm thế nào mới tốt đây?
Ai, liền kém ở trên mặt viết năm chữ to ' mau tới khi dễ ta'.
Ngón tay thon dài từ từ hạ xuống màn hình điện thoại, không biết bấm vào đâu, một bức ảnh đột nhiên xuất hiện, Bạch Trà sửng sốt, điện thoại lập tức bị cô ném đi, lăn trên thảm lông.
Lúc này, một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên vai cô.
Bàn tay đó dùng sức siết chặt vai cô, người này rõ ràng là đang hung hăng xông tới.
Bạch Trà sửng sốt, phản ứng cực kỳ nhanh, tay phải khoá chặt cổ tay người đàn ông, một bên vai xinh đẹp trực tiếp nâng lên hạ xuống quăng ngã.
Cô ném người đàn ông ngã xuống đất.
Người đàn ông trên mặt đất phát ra tiếng rên, ngẩng đầu nhìn cô gái đang đứng tại chỗ với vẻ mặt mộng bức.
“.....”không khí rơi vào im lặng đến kì lạ.
Bạch Trà ngơ ngát nhìn người đàn ông không biết từ đâu đến, lùi lại phía sau, tránh xa anh ta.
Sự việc diễn ra chỉ trong vài giây.
Hệ thống tràn đầy kinh ngạc, nó........ Nó quyết định rút lại câu nói vừa rồi mềm mại dễ dàng rơi lệ.
Hệ thống không nói nên lời.
Cho đến khi Bạch Trà bất mãn hét lên “ Hệ thống? “
Hệ thống mới phản ứng lại, sau khi nhìn người đàn ông trên mặt đất, nó gấp đến độ kêu ngao ngao.
[ ngao ngao ngao! ] Tiếng kêu thê lương của hệ thống.
Bạch Trà vẻ mặt ghét bỏ muốn kéo đen hệ thống “.......” thật ồn ào.
[ Trà Trà đó là nam chủ, vị hôn phu của cô, là mục tiêu mà cô phải công lược a! ]
Tại sao, vừa mới gặp lại có một bất ngờ lớn như vậy?
Xong rồi xong rồi, ký chủ sắp bị nam chủ kéo đen!
Bạch Trà ánh mắt kiên định quay lại, đôi tay mảnh khảnh nâng lên, yên lặng che mặt, lùi một bước rồi lại lùi một bước.
Ân, khi không có ai chú ý, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Hệ thống “...”
Mắt thấy Bạch Trà sắp lui đến cửa phòng, người đàn ông sắc mặt lạnh lùng đỡ eo từ dưới đất đừng lên, tiếng nói lãnh đạm “ Đứng lại.”
Bạch Trà thả tay xuống và kinh ngạc nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt cô.
Các đường nét trên gương mặt người đàn ông rất tinh xảo và hoàn hảo, trên người anh ta có hơi thở lạnh lùng và lãnh đạm, bộ vest đen, dáng người thon dài, vai rộng, eo thon.
Bạch Trà cho rằng người đàn ông như vậy rất khó nói chuyện, cô quyết định cắn môi lên án đối phương,“ ai bảo anh làm em sợ! Đây là phản ứng tự nhiên, anh, anh không thể trách em!”