Nhưng nếu hỏi Bạch Trà, điềm báo xấu đến từ đâu thì cô ấy thực sự không biết.
Cô thu lại ý cười trên mặt, biểu tình không được từ nhiên lắng nghe Kiều Vi Vi phun trào.
“ Trà Trà? cậu tại sao không nói lời nào?”
Kiều Vi Vi nói rất nhiều, cũng không cho Bạch Trà nói.
Bạch Trà ánh mắt lóe lên, “ Nam thần của cậu là ai nha?”
Kiều Vi Vi, “......,,Tô Kình Hoán! Tô ảnh đế! người đặc biệt soái!”
“ Nga.” Bạch Trà gật đầu.
Cô hiện tại dường như đã biết linh cảm xấu đó đến từ đâu rồi.
Nga, nhưng làm thế nào Kiều Vi Vi biết rằng Tô Kình Hoán có đối tượng? Mà người đó lại vừa vặn là cô?
Bạch Trà trong lòng hoảng hốt.
Tô Kình Hoán trước đây đã nói, đừng làm lộ mối quan hệ giữa hai người ra ngoài.
Đã nói nên như lộ ra nó sẽ đem đến rắc rối cho cô.
Nga, rắc rối gì đó, thật không thích!
[ Trà Trà đừng sợ, chúng ta phải bình tĩnh! Không ai biết rằng cô biết Tô Kình Hoán! Bình tĩnh a! ] Thất Thất an ủi nói.
Kiều Vĩ Vĩ nhìn vẻ mặt có chút cổ quái của Bạch Trà, vẻ mặt kinh ngạc, “ Trà Trà, có phải hay không cậu không biết Tô Kình Hoán?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Trà căng thẳng, cô kiên quyết nói: “ tôi chưa từng thấy anh ấy, cũng biết anh ta! Cậu không cần suy nghĩ lung tung! “
Kiều Vi Vi, “......... “
“ Tất nhiên tôi biết rằng cậu chưa từng nhìn thấy anh ấy, nhưng cậu chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy trên TV? Weibo, tin tức, tất cả đều có ảnh của anh ấy, ngươi............ “
“ Không quen biết chính là không quen biết! “ Bạch Trà mạnh mẽ vô lý.
Vẻ mặt rất nghiêm túc đó khiến Kiều Vi Vi cảm thấy thích thú.
Tuy nhiên, trên thực tế, Bạch Trà đã quá bối rối.
“ Thất Thất, tôi, tôi luôn cảm thấy rất khó chịu.”
[ Đừng sợ! Trà Trà, có tôi ở đây! Hơn nữa Tô Kình Hoán không phải là không gặp người, sợ cái gì! ]
“ Được rồi được rồi, không quen biết thì không quen biết, không sao đâu, đến đây, để tôi cho cậu xem những bức ảnh trong bộ sưu tập của tôi! Như vậy cậu liền nhận thức!” Kiều Vi Vi vừa nói vừa lấy điện thoại tìm ra ảnh chụp của Tô Kình Hoán.
Cô ấy có thể được coi là một fan hâm mộ của Tô Kình Hoán, và hầu hết mọi hình ảnh trên Internet đều được cô ấy lưu lại.
Bạch Trà thẫn thờ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, nhìn Kiều Vi Vi bấm hết tấm hình này đến tấm hình khác.
Thất Thất đã nói với cô ấy về khái niệm cơ bản của việc theo đuổi ngôi sao.
Nhưng trong trường hợp này, cô hoàn toàn mơ mịt.
“ Thất Thất, ta phải làm sao đây?Là theo cô ấy nói Tô Kình Hoán đẹp trai? Hay là nói gì đó? Vạn nhất nếu để cô ấy hiểu lầm ta muốn cùng cô ấy đoạt Tô Kình Hoán thì phải làm sao?”
Mạch não của Bạch Trà khiến Thất Thất không biết trả lời câu hỏi này như thế nào.
[ Trà Trà, cô vẫn là nên hỏi Tô Kình Hoán một chút đi. ]
Bạch Trà, “........” Nga, Thất Thất cũng không biết.
Vậy thì hỏi Tô Kình Hoán.
Thất Thất lại lần nữa cảm giác được nó bị ghét bỏ, oa oa khóc một tiếng.
Trà Trà luôn hỏi một số vấn điều gì đó mà nó cũng không biết, nó cũng cảm thấy rất hoảng a!
Bạch Trà thừa dịp Kiều Vi Vi bấm vào ảnh chụp không chút ý, lén lúc lấy điện thoại ra và gửi một tin nhắn văn bản cho Tô Kình Hoán.
Đôi mắt Kiều Vi Vi lóe lên, cô ấy im lặng thu lại điện thoại di động của mình, “ Trà Trà, cậu không thích Tô Kình Hoán? Nên không xem ảnh của anh ấy, Mặc dù tôi rất thích anh ấy, nhưng tôi cũng sẽ không ép cậu thích anh ấy. “
Bạch Trà, “??? “
Tôi hiểu từng từ cô ấy nói, nhưng khi tổng hợp lại, tôi thấy bối rối.
Hai từ mộng bức được Bạch Trà viết hoa.
Kiều Vi Vi lôi kéo Bạch Trà, nỗi bất mãn trước đó cũng bị quét sạch, khi cô vừa xem hình vừa liếm màn hình, nỗi bất bình của cô đã bị nam thần xoa dịu rồi!
A, nam thần đẹp trai quá! Không có đủ thời gian để liếm màn hình, làm sao có thời gian quan tâm đến đám người hỗn loạn kia?