Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
- -------------------------------------------------
Thẩm Tùng Băng có bị hư thận hay không, Từ Trạch không biết.
Nhưng khoảnh khắc chiếc quần jean của mình nát thành từng mảnh, Thần Sáng Thế Từ Thần cảm thấy sớm muộn gì cũng có một ngày bản thân hắn bị hư thận.
Vị dũng sĩ này sau khi vất vả chiến đấu đến kiệt sức, chỉ cần bổ sung một ít nước, nghỉ ngơi một lát đã có thể tay không xé quần jean của hắn, ôm người vào trong lòng, ép hắn phải để trần nửa thân dưới, dùng hậu huyệt liên tục nuốt vào nhả ra phân thân to dài của y.
Cũng không biết có phải là do tên này vẫn chưa hoàn toàn hồi sức hay không, Từ Trạch đã bị thao đến mức chỉ dựa vào phía sau xuất tinh ba lần rồi, mà người đang ôm hắn hung ác đâm thọc này vẫn chưa hề bắn ra một lần nào.
Tuy Từ Trạch không thể không thừa nhận rằng Thẩm Tùng Băng chơi hắn vô cùng sướng —— Rút kinh nghiệm từ lần làm tình trước, hắn đã cố hết sức kìm nén cảm xúc của mình, nhưng vẫn có vài lần hắn không nhịn nổi dâm đãng rên lên, hơn nữa lần nào hắn cũng đều đạt cao trào bắn tung tóe tinh dịch, càng có thể chứng minh hắn trong cuộc giao hoan nam nam này nhận được bao nhiêu khoái cảm —— Thế nhưng hai người bọn họ bây giờ đang ở một nơi lúc nào cũng có thể xuất hiện thêm vài con tang thi đi ngang qua, mà một người thì mất khống chế, một người thì bị thao đến mức đầu óc choáng váng, thật sự không hề an toàn chút nào.
Hắn bất lực nhỏ giọng thì thầm: “Tại sao còn chưa bắn ra vậy, nếu anh sớm tỉnh táo lại thì sẽ bớt nguy hiểm hơn rồi... A!”
Kết quả hắn vừa mới dứt lời, người ôm hắn liền bắt đầu chuyển động phần eo đâm lên phía trên càng mạnh hơn, túm trọn hai cánh mông của hắn nhấc lên cao, sau đó lại thả xuống.
Mỗi khi căn dương v*t nóng hừng hực kia rút ra khỏi cơ thể, cả người của hắn lại sẽ bị đối phương nâng lên, khiến cho côn th*t mài sát đưa đẩy trong huyệt bích càng nhanh hơn; mà mỗi khi tính khí to dài kia đâm vào bên trong hậu đình, hắn lại sẽ bị đối phương ép ngồi xuống, nuốt trọn cả căn phân thân đó thọc đến nơi càng sâu hơn.
“Sướng quá... Sắp bắn... Sắp bắn rồi...” Chỉ cần bị nâng lên hạ xuống nhịp nhàng thao như vậy mười mấy lần, cái miệng phía trên của Từ Trạch đã không nhịn nổi bắt đầu thốt ra những âm thanh ngọt ngào dâm đãng, đỉnh niệu đạo thịt vật bên dưới cũng run rẩy bắn ra bạch trọc loãng nhạt.
Cùng lúc đó, căn dương v*t đang chôn sâu trong huyệt mật của hắn cũng bắn ra luồng tinh dịch nóng bỏng, xối rửa lên vách thịt mẫn cảm đói khát.
“Nóng quá...” Huyệt bích bị thao lên thao xuống không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng được luồng tinh dịch ấm áp phun ra xoa dịu, Từ Trạch ánh mắt thất thần, khe khẽ rên lên một tiếng, sau đó vô lực dựa vào lồng ngực rắn chắc phía sau thở dốc.
Người ngồi đằng sau lẳng lặng giương tay ra ôm lấy hắn, y không hề rút phân thân ra khỏi hậu đình mềm mại kia, nhưng cũng không mạnh mẽ chinh chiến thêm lần nữa. Thẩm Tùng Băng chỉ im lặng giữ nguyên tư thế liên kết như vậy, giữ Từ Trạch nằm trong lồng ngực, phảng phất như hai người họ đang cùng nhau tận hưởng dư vị khoái cảm cao trào và giây phút yên bình hiếm có trong thời đại tận thế này.
Từ Trạch đã cao trào bốn lần, mà lần cuối cùng lại đến vừa nhanh vừa kích thích, hắn ngây ngốc một hồi lâu, tình triều trong người mới dần dần lắng xuống.
Đầu óc vào lúc này đã trở nên tỉnh táo hơn, hắn liền cẩn thận suy nghĩ lại vài chuyện, ví dụ như thịt vật đang cắm trong cơ thể được huyệt thịt của hắn bao bọc mút mát thì bắt đầu cương lên lần thứ hai, ví dụ như... thời điểm người phía sau bắt đầu thao hắn hung ác hơn...
Trong nháy mắt Từ Trạch liền đứng dậy thoát ra khỏi người Thẩm Tùng Băng, dương v*t vừa cứng lên một lần nữa theo động tác của hắn rút ra ngoài bí động, vang lên một tiếng “Phốc ——” lớn, tiếp đó hắn cả người cứng đờ, từ từ xoay người lại nhìn chỗ ghế phía sau.
Quả nhiên, đôi mắt của người ngồi ở đó đã quay về màu đen tuyền như bình thường.
“... Vào lúc cậu đạt cao trào lần thứ hai anh đã tỉnh táo lại rồi, anh vốn dĩ định nói cho cậu biết, nhưng nhìn thấy cậu có vẻ rất muốn tiếp tục nên anh không dám mở lời, sợ làm cậu mất hứng.” Thẩm nữ chính chuyển giới đầy bất đắc dĩ nói: “Kỳ thực anh đã muốn bắn từ lâu rồi, nhưng không nỡ bắn vào bên trong người cậu, vẫn luôn cố nhẫn nhịn.”
“... Ồ” Thần Sáng Thế Từ không còn gì để nói nữa, sắc mặt cứng đờ chỉ có thể thốt lên một câu.
Thẩm Tùng Băng gãi gãi đầu, cẩn thận quan sát Từ Trạch từng li từng tí, nói thăm dò: “Chuyện đó... Cậu thật sự không...”
“Không phải là đồng tính luyến ái, cũng không phải người yêu của anh! Tôi chịu đựng đủ lắm rồi, đừng có lần thứ tư!” Từ Trạch vừa lấy ra một chiếc quần mới từ bên trong không gian, vừa tức giận gào lên: “Khỏe lại rồi thì đi lên ghế phía trước lái xe đi, tôi muốn nghỉ ngơi!”
Đã từng hứa sẽ không có lần thứ ba nhưng cuối cùng vẫn làm, tuy rằng cả hai bên đều sướng muốn chết nhưng người nào đó tự biết mình đuối lý, nghe vậy liền ngoan ngoãn đi đến chỗ ghế lái xe khởi động động cơ. Có điều chưa được bao lâu thì y vẫn không nhịn được ngoái đầu lại, nhìn thấy Từ Trạch vừa lấy một chiếc thảm từ trong không gian ra liền ân cần hỏi đầy quan tâm: “Trước tiên cậu có muốn lấy... Lấy thứ ở bên trong ra không, nếu cứ để thế sẽ đau bụng đấy.”
Bởi vì có cái dị năng ngu ngốc kia, hậu đình của Thần Sáng Thế Từ có thể từ từ hấp thụ tinh dịch trong cơ thể, nghe thấy Thẩm Tùng Băng nói vậy, hắn liền lấy ra một hộp bánh quy hình động vật vị trà xanh từ trong không gian ném về phía đối phương: “Câm miệng, ăn đồ của anh đi!”
Thế là, Thẩm nữ chính chuyển giới - người từ lúc rời đại học T cho đến giờ được quy định mỗi ngày chỉ được ăn một phần đồ ăn chín trong không gian (có thịt gà và cải thảo là đủ no rồi), lượng bánh quy thì còn ít ỏi hơn, mỗi ngày chỉ được ăn một phần tư hộp - lập tức thức thời ngậm miệng lại nhận hộp bánh, vừa cắn bánh quy vừa vững tay lái xe đi đến một nơi có phạm vi quan sát rộng rãi hơn, thích hợp để ngủ qua đêm ở gần đó.
Đợi khi tìm được địa điểm dừng xe an toàn, Thẩm Tùng Băng quay đầu lại phía sau, nhìn thấy người ngồi nơi đó đã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ say từ lâu, mà chiếc thảm người kia lấy ra từ trong không gian trước khi thiếp đi đang đặt ngay dưới ghế của mình. Y liền bất giác mỉm cười, nhẹ nhàng nói câu “Ngủ ngon”, sau đó kéo chiếc thảm do ai đó dù tức giận nhưng vẫn cố ý chuẩn bị cho mình đắp lên người, bắt đầu nhắm mắt ngủ một giấc ngắn.
Chờ đến ngày hôm sau khi hai người tỉnh lại thì trời đã sáng, đổi sang thành Từ Trạch lái xe đi đến chỗ đơn vị quân đội đóng quân ở thành phố L lân cận. Tại nơi đó, từ xa xa bọn họ có thể nhìn thấy chiếc cổng lớn bị mở toang và những con tang thi đang lắc lư chầm chậm di chuyển xung quanh.
Thẩm Tùng Băng im lặng một lúc lâu, sau đó thở dài, trầm giọng nói: “Có lẽ họ đã an toàn rút quân rồi, chúng ta đi thôi.”
Từ Trạch khẽ gật đầu, xoay vô lăng lái xe quay đầu, hai người bọn họ chính thức bước vào hành trình đi đến thủ đô.
Nói là đi đến thủ đô, nhưng chỗ kia cũng là nơi trong tiểu thuyết nào cũng được thiết lập là chốn cao thủ hội tụ, long tranh hổ đấu [1] kịch liệt, nếu trên đường mỗi người không tự rèn luyện nâng cao thực lực của bản thân, đi thẳng tới đó chỉ có thể làm con tốt thí mạng. Cuốn tiểu thuyết của Thần Sáng Thế Từ cũng không phải là ngoại lệ, đợi đến khi đám người Đàm Gia Viễn đặt chân lên đất thủ đô, tiến độ cốt truyện đã đi được hơn một nửa rồi.
Cho nên bọn họ trước tiên vòng xe quay lại thành phố T, sau đó đi tới địa điểm quan trọng tiếp theo trong “giấc mơ” của Từ Trạch —— cũng là nơi xuất hiện đôi anh em song sinh cùng khống chế dị năng thuộc tính “lửa” —— Trang trại nuôi bò ở thị trấn K.
Ở thế giới tận thế đầy rẫy tang thi này, trừ loài người ra thì động thực vật không hề bị dị biến ảnh hưởng. Thế nên, người có thể chiếm giữ cả một nông trường lớn với sản lượng nông nghiệp dồi dào như vậy, tất nhiên phải có một chút của cải và thế lực.
Mà kẻ xưng bá ở trang trại nuôi bò của thị trấn K này chính là một vị đại ca xã hội đen đến từ thành phố bên cạnh, sau khi tận thế xảy ra gã liền có được dị năng thuộc tính “đất” cực kỳ mạnh mẽ, bèn triệu tập một đám người kéo tới giết sạch chủ nông trường và đoàn công nhân vốn dĩ đang trông coi ở trang trại, rồi nhanh chóng biến nơi đó trở thành căn cứ mới của mình để phát triển thế lực.
Một tháng sau khi đoàn đội nhân vật chính đến thị trấn K, vị đại ca bá đạo Trương Cường này đã là một nhân vật có tiếng nói nhất giữa các thế lực trong vùng. Mà hai anh em song sinh sau này gia nhập đoàn đội nhân vật chính - Hướng Minh Hoài và Hướng Minh Chí - thì lại là cao thủ dưới trướng của gã.
Hai anh em họ Hướng sau khi tận thế xảy ra mới gia nhập vào đoàn đội do Trương Cường đứng đầu, ban đầu bọn họ cũng không biết những việc làm của vị Cường ca kia, đợi đến khi phát hiện ra thì đã lên nhầm thuyền giặc mất rồi, không thoát thân được nữa. Bọn họ chỉ có thể bo bo giữ mình, không tham dự vào những việc xấu xa đó, nhưng cũng không dám lên tiếng phản đối.
Đợi sau này ba người nhân vật chính đi đến thị trấn K, thoạt đầu tất cả đều bị vẻ ngoài thật thà và lời nói đầy chính trực của Trương Cường đánh lừa, nhận lời đến trang trại nuôi bò dự tính nghỉ ngơi mấy ngày ở đây, nhưng đến ngày thứ ba họ liền phát hiện ra điều bất thường, liền lập tức muốn rời đi thật nhanh.
Hầu hết vật tư của nhóm ba người nhân vật chính đều bỏ trong không gian tùy thân, người ngoài nhìn vào cũng không thấy bọn họ có đồ gì tốt để cướp bóc, nhưng Trương Cường ngay từ giây phút đầu tiên gặp mặt đã để ý đến nữ chính Thẩm Tùng Băng, thấy bọn họ muốn rời đi tất nhiên liền để lộ bộ mặt thật hung ác nham hiểm của mình.
Sau đó giữa hai bên xảy ra một trận đại chiến, mà hai anh em họ Hướng mấy ngày này tiếp xúc với đoàn nhân vật chính, vốn dĩ đã rất quý mến họ, lại thấy nhóm ba người Đàm Gia Viễn quả thực có năng lực vượt trội, cuối cùng cũng hạ quyết tâm phản bội Trương Cường.
Năm người bọn họ hợp sức lại cùng nhau giết Trương Cường và mấy tên dị năng giả tay sai bình thường chuyên làm việc ác ở dưới trướng của gã, cuối cùng để lại nơi này cho các các dị năng giả khác đến nương nhờ Trương Cường nhưng chưa biết rõ chân tướng sự việc quản lí, còn năm người bọn họ lái hai chiếc xe đồng thời tiếp tục bước lên hành trình đi tới thủ đô.
Thần Sáng Thế Từ vừa lái xe vừa thầm ôn lại một chút đoạn tình tiết cốt truyện này, ánh mắt không nhịn được liếc về phía vị đang ngồi bên cạnh ghế tài xế kia. Thẩm nữ chính chuyển giới tuy rằng diện mạo anh tuấn sáng sủa, nhưng thân thể lại vô cùng cường tráng, phía dưới còn hung khí của đàn ông, trong lòng hắn liền nảy ra một ý nghĩ...
Tình tiết Trương Cường thèm khát nhan sắc của Thẩm Tùng Băng, đoán chừng sẽ không xảy ra đâu.
- --------------------------------------------------------------
Chú thích
[1] Long tranh hổ đấu: Ý chỉ những con người ngang sức ngang tài, tranh đấu với nhau kịch liệt.