Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 62: Chương 62: Câu chuyện thứ ba (24)




Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

- -----------------------------------------

Không biết có phải là do dị năng của Thẩm Tùng Băng thăng lên một bậc, kéo theo dị năng của hắn cũng tiến thêm một cấp hay không, ngày hôm sau Từ Trạch vốn nên cảm thấy khó chịu từ phần eo trở lên và bắp đùi trở xuống, nhưng sau khi tỉnh dậy thì cả người lại vô cùng thoải mái khỏe khoắn.

Tiếp đó nhìn thấy Thẩm nữ chính chuyển giới đang không nhịn được mỉm cười khi nghĩ về tương lai, hắn liền túm lấy một cái gối đánh về phía y, “Hôm qua là do em sai trước nên mới mặc cho anh thích chơi gì thì chơi, bình thường anh đừng có mơ! Còn dám làm như thế thì mỗi ngày chỉ được ăn rau thôi, không được ăn thịt!”

Người bị hắn đánh lập tức không còn cách nào khác, giơ tay bắt lấy chiếc gối, tiếc nuối từ bỏ tất cả các kế hoạch cho tối nay, tối mai, tối hôm sau nữa....

Đợi đến khi hai người bọn họ ăn xong bữa sáng, Thẩm Tùng Băng giặt khô ga trải giường bằng dị năng hệ Phong để tiết kiệm nước, vị đại mỹ nhân ngày hôm qua khiến cho y ghen tuông dữ dội cũng đúng hẹn tới nơi.

Thế là Thần Sáng Thế Từ liền bị Thẩm nữ chính chuyển giới nắm chặt tay suốt cả chặng đường, lái xe đi theo sau chiếc Maserati của Tô Vân Vân (mặc dù trong căn cứ loại xe này vốn dĩ không lái được), đi đến phòng nghiên cứu để kiểm tra cấp bậc dị năng.

Phải biết rằng con người luôn là loài động vật tràn đầy tò mò và đủ loại dục vọng, bất luận trước tận thế hay sau tận thế.

Một đội hai người (mà thực ra chỉ có một người) quét sạch hơn nửa Boss nhỏ tang thi ở trong cả nước muốn đến đo lường cấp độ dị năng, loại tin tức nóng hổi này căn bản không thể giấu diếm được.

Cho nên đợi đến khi bọn họ tới cơ sở đo lường dị năng, đừng nói là nhân viên ở khắp các tầng của phòng nghiên cứu, toàn bộ những người có mặt mũi trong căn cứ thủ đô đều đến vây xem.

Tiếp theo, hai bọn họ đều đo được dị năng đạt cấp tám trước ánh mắt kinh ngạc và ngưỡng mộ của tất cả mọi người nơi đây, sau đó một người thì biểu diễn sơ qua dị năng hệ Phong như thế nào, còn một người thì... Từ chối trả lời bất cứ câu hỏi gì liên quan đến vấn đề dị năng, a a.

Đợi đến khi Từ Trạch và Thẩm Tùng Băng hàn huyên với các lão đại [1] của các thế lực lớn trong căn cứ thủ đô xong, thời gian cũng sắp đến buổi trưa. Hai người khéo léo từ chối tất cả lời mời dùng bữa của bọn họ, dự tính đầu tiên cứ về khu tứ hợp viện chờ những thế lực này gửi thư mời chính thức đến đã.

Có điều trước khi rời khỏi phòng nghiên cứu, Từ Trạch đột nhiên cảm thấy hơi buồn tiểu, liền hỏi một nhân viên vị trí của phòng vệ sinh, vội vàng chạy vào.

Thẩm Tùng Băng đứng trước cửa nhà vệ sinh nam đợi Từ Trạch đi ra, thì đột nhiên có một người thanh niên trẻ đội một chiếc mũ lưỡi trai huýt sáo ngay trước mặt y rồi đi vào WC, y hơi hơi nhíu mày, lập tức cũng theo gã ta đi vào.

Từ Trạch đã thoải mái giải quyết xong đang đứng rửa tay, liền nhìn thấy trong gương có người tiến đến, hắn với đối phương nhìn nhau qua gương mỉm cười một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu rửa tay.

Có điều ngay tức khắc hắn lại xoay người sang nhìn về phía đối phương, ngạc nhiên nói rằng: “Liên Tu Văn, cậu là Tứ thiếu gia của thành phố X đúng không?! Là cái người làm mưa làm gió vô cùng nổi tiếng ấy!”

Chàng trai kia cũng xoay người lại nhìn hắn, sau đó bật cười nói: “Tứ thiếu gia gì chứ, đều là chuyện xưa hết rồi. Sau tận thế người làm mưa làm gió vô cùng nổi tiếng, chắc chắn phải là dị năng giả cấp cao như anh và vị đang đứng ngoài cửa kia chứ.”

“Là may mắn thôi.” Từ Trạch cười cười đáp lời, nhưng sau đó hắn liền xoay người giả vờ muốn rời đi, trong lòng lại nghĩ...

【Cho ta nhốt gã vào trong không gian đi.】

Sau đó, chàng trai kia quả thực bị nhốt vào không gian tùy thân.

Chỉ là thử trong lòng một chút, vốn không nghĩ rằng có thể thật sự làm được như vậy, Thần Sáng Thế Từ vô cùng sững sờ, cùng Thẩm nữ chính chuyển giới mặt đối mặt nhìn nhau hồi lâu, sau đó đầy ngờ vực hỏi: “Vua tang thi hiện tại đến căn cứ thủ đô làm cái gì vậy?!”

Đúng vậy, cái người tên là Liên Tu Văn này, trước tận thế có thân phận là một trong bốn thiếu gia phú nhị đại [2] của thành phố X đang được bàn tán sôi nổi trên mạng, nhìn qua thì không khác gì một người đàn ông đang sống bình thường, nhưng bây giờ gã chính là con tang thi cấp Vua duy nhất ở thế giới này. Vốn dĩ trong đoạn thời gian này không hề manh mối gì về gã, đến giai đoạn cuối của tiểu thuyết gã mới từ từ vén màn xuất hiện làm trùm cuối.

Trong thiết lập của Từ Trạch, gã là một con tang thi biến dị trí tuệ - hình dạng siêu cấp, không những có ký ức và tư duy của nhân loại, còn có thể dựa vào đủ loại mánh khóe để ngụy trang bản thân thành người sống. Theo tiến độ gốc của cốt truyện, gã hẳn phải sau hơn một năm nữa mới ẩn mình đi vào căn cứ thủ đô, làm một tiểu đội trưởng trong phe thế lực dân sự, sau đó dần dần khiến nhiều người có dị năng cấp cao trong căn cứ biến thành tang thi đàn em của mình, mãi cho đến gần cuối tiểu thuyết mới bị đoàn nhân vật chính phát hiện manh mối, vạch trần toàn bộ.

Từ Trạch vốn không hề viết tình tiết con Vua tang thi này lẻn vào căn cứ từ trước, cũng không có manh mối nào để truy dò. Cho nên hắn và Thẩm Tùng Băng vốn định đợi hơn một năm sau mới quay trở lại căn cứ thủ đô tìm nó.

Ai ngờ được, con Boss trùm cuối này thế mà không bắt bọn họ phải chờ, hiện tại liền tự chui đầu vào lưới rồi!

Tình tiết đánh quái trong tiểu thuyết gốc kéo dài hơn ba năm, nhưng bây giờ hai người bọn họ chưa đến một năm đã hoàn toàn giải quyết xong... Cái này hack game cũng hơi quá rồi!

Thẩm Tùng Băng suy nghĩ một lát, sau đó hơi do dự nói: “Tang thi không có nhu cầu bài tiết sinh lý, cho nên chắc chắn là nó nhắm vào hai chúng ta. Nhưng anh thấy nó cũng không giống như muốn liều mạng đấu với chúng ta một trận, bây giờ nó lại xuất hiện, có lẽ... Có lẽ nó cố ý muốn đến quan sát hai chúng ta chăng?”

...

......

Được rồi, con người mà, là loài động vật tràn đầy tò mò và đủ loại dục vọng, bất luận trước tận thế hay sau tận thế.

Tuy rằng không biết động cơ của con Vua tang thi này là gì, nhưng có thể bắt nó lại trước khi nó làm hại thêm nhiều người vẫn luôn là việc tốt.

Từ Trạch và Thẩm Tùng Băng sau khi quay về khu tứ hợp viện thảo luận nửa ngày, cuối cùng quyết định cứ tạm nhốt luôn con Vua tang thi này trong không gian tùy thân như vậy, đợi đến bốn năm sau đó, theo dòng phát triển trong “giấc mơ” của Từ Trạch, loài người nghiên cứu ra vaccine phòng ngừa lây nhiễm virus tang thi, bọn họ sẽ giao nó cho cơ sở nghiên cứu thủ đô.

Trước lúc đó, chỉ có thể để vị Boss trùm cuối này đáng thương nằm ở một góc phía đông nam trong không gian tùy thân đã mở rộng đến gần 500 mét vuông của Thần Sáng Thế Từ vài năm, cùng với chiếc tủ lạnh hai cánh và mấy con xe ô tô dự phòng chất đống.

Sau đó hai người bọn hắn ăn xong bữa trưa, buổi chiều lại nhận được thư mời dự tiệc tối vào mấy ngày sắp tới do các thế lực lớn trong căn cứ thủ đô gửi đến. Khi Từ Trạch đang chuẩn bị nấu cơm tối thì bỗng nhiên cảm thấy cả người trở nên khô nóng, rồi hắn lập tức mất đi ý thức.

Đợi đến khi Từ Trạch...tỉnh lại, hắn đang bị Thẩm Tùng Băng - đôi mắt lại biến thành màu vàng sẫm - điều khiển dây leo trói buộc tứ chi treo lên cao chơi đùa, hơn nữa đối phương còn không cần dùng đến tay của y, liền trực tiếp đứng ở phía sau hắn dùng dị năng hệ Phong thổi thân thể hắn liên tục đong đưa như xích đu, ép hậu huyệt hắn không ngừng phun ra nuốt vào thịt vật to dài kia thật sâu.

...Thế quái nào mi đã mất kiểm soát, mà vẫn còn biết chơi kiểu này vậy?!

Ký ức của Thần Sáng Thế Từ thì nói cho hắn biết, sau khi hắn mất ý thức liền rơi vào giai đoạn mất khống chế, chính mình cởi quần áo cả hai rồi cưỡi trên người Thẩm Tùng Băng tự làm, kết quả đang làm được một nửa thì người bị hắn ép ở dưới thân cũng mất kiểm soát, thế là biến thành tình huống như hiện tại.

#Chính mình dâm đãng quyến rũ người ta, giờ có khóc lóc cũng phải bị thao cho xong#

Kết quả Từ Trạch đợi hơn một tiếng, hắn đã bắn tổng cộng không biết bao nhiêu lần, cũng không đếm được bị bắn vào trong cơ thể bao nhiêu lần, thật sự sắp bị thao đến phát khóc, mà người phía sau hắn vẫn chưa hề có dấu hiệu nào muốn dừng lại.

Chờ đến khi hai người đồng thời đạt cao trào lần thứ hai, đầu Từ Trạch bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, hắn khe khẽ nói rằng: “Vẫn là Tô Vân Vân tốt hơn.”

Thế là, người phía sau hắn liền lập tức ngừng lại, “Em nói cái gì?!!”

...

......

Sau đó?

Sau đó Thẩm nữ chính chuyển giới không thể không đói bụng đi sang căn phòng cách vách ngủ.

- -------------------------------------------------------

Chú thích

[1] Lão đại: Người đứng đầu.

[2] Phú nhị đại: Là một cụm từ dùng để chỉ những người là con cái của một gia đình giàu có, được thừa kế cả khối tài sản khổng lồ, sống trong sự xa hoa, hào nhoáng và các dịch vụ cao cấp. Các phú nhị đại chủ yếu đều là những con người thành công về mặt tri thức hoặc chăm chỉ làm việc, phong thái cao sang lịch lãm, nhưng cũng có một số ít người tầm thường, nhân cách tệ hại, sa đọa,...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.