Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 36: Chương 36: Câu chuyện thứ hai (19)




Càng khiến cốt truyện của cuốn tiểu thuyết này sai lệch hơn chính là, vào ngày mùng tám tháng tám, nữ chính chuyển giới chẳng những muốn nhậm chức giáo chủ ma giáo, mà còn định tổ chức hôn lễ cưới Thần Sáng Thế Từ làm chồng luôn —— cám ơn trời đất, y không phải thông báo là muốn lấy hắn làm vợ, rốt cuộc cũng coi như cho nam chính giữ gìn lại một chút tôn nghiêm cuối cùng.

Bởi vì Nhiếp Lăng Vân đã sớm ra tay diệt trừ luôn Long Ngạo Phong, mà thời gian còn trước năm năm so với cốt truyện gốc, ban đầu Từ Trạch có ý từ chối.

Lí do không phải là vì hắn không muốn làm rể Nhiếp gia bây giờ chỉ còn một người —— trước sau gì hắn cũng đã bị người ta thao suốt ba năm rồi, gả hay không gả chẳng qua chỉ là vấn đề hình thức —— nhưng vấn đề chính ở chỗ, tên Nhiếp giáo chủ này định gộp cả lễ nhậm chức và hôn lễ vào cử hành chung một ngày.

Có điều Thần Sáng Thế Từ vừa nói ra ý kiến khác, liền bị Nhiếp cựu nữ chính mặt đầy oan ức chốt hạ một câu “Năm đó ngươi đã quyết định ước hẹn ba năm với tiên phụ [1] vào đúng ngày mùng tám tháng tám” làm cho hoàn toàn cứng họng.

#Có người yêu đẹp trai, giá trị vũ lực cao, sở trường lật mặt, tính tình tuỳ hứng là trải nghiệm như thế nào#

Thế là, Từ thiếu hiệp liền theo Nhiếp giáo chủ trở về ma giáo với suy nghĩ “Có mất mặt thì cũng là ma giáo các ngươi mất mặt”, ai ngờ thánh giáo đổi chủ mới, khắp nơi trong ma giáo nhìn đâu cũng thấy mọi người tràn ngập không khí vui mừng, phấn khởi chuẩn bị cho lễ nhậm chức và hôn lễ của tân giáo chủ.

Vào ngày mùng tám tháng tám hôm đó, Từ Trạch cam chịu đeo một chiếc mặt nạ làm bằng vàng che khuất hơn nửa khuôn mặt (hai người bọn hắn vẫn đang còn mang thân phận hiệp khách phe chính đạo, trước mặt những người ma giáo không phải là tâm phúc của Nhiếp Lăng Vân thì vẫn phải đeo mặt nạ), mặc một thân hỉ phục đỏ thẫm, đến phòng ngủ đón Nhiếp Lăng Vân diện một bộ sa y [2] trắng tinh thêu tầng tầng lớp lớp chỉ kim tuyến hình chim phượng hoàng, sau đó cõng người tới trước cửa đại sảnh của ma giáo.

Ở tại đây, Từ Trạch nhận lấy dây cung và ba mũi tên mà giáo chúng [3] cung kính dâng lên, sau đó bắn mũi tên đầu tiên lên trời, là để cảm tạ ông trời đã ban lương duyên; mũi tên thứ hai bắn xuống đất, là để hi vọng đôi lứa mãi mãi bên nhau; mũi tên cuối cùng bắn về phương xa, là để mong cuộc sống tương lai hạnh phúc, vui vẻ. Nghi lễ đó gọi là ba mũi tên định càn khôn. [4]

Từ Trạch trả lại dây cung cho người hầu, hai bọn họ dắt tay nhau bước trên thảm đỏ trải kín mặt đất đi vào đại sảnh. Sau đó đứng trước bảo tọa đã được nới rộng thêm dành cho giáo chủ ma giáo, hắn chắp tay khom lưng hành lễ với Nhiếp cựu nữ chính, đối phương liền đáp lễ lại, cứ như vậy bốn lần, lúc này hai người mới cùng nhau ngồi xuống bảo tọa dành cho giáo chủ.

Sau khi Nhiếp giáo chủ phát biểu một bài ân uy tính tể [5], lại cùng Thần Sáng Thế Từ tiếp nhận giáo chúng ma giáo quỳ lạy ba lần, nghi thức lễ nhậm chức và hôn lễ đến đây mới kết thúc.

Từ Trạch sau này mỗi khi nhớ lại chuyện này, đều cảm thấy ma giáo không hổ danh là vùng đất tam giáo cửu lưu [6], mỗi người trong đám giáo chúng đều có kĩ năng diễn kịch rất xuất sắc.

Đối diện với tân nương giáo chủ mặc một thân hỉ phục, lại đưa mắt nhìn về phía đám nam thanh nữ tú kia, các tập tục trong lễ cưới như tân nương chuyển tịch [7], ba mũi tên càn khôn, phu thê giao bái, vân vân... đều được cử hành rất thuận lợi với lễ nhậm chức, nội tâm đám người này hẳn đều đã tan vỡ sụp đổ hết rồi, nhưng vẫn phải cố gắng duy trì nụ cười trên môi, diễn viên chuyên nghiệp trong đài truyền hình e là còn không tài năng bằng bọn họ.

#Có một giáo chủ mới không biết mặt mũi ra sao, nhưng giá trị vũ lực cực cao, lại thích mặc đồ con gái là trải nghiệm như thế nào#

Có điều trong buổi hôn lễ hôm đó, Từ thiếu hiệp không nghĩ được nhiều như vậy để mà thổ tào, bởi vì, sau khi buổi lễ kết thúc, hai người bọn họ liền được rước vào động phòng.

Bởi vì người duy nhất có khả năng dám đến nháo động phủ của giáo chủ ma giáo - chính là minh chủ giới võ lâm - không nhận được thiệp mời, cho nên phần náo động phòng [8] này tất nhiên không xảy ra.

Những người khác đều đã đi ăn tiệc mừng mà không có tân lang tân nương, hai bọn họ trong phòng ngủ thưởng thức đồ ăn do bếp trưởng ma giáo đặc biệt chuẩn bị, sau đó uống rượu giao bôi [9], cuối cùng cũng đến tiết mục người nào đó mong đợi nhất đêm nay - động phòng hoa chúc.

Nhiếp Lăng Vân ngoan ngoãn ngồi trên giường cưới trải chăn đệm làm bằng tơ lụa đỏ rực thêu hình long phượng, dưới ánh nến lấp lánh trông cũng có vài phần giống nàng dâu đang bẽn lẽn, thẹn thùng.

Từ Trạch tháo mặt nạ trên mặt mình xuống, rồi tiến đến đối diện với Nhiếp cựu chính, nhẹ nhàng vươn tay, cũng cởi mặt nạ của y ra.

Dưới mặt nạ là một gương mặt tuấn tú không hề động đến son phấn, đôi môi đỏ tươi, ánh mắt lấp lánh, tràn đầy dịu dàng phong lưu.

Nhìn thấy cặp mắt phượng long lanh kia đang hướng về mình đầy yêu thương, Từ Trạch liền vô thức lẩm bẩm kêu lên một tiếng “Nương tử”, sau đó lại tự xấu hổ, cả gương mặt bỗng chốc đỏ bừng.

Vợ của hắn nhướn mày lên, yêu kiều mỉm cười, đôi môi khẽ mở nói: “Phu quân, nên nghỉ ngơi thôi.” [...]

- -----------------------------------------------------------------------

Chú thích

[1] Tiên phụ: Cách Nhiếp Lăng Vân gọi người phụ thân đã mất.

[2] Sa y: Váy cưới.

[3] Giáo chúng: Người trong một giáo phái.

[4] Ba mũi tên định càn khôn: Đây là một tập tục trong ngày cưới của người Trung Quốc, xuất phát từ vùng Sơn Đông. Trước khi tân nương xuống kiệu, tân lang cần phải bắn ba mũi tên ra để cầu phúc cho cuộc hôn nhân. Mũi tên thứ nhất bắn lên trời là để cảm tạ ông trời ban duyên và cầu xin phước lành. Mũi tên thứ hai bắn xuống đất là để mong vợ chồng sẽ ở bên nhau mãi mãi. Mũi tên thứ ba bắn về nơi xa là để hi vọng cuộc sống tương lai hạnh phúc và vui vẻ.

[5] Ân uy tính tể: Một thành ngữ của Trung Quốc, có thể hiểu đơn giản là vừa đấm vừa xoa.

[6] Tam giáo cửu lưu: Ý chỉ đủ thể loại các môn phái. Tam giáo chỉ Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo, cửu lưu chỉ Nho gia, Đạo gia, Âm dương gia, Pháp gia, Danh gia, Mặc gia, Tung hoành gia, Tạp gia, Nông gia.

[7] Tân nương chuyển tịch: Một tập tục trong lễ cưới của người Trung Quốc, tập tục này cho rằng cô dâu khi xuống kiệu thì chân không được chạm đất.

[8] Náo động phòng: Một tập tục trong lễ cưới của người Trung Quốc, được hiện vào buổi tối ngày rước dâu, mọi người trong gia đình tụ tập lại trước cửa phòng tân hôn để ca hát, chơi trò chơi.

[9] Rượu giao bôi: Nghi thức trong hôn lễ, tân lang và tân nương mỗi người nâng một ly rượu, bắt chéo tay hoặc khoác tay nhau, sau đó mỗi người uống một ngụm. Đọc thêm ở

[10] Chu công chi lễ: Ẩn dụ chuyện phòng the nam nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.