Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 44: Chương 44: Hào môn quý nữ vs dưỡng nữ trọng sinh (12)




“Tôi đang nghĩ Nguyên nhị công tử lấy tự tin ở đâu mà lại có thể nói những lời như vậy.”

Cố Thịnh Nhân từ từ nói: “Xét về mối quan hệ, tôi mới từ nước ngoài về, chỉ mới gặp anh cả của anh một lần ở bữa tiệc, Nguyện đại thiếu gia dựa vào đâu để tin tưởng những lời người xa lạ mới gặp một lần chứ?”

“Vả lại, tôi và anh có hôn ước, hai nhà đã ngầm thừa nhận, tôi không tin là Nguyên nhị công tử không biết. Nếu vị hôn thê của anh bị người ta bỏ thuốc ở bữa tiệc, anh không hề quan tâm để ý tới tôi đã đành, giờ anh lại vì người khác mà chất vấn tôi ư?”

“Lại càng không cần nói, Trình Nhất Như cô ta là nhân vật tầm cỡ nào mà Trình Tích Tri tôi lại phải tự dùng thuốc với bản thân mình để hãm hại cô ta?”

“Nguyên nhị công tử, lần sau trước khi nói chuyện, anh hãy mang não theo. Nếu không thì, lần này tôi có thể bình tĩnh giải thích cho anh, lần sau sẽ trực tiếp đuổi thẳng cổ.”

Nguyên Hàng bị cô nói như vậy thì mặt đỏ tía tai: “Trình Tích Tri cô!”

“Tôi có hẹn làm đẹp vào buổi chiều, Nguyên nhị công tử, xin hãy về cho.” Cố Thịnh Nhân không muốn nhìn thấy anh ta, một người đàn ông dễ dàng bị phụ nữ lừa gạt như vậy, Cố Thịnh Nhân thực sự thấy gai mắt.

Sau khi Cố Thịnh Nhân đi khỏi, Nguyên Húc cũng nhìn theo tới chỗ rẽ.

Ánh mắt của anh đang đánh giá, một người con gái mồm mép lanh lợi như vậy, Nguyên Húc anh chưa từng gặp, thật là… cô đúng là biết mê hoặc người khác.

“Cô ấy nói không sai, Nguyên Hàng, thực sự em đã bị người phụ nữ tên Trình Nhất Như ấy mệ hoặc rồi.” Nguyên Húc lạnh lùng nói với em trai.

Còn nữa, em đã có người để quan tâm, về phía ba mẹ, anh sẽ tự nói rõ với họ, còn hôn nhân với Trình gia, em không còn thích hợp nữa.” Nguyên Húc nói.

“Anh cả?” Nguyên Hàng hơi ngạc nhiên.

Sắc mặt của Nguyên Húc trầm xuống: “Sao thế? Không phải là em vừa muốn mờ ám với người phụ nữ tên Trình Nhất Như, lại vừa muốn lấy Trình Tích Tri đấy chứ?”

Nguyên Hàng đỏ mặt, thực sự anh ta đã nghĩ như vậy, dù sao cũng chỉ là hôn nhân vì gia đình, người con gái như Trình Tích Tri chỉ cần kết hôn với cô là xong.

Nguyên Húc cảm thấy lồng ngực dâng tràn sự tức giận, sao trước kia anh không nhận ra em trai của mình lại là người như vậy cơ chứ?

“Trình tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Nguyên Húc dịu dàng cười và nói với Cố Thịnh Nhân.

Cố Thịnh Nhân âm thầm không nói, trong mười ngày qua, tính đi tính lại, họ đã vô tình gặp nhau sáu lần.

Thành phố Hoa lớn như vậy, nói ở đây không có dấu vết gì của người đàn ông này, Cố Thịnh Nhân cô thực sự không tin.

“Nguyên tiên sinh, thật sự là quá trùng hợp.” Cố Thịnh Nhân nở nụ cười, sau phát hiện ra Nguyên Húc có thể là Cơ Ngọc chuyển thế, thái độ của Cố Thịnh Nhân với anh cũng không hề tệ bạc.

“Gặp là là có duyên, hay là cùng ăn một bữa cơm.” Nguyên Húc bước tới, đưa ra lời mời.

Đương nhiên Cố Thịnh Nhân không hề từ chối.

Địa điểm là do Nguyên Húc chọn, là một nhà hàng Trung Quốc vô cùng nổi tiếng, món ăn vô cùng tinh tế, hương vị vô cùng thơm ngon.

Lúc ra cửa, Cố Thịnh Nhân đã nhìn thấy Đồng Hàng và Trình Nhất Như nắm tay nhau đi vào một cách thân mật.

Nguyên Húc nheo mắt đánh giá vẻ mặt của Cố Thịnh Nhân, thấy sắc mặt cô không hề thay đổi mới yên tâm.

Tuy lần đó nghe được cuộc đối thoại của cô và Nguyên Hàng, trong lòng đã đoán được phần nào cô không hề có tình cảm nam nữ với Nguyên Hàng, nhưng trong lòng anh vẫn hơi lo lắng.

Vì thế anh luôn tìm cách để Cố Thịnh Nhân nhìn thấy em trai mình và Trình Nhất Như thân mật bên nhau.

Theo quan sát mấy ngày qua, Cố Thịnh Nhân là một người vô cùng kiêu ngạo, trong lòng lại có người đàn ông khác, dù trước đây cô có cảm tình đi chẳng nữa thì hai người cũng không thể xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.