Nụ hôn rơi xuống bờ môi nàng, lần này nụ hôn không nhẹ nhàng như nước mà là kịch liệt cùng điên cuồng.
Đầu lưỡi nam nhân nhanh chóng tiến vào trong miệng nhỏ nhắn, ngang ngược mà mút lấy đầu lưỡi nàng, không cho nàng trốn tránh, cũng không để nàng có cơ hội trở tay.
Hàn Vân Nhược hơi nhắm mắt, mí mắt nàng không ngừng run len thể hiện tâm lý của nàng giao động.
Lý trí nói cho nàng biết, việc hiện tại là một nước cờ không khôn ngoan, bất quá nàng vẫn nhịn không được mà sa vào hương vị ngọt ngào nơi đầu lưỡi, dân dần bị nam nhân dẫn dắt mà trầm mê.
Rõ ràng đã sớm động lòng, thế nhưng tình cảm lại luôn bị lý trí áp chế. Hàn Vân Nhược lúc này đột nhiên nghĩ cởi bỏ tất cả. Không cần toan tính, cũng không cần nghi kỵ, nàng chỉ muốn giữ lấy hắn, giữ lấy thứ tình cảm không có kết quả này.
Tình cảm lan tràn nhanh chóng cuốn đi một tia lý trí còn sót lại. Hàn Vân Nhược vươn tay ôm lấy cổ nam nhân, kích thích hôn lại hắn, đầu lưỡi mạnh mẽ cuốn lấy lưỡi Dạ Hàn Tước, muốn anmws quyền chủ động.
Dạ Hàn Tước hơi ngẩn người, khi hắn còn đang sững sờ, Hàn vân Nhược đã dùng sức đẩy ngã hắn xuống giường mềm, nhanh nhẹn khóa ngồi trên người hắn.
“Nàng?” Dạ Hàn Tước thoáng kinh ngạc nhìn nữ tử trước mắt. Lúc này, hắn hoàn toàn không nhìn thấy sự hoài nghi và cảnh giác, trong mắt nàng chỉ có hắn, phảng phất như tất thảy trên thế gian này chỉ có duy nhất hắn lọt được vào mắt nàng.
Trái tim hắn trong khoảng khắc đập thật nhanh.
“Đừng nói gì cả.” Hàn Vân Nhược đem ngón tay chặn lại môi hắn, thanh âm giống như khẩn thiết cầu xin: “Xin ngươi đừng nói gì cả.” Nếu hắn nói ra lời tổn thương nàng, nàng sợ…
Hàn Vân Nhược cúi đầu, lần nữa hung hăng hôn lên môi hắn. Ánh mắt nàng nhắm chặt giống như muốn che giấu đi sự sợ hãi của chính mình.
“Ưm… Ngô…” Hàn Vân Nhược miễn cưỡng há miệng, đầu lưỡi bị hôn đến tê dại, trong miệng tất cả đều là hương vị của Dạ Hàn Tước.
Ánh mắt nàng phủ đầy sương mì, gương mặt phiếm tình dục đỏ ửng, thân thể kiều diễm nằm ngang trên giường gỗ, y phục trên người sớm đã bị cởi ra, cái yếm bị nam nhân ném dưới mặt đất, phía dưới chỉ còn lại một cái tiết khố mỏng manh.
Nhũ thịt no đủ bị nam nhân nắm trong bàn tay vân vê xoa nắm, điểm hồng mai ngạo nghễ đứng thẳng, theo từng kích thích của hắn mà ưỡn cao giống như nụ hoa kết trái.
Rõ ràng ngay từ đầu chỉ là hôn, nàng chỉ muốn dùng nụ hôn phát tiết ra chính mình tâm tình, đầu lưỡi nhỏ xinh cuốn liếm lưỡi hắn, khẽ cắn môi hắn.
Mà nam nhân ban dầu thật nhu thuận mà để mặc nàng dẫn dắt, những càng về sau, hai người càng hôn càng ướt át, hô hấp cũng càng lúc càng lúc càng trậm trọng. Nàng đang muốn kết thúc nụ hôn thì Dạ Hàn Tước đột nhiên dùng tay giữ chặt cái ót của nàng, đầu lưỡi lại thăm dò vào môi nàng, mãnh liệt chiếm đoạt hô hấp của nàng.
Nàng bị hôn đến mức không thở nổi, trong khoang mũi phát ra tiếng hừ nhẹ kháng nghị, hệt như một con mèo nhỏ khẽ rên. Tiếng rên của nàng trong nháy mắt thổi bùng lên ngon lửa trong cơ thể nam nhân. Hắn ôm lấy hông nàng, xoay người đè ép nàng xuống dưới.
“Nhược Nhược… Nhược Nhược…” Dạ Hàn Tước nỉ non gọi tên nàng, rõ ràng bọn họ không thật thân thiết, rõ ràng bọn họ chỉ thân mật qua vài lần, bất quá hắn lại cảm thấy tên gọi của nàng như khảm sâu vào tâm trí, phảng phất giống như đã gọi qua trăm ngàn lần.
Tình yêu vô ý phát ra giống như lửa châm ngòi cho dục vọng. Dạ Hàn Tước cảm thấy khao khát nàng, hắn nhớ nhung dư vị lần đầu tiên ngọt ngào kia, muốn nàng lần nữa ở dưới thân hắn nở rộ, lần nữa vì hắn mà cao trào.
Lúc Hàn Vân Nhược hoàn hồn, nàng đã bị đặt xuống giường, thân thể sớm đã nhiễm đầy tình dục, hơi thở nóng rực, thân thể thậm chí vì dục vọng mà run rẩy.
Dạ Hàn Tước nhìn thật sâu vào mắt nàng, khẽ nói:
“Nhược Nhược, ta thích nàng.”
Lời nói của nam nhân khiến Hàn Vân Nhược thoáng chốc ngẩn người, bất quá không đợi nàng hồi thần, hắn đã mút lấy đầu lưỡi, kích thích hôn khiến nước miếng chảy xuống khóe miệng nàng.
Nụ hôn chuyển xuống cằm rồi dần dần đi xuống. Hàn Vân Nhược khẽ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, hơi thở nóng rực của nam nhân phun lên cần cổ trắng tuyết, thân thể mềm mại không khỏi khẽ run.
Môi mỏng ở trên da thịt trắng nõn để lại dấu vết, trêu chọc thân thể của nàng, khiến cho nàng vì hắn lay động, vì hắn mà say mê, muốn nàng chủ động mở ra hai chân xinh đẹp.
Nụ hôn ẩm ướt dần rơi xuống ngực, môi lưỡi nóng rực của hắn cuốn lấy điểm anh đào đứng thẳng, đầu lưỡi ngây ngất vòng quanh, nhẹ nhàng cắn liếm.
“Ưm…” Hàn Vân Nhược không nhịn được mà phát ra tiếng hừ nhẹ, bâu ngực sớm đã bị bàn tay hắn chơi đùa xoa nắn vừa nóng vừa nhạy cảm, đầu nhũ bị mút có hơi đau một chút, nhưng đau đớn nhỏ nhặt này lại kích thích dục vọng phấn chấn bộc phát trong thân thể. Nàng không nhịn được nâng lên hai chân, nhẹ nhàng cọ sát nơi tư mật đã ướt đẫm.
Dạ Hàn Tước đối với phản ứng của nàng thực hài lòng, hắn hơi giương lên khóe miệng, ánh mắt xuất hiện vẻ tà nịnh. Hắn dùng tay cùng môi lưỡi chơi đùa hai nụ hoa, đem bầu ngực trắng nõn cắn mút lưu lại dấu vết hôn ngân.
Một tay khác của hắn men theo vùng bụng bằng phảng tiến vào bên trong tiết khố, thời điểm chạm đến một mảnh ướt át của nàng, hắn khẽ cười một tiếng, đem ngón tay ướt đẫm đến trước mặt nàng, thanh âm mị hoặc:
“Điện hạ, xem ra ngài rất thích ta hầu hạ.” Hằn vừa nói vừa đem ngón tay bỏ vào trong miệng nàng, mị mắt ra lệnh: “Đem nó liếm đi.”
Hàn Vân Nhược giống như bị thôi miên, thười điểm ngón tay tiến vào trong miệng nàng, đầu lưỡi nàng lập tức cuốn lấy ngón tay hắn, đem dịch thể tanh ngọt trên tay nhắn nhẹ nhàng liếm sạch, lưu luyến cuốn lấy.
Ánh mắt Dạ Hàn Tước thoáng đỏ lên, hắn bị dáng vẻ chìm đắm trong dục vọng của nàng kích thích.
Dạ Hàn Tước rời khỏi nhũ thịt nàng, môi lưỡi nhanh chóng đi xuống, bàn tay mạnh mẽ đem vật duy nhất còn sót lại trên người nàng kéo xuống, hoa huy*t hồng nhàn lập tức xuất hiện trước mắt hắn.
Ngón tay thon dài xoa nắn nhụy châu, đem nhụy châu yếu ớt kéo đến đỏ tươi. Hai ngón tay khác của hắn thuận lợi xâm nhập vào hoa huy*t nàng, ngón tay khẽ nhúc nhích, đẩy ra hai cánh trai thịt của nàng, tham nhập vào bên trong hoa huy*t.
Trải qua một hồi nam nhân trêu chọc, hạ thể nàng đã sớm động tình, ngón tay của nam nhân càng dễ dàng tiến vào bên trong. Nhục bích chật hẹp không ngừng liếm mút ngón tay hắn, hắn bắt chiếc động tác giao hợp ở trong hoa huy*t nàng thọc ra rút vào, mỗi lần đi ra đều kéo theo vô số mật dịch.
Hàn Vân Nhược bị khoái cảm đánh úp cong cong thân thể, mỗi lần nam nhân đem ngón tay tiến vào, nàng không nhịn được đem eo hông nâng lên, khao khát muốn càng nhiều hơn khoái cảm.
Bất quá ngón tay nam nhân cho dù dài rộng vẫn không khiến cho nàng thỏa mãn, ngược lại cảm giác tê dại ngứa ngáy khiến nàng cơ hồ muốn phát điên, tâm trí nàng đã hoàn toàn sa vào tình dục.
“Ta muốn… ưm…” Thanh âm kiều mị của nữ nhân tràn ra khỏi miệng, tiếng nói vừa mị hoặc vừa câu nhân khiến người trầm mê.
Dạ Hàn Tước từ trước đến nay đều không thích ủy khuất chính mình, càng không nói đến đối với nàng hắn có một loại mê luyến đến khó hiểu. Mắt thấy nàng đã hoàn toàn sa vào nhục dục, hắn liền đem ngón tay rút khỏi tiểu huyệt của nàng, mật nước dính trên ngón tay được hắn bôi lên trên côn th*t tím hồng.
Dưới ánh mắt khao khát của nữ nhân, Dạ Hàn Tước đem côn th*t để trên hoa huy*t ướt đẫm của nàng, một hơi liền đi vào.
Nháy mắt khi côn th*t tiến vào đường đi khẩn hẹp, hai người đều phát ra một tiếng rên thỏa mãn.
PS: Chương sau vẫn là thịt:>