Nữ Đặc Công Toàn Năng

Chương 232: Chương 232: Chương 332




Năng lượng màu đỏ hướng tới chỗ Phó Tuyết nghiền ép, trực tiếp làm vỡ nát dược đỉnh của Phó Tuyết.

Huyền Tông môn ba năm nay có rất nhiều người xuất sắc, tông chủ và Luyện Đan Sư đứng đầu Liễu Dương nhìn trúng Phó Tuyết, vậy mà lại bại bởi một người vô danh, trong trạng thái vô cùng thảm, tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên.

Mà tông chủ Huyền Tông môn nhìn sắc mặt Phó Tuyết tái nhợt, hiển nhiên là thần hồn bị hao tổn.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thiều Hoa: “Ta nói ngươi dừng tay ngươi không nghe thấy sao? Tại sao phải cố ý tổn thương đồng môn?”

“Nếu vào thời điểm Phó Tuyết muốn giết ta, cũng mở miệng nói như vậy, ta khả năng sẽ còn nghe theo ngươi.” Diệp Thiều Hoa thu hồi dược đỉnh của bản thân, nghe vậy cười nhạo một tiếng, “Bất quá bây giờ... Ngươi dựa vào cái gì ra lệnh cho ta?”

Phó Tuyết đả thương nàng là đáng đời, nàng tổn thương Phó Tuyết tông chủ liền ra mặt cho nàng ta.

Đạo lý này tính là gì?

Diệp Thiều Hoa từ trước đến nay quen cao ngạo, người khác lấy lễ đãi nàng, nàng tự nhiên sẽ lấy lễ đãi người, tỉ như Mộ Dung đại sư.

Tông chủ nhìn Diệp Thiều Hoa một chút, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ để người ta dẫn Phó Tuyết đi.

Trọng tài phụ trách là một nam nhân trung niên sắc mặt phức tạp nhìn Diệp Thiều Hoa, sau đó tuyên bố kết quả, “Số 1, Diệp Thiều Hoa đạt được thắng lợi!”

Diệp Thiều Hoa dưới ánh mắt nóng như lửa của mọi người xuống đài.

Lần này dành vị trí thứ nhất không thể nghi ngờ chính là Diệp Thiều Hoa, tất cả mọi người đã thấy qua thực lực kinh khủng của nàng, gặp nàng không phải chủ động đầu hàng thì chính là giả bộ như bị đánh, tóm lại không muốn bị phế như Phó Tuyết.

Cùng lúc đó, Thanh Dương Phong.

Luyện đan sư thứ nhất của Huyền Tông môn – Liễu Dương một thân áo bào màu đen, hắn mới vừa luyện xong một lò đan dược, đi một bước giống như nổ ra Lôi Đình Chi Lực.

Hắn nhìn thấy tông chủ trả lại dược đỉnh bị đánh rách tả tơi của Phó Tuyết, sắc mặt đại biến.

Đệ tử còn lại của Thanh Dương phong đều đứng ở đại sảnh, cúi đầu, sợ đến mức không dám thở mạnh.

Tông chủ vài câu liền nói rõ ràng chân tướng chuyện này.

Vào lúc Liễu Dương muốn mạc sát, ngay vào lúc này, nam nhân trung niên phụ trách thi đấu cung kính tiến đến, “Tông chủ, xếp hạng đã có, hạng nhất Diệp Thiều Hoa, hạng hai Mục Hiên... Ba người này đang ở ngoài cửa chờ đợi.”

“Diệp Thiều Hoa?” Liễu Dương cười đến tàn nhẫn, hắn nghiêm giọng nói: “Ta đang muốn tìm nàng tính sổ. Đúng lúc, để nàng lăn tới đây!”

Người Thanh Dương phong đều cực kỳ bao che khuyết điểm.

Nhất là Liễu Dương.

Hắn bởi vì có thân phận là Luyện Đan Sư, toàn tông trên dưới ngay cả tông chủ cũng không dám đắc tội hắn.

Người ở đây lúc này đều đồng tình với người đạt hạng nhất Diệp Thiều Hoa.

Còn có chút bội phục Diệp Thiều Hoa, vậy mà có thể chọc Liễu Dương tức tới mức độ này.

Nhưng Diệp Thiều Hoa cùng với người trong tưởng tượng của bọn họ biểu tình có chút không giống, nàng thờ ơ đi tới, còn đánh giá bài trí của Thanh Dương phong, không chút sợ hãi Liễu Dương.

Bộ dạng này...

Giống như đến tham quan.

Mấy vị trưởng lão Huyền Tông môn đều chưa từng gặp qua Diệp Thiều Hoa, người này đột nhiên đạt hạng nhất, nếu như không có chuyện của Phó Tuyết, chắc hẳn nhất định có thể *nhất phi trùng thiên [Bay vọt lên 一飛沖天 (Sử kí 史記) bay một cái vọt lên trời]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.