Nữ Đặc Công Toàn Năng

Chương 160: Chương 160: Đệ nhất thần côn thủ đô




*Thần côn: Hiểu đơn giản thế giới này nữ chính là thầy phong thủy.

Edit by Ngọc

Beta: Thùy Linh

"008, mi nói cho ta biết, trong sách có người sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sống lại không?"

Ở không gian hệ thống, Diệp Thiều Hoa phát hiện cô không lập tức tiến vào nhiệm vụ tiếp theo, có chút trầm mặc nhìn về phía 008

Nghe vậy, 008 im lặng.

Sau một lúc lâu, nó phun ra một con số.

[ Từ lúc bọn em xuất hiện đến bây giờ, tổng cộng có 19 nghìn nhiệm vụ giả, những người này đều là những người đã qua sự lựa chọn tỉ mỉ của bọn em, bọn họ không phải là sa vào thế giới nhiệm vụ, thì cũng là chưa hoàn thành nhiệm vụ, bị hệ thống đánh bay hồn, xác xuất nhiệm vụ thành công của họ rất thấp. Em từng dẫn dắt hơn 300 ký chủ, chị là người thứ 309 á! ]

Nghe được số liệu này, Diệp Thiều Hoa không có chút ý muốn nào.

Nhưng cô vẫn giả bộ để tay lên ngực, trưng ra vẻ mặt kinh hãi, coi như cô đã phần nào hiểu được hệ thống, mặc dù nó chọn những ký chủ có năng lực đặc biệt xuất sắc nào đó, nhưng xác xuất thành công chỉ là con số 0.

[ Ký chủ, chị phải tin tưởng em, em chắc chắn rằng, chị chính là người thích hợp nhất để hoàn thành nhiệm vụ. ] Sau khi 008 nói xong, nó quan sát sắc mặt Diệp Thiều Hoa một chút.

Thời điểm nó mang Diệp Thiều Hoa đến đây, liền phát hiện ra một điều, cả người cô đều là những điều bí ẩn, cần người ta khai phá.

Đã tiếp nhận qua 300 kí chủ, đây là ký chủ duy nhất có thể tỉnh táo đến mức không tưởng được, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Nhất là, trên người đối phương có một loại tiềm lực ít ai có, thế giới nào cũng đều thích hợp với cô, nghĩ đến đây, ánh mắt 008 như một đứa bé lấp la lấp lánh nhìn Diệp Thiều Hoa.

"Tôi hiểu rồi, nhiệm vụ tiếp theo đi." Diệp Thiều Hoa nói, giọng điệu vô cùng tự nhiên.

Ngay sau khi cô vừa nói xong, một âm thanh quen thuộc vang lên: [Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hệ thống ban thưởng 500 điểm tích phân! Chúc mừng chị thu hoạch được 500 điểm tích phân! ]

[ Đinh! Hệ thống số 008 vì chị mà phục vụ, mời chị tiếp nhận ban thưởng tích phân ngoài định mức nhiệm vụ. ]

Diệp Thiều Hoa phát hiện, cô vẫn còn ở lại không gian hệ thống, vẫn chưa được đưa đi.

Cô nhìn thoáng qua 008, mày khẽ động.

008 hiểu được thắc mắc của cô, nói luôn: [ Thế giới cưỡng chế đầu tiên mở ra, thế giới này là thế giới hiện đại, liên quan đến thầy phong thủy, đây là phúc lợi cưỡng chế của người mới, chị có thể ở lại không gian hệ thống học tập một thời gian, sau đó tiến vào thế giới nhiệm vụ. ]

"Thầy phong thủy?" Mắt Diệp Thiều Hoa híp lại, các thế giới ma pháp cô đều đã đi qua rồi, nếu như lúc trước, cô là người theo chủ nghĩa duy vật, hiện giờ, cô cũng không có cách nào lý giải được, vì sao cô lại xuất hiện ở đây.

Cô có biết một chút về phong thủy, nhưng rất ít khi tiếp xúc qua.

Nhưng bây giờ lại có chuyện này, nhiệm vụ cưỡng chế...

Bây giờ vẫn còn thời gian, Diệp Thiều Hoa biết rõ nhiệm vụ này sẽ vô cùng nguy hiểm, bằng không thì hệ thống cũng không cho cô nhiều thời gian ở lại không gian hệ thống như vậy.

Nghĩ đến đây, Diệp Thiều Hoa mở hệ thống Thương Thành, tốn 200 tích phân, mua một đống sách phong thủy.

[ Chị, những quyển sách này chị đã mua rồi, có thể cầm đến thế giới nhiệm vụ, cũng có thể mang về lại. ]

Diệp Thiều Hoa gật đầu, không nói gì thêm, ngồi chăm chỉ nghiên cứu sách phong thủy.

Thời gian trong lhông gian hệ thống bị đình trệ, nói thẳng ra, Diệp Thiều Hoa đã ở không gian này 10 năm.

10 năm, 008 nghĩ đến có chút sợ hãi, càng ngày càng tin tưởng gà nhà mình vô cùng tài giỏi và khác biệt.

008 ở một chỗ quan sát, không quấy rầy cô. Nó còn nhớ rõ ký chủ thứ nhất của mình, là một nhân vật thiên tài. Đáng tiếc khi nhiệm vụ cưỡng chế đầu tiên được mở ra, hắn quá mức tự tin, cuối cùng, linh hồn biến mất ở thế giới linh dị kia.

Về sau thời điểm đi tìm ký chủ, bởi vì nó có quyền ưu tiên, tuyển được hai vị ký chủ tương đối cẩn trọng, cũng có mấy vị ký chủ đồng hành cùng nó một khoảng thời gian rất lâu, nhưng cuối cùng, bọn họ đều hoàn toàn biến mất, bởi vì chưa hoàn thành nhiệm vụ.

Đây là người thứ 309.

Nói thật, lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Thiều Hoa, bởi vì lý lịch của cô không nhiều lắm nên nó không có quá nhiều chú ý đến Diệp Thiều Hoa, thậm chí đối với Diệp Thiều Hoa còn có thái độ bại hoại, nó cảm thấy cô ngay cả nhiệm vụ đầu tiên cũng không qua nổi.

Ai ngờ, càng ở chung, nó lại càng tin tưởng Diệp Thiều Hoa.

Cô rất có thể sẽ trở thành người đầu tiên hoàn thành hết tất cả nhiệm vụ, trở về thế giới thực.

Rốt cục có một ngày, hệ thống nghe được một âm thanh trong trẻo lạnh lùng: "Bắt đầu nhiệm vụ kế tiếp."

**

Diệp Thiều Hoa tỉnh lại lần nữa, chỉ cảm thấy chỗ cổ tay vô cùng đau đớn.

Cô từ trên giường ngồi dậy, cảm thấy một trận choáng váng, cúi đầu nhìn xuống vết thương ở cô tay, cô không khỏi nguyền rủa một tiếng.

Tự sát vì tình cảm chắc luôn.

Mở cửa phòng ngủ ra ngoài, bố cục toàn bộ căn nhà hiện ra trước mắt cô. Đam Mỹ Hài

Khẽ xoa huyệt thái dương, còn chưa bắt đầu tiếp thu nội dung cốt truyện, càng xem thì đầu càng lúc càng đau, nơi đây sắp xếp theo bố cục không hợp lý chỗ nào.

Toàn hộ căn phòng là hình chữ nhật, trong phòng nguyên tắc trọng yếu nhất chính là giảng cứu thiên viên*, nóc nhà là trời, phòng ốc là đất, như thế này kiến trúc cổ bên trong người ta liếc mắt sẽ thấy. Rõ ràng nhất chính là đồng tiền cổ đại, dựa theo nguyên tắc trời tròn mà đổ bê tông.

“Trời tròn đất vuông” không phải là thuyết phẳng lặng mà là một tư tưởng triết học ở Trung Quốc cổ đại, là biểu hiện của thuyết Âm Dương. Bầu trời và hình tròn tượng trưng cho sự chuyển động; trái đất và hình vuông tượng trưng cho sự tĩnh lặng; sự kết hợp của cả hai là sự cân bằng âm dương và bổ sung cho sự chuyển động và tĩnh tại. Ý tưởng thiết kế “ Thiên đường và nơi tròn trịa” đã được thể hiện trong kiến ​​trúc và tiền tệ cổ đại của Trung Quốc, chẳng hạn như Đền thờ Thiên đường và Đất, sân, lỗ vuông và đồng xu tròn. Các hoa văn và cấu trúc của những "trời tròn đất vuông " này đóng vai trò tuyên truyền trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, tượng trưng cho chính trị " Nho gia, nội luật " và tư tưởng " vòng ngoài, hình tròn " của thế giới.

Cũng có rất nhiều thầy phong thủy đều thích dùng đồng tiền làm pháp khí, những đạo sĩ kia càng ưa thích dùng tiền hút quỷ.

Mà Diệp Thiều Hoa đang ở trong phòng này, phòng ngủ rất nhỏ, phòng bếp lại to không hợp thường, phòng khách và phòng ngủ vô cùng khép kín, hai mái hiên hướng vào nhau, nếu sống ở chỗ này thì nhân khí sẽ càng ngày càng suy.

Đối diện cửa ra vào chính là phòng vệ sinh.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy nhà vệ sinh là điều tối kỵ, bình thường khi kiến trúc sư thiết kế một ngôi nhà đều sẽ mời thầy phong thủy về xem xét thử, ngay cả nhà vệ sinh của các cửa hàng cũng sẽ tận lực xây dựng ở bên cạnh.

Bởi vì mùi hôi của nhà vệ sinh sẽ phá hư tài vận.

Có một ít người đến một chỗ nào đó sẽ cảm giác khí lạnh bao quanh, hoặc là ở nhiều năm sẽ khiến cho tinh thần không vui vẻ, nhưng chỉ cần đi đến nơi khác thì ngay lập tức sẽ có chuyển biến tốt, tất cả bởi vì nguyên nhân này.

Nguyên thân cũng không hiểu gì về phong thuỷ, nên sẽ không biết cách hóa giải sát khí này.

Mà nguyên thân đã ở đây lâu như vậy rồi, tài vận không tốt, còn dễ dàng hấp dẫn đồ vật không sạch.

Dù đây có là xã hội hiện đại, kiến trúc sư hẳn phải hiểu rõ điều này, nhất là đám thương gia nhận thầu kia, nhất định phải cẩn thận tìm một thầy phong thủy tài giỏi, sao bây giờ lại như thế này?

Diệp Thiều Hoa rốt cuộc không biết vì sao cô vừa tỉnh liền cảm giác không được thoải mái.

Cô nhíu mày, vừa mới chuẩn bị đi mở cửa sổ để hít thở không khí, tiếng đập cửa vang lên.

Ngoài cửa là một thiếu niên rất sáng sủa, đẹp trai, nhưng trên mặt mũi hắn ta lại tràn đầy vẻ mệt mỏi, tựa hồ nhìn thấy Diệp Thiều Hoa còn sống, hắn ta mới thở dài một hơi.

"Thiều Hoa, tôi biết cô là người rất tốt, cô cũng rất cố gắng, rất nhiều người ở trường học cũng đều thích cô, không có tôi vẫn còn rất nhiều người khác theo đuổi cô. Tôi thật sự chịu đủ rồi, lúc nào cô cũng luôn miệng nói nhìn thấy thứ đồ không sạch sẽ, cô có biết hay không, mọi người trong trường học đều cảm thấy cô bị bệnh tâm thần đấy?"

"Cô dùng toàn bộ tâm trí đặt vào chuyện học tập, tôi vô cùng chán ghét. Mỗi lần đến chạng vạng tối cô liền không ra khỏi cửa, muốn hẹn được cô cũng chỉ có thể gặp mặt ở thư viện. Tôi muốn một người bình thường ở cạnh tôi, mà không phải ở cùng một người bị bệnh thần kinh, cô hiểu không?"

"Chúng ta chia tay đi, cô cũng đừng dùng việc tự sát để uy hiếp tôi, đây là lần cuối cùng tôi tới gặp cô."

Sau khi nói xong, hắn giống như sợ Diệp Thiều Hoa không cho hắn đi, xoay người chạy chối chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.