Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 122: Chương 122: Em sẽ hết sức theo đuổi anh






Thái Gia Tuyền vừa đi vừa cố gắng nhớ lại chuyện trước kia, đột nhiên nhớ đến, ngày đầu tiên mình ở đại học ở Hamburg sáng sớm đi dạo đúng là có nhìn thấy hai nữ sinh quần áo xộc xệch nằm trên thảm cỏ mà một trong hai người đó chính là Laffey. Sau Laffey mỗi lần nhìn thấy Thái Gia Tuyền cũng sẽ rất nhiệt tình, hơn nữa luôn có những động tác nắm tay thân mật thăm dò Thái Gia Tuyền. Dù sao ở những nước nhỏ làm thế có thể xem như không có gì Nhưng ở một đất nước lớn phức tạp thì những hành động cử chỉ này người ta gọi là "Ta là đồng tính luyến ái ~"

Thái Gia Tuyền nghĩ đến những việc này không khỏi cảm thấy sợ, cô nhẹ nhàng lay lay cánh tay Hạ Cẩm Hiên, nói: "Tốt nhất là sau đó cô ấy không nên tìn đến em, nếu không hiểu lầm gì đó thì thảm. Vả lại lúc trước em và các nữ sinh cùng tắm rửa cùng ngủ là chuyện rất bình thường." Suy nghĩ một chút lại hỏi: "Nhưng anh rõ ràng nói cô ấy là bạn gái của Tề Minh trước kia sao lại đồng tính luyến ái?"

Hạ Cẩm Hiên có chút thần bí nói: "Đừng nói với Tề Minh là anh nói." Nhìn thấy Thái Gia Tuyền gật đầu rối, hắn mới nói tiếp: "cậu nhóc kia thấy mỹ nữ liền mất hồn, Laffey là một trong những ghi chép thất bại khó khăn của hắn, cô ta chỉ đồng ý đi ăn cơm hoặc đi chơi cùng hắn nhưng chuyện thân mật thì không hề có lại xem như chuyện hết sức bình thường . Tề Minh vì chuyện này mà buồn rầu rất lâu, sau đó nghe Hannah nói Laffey là đồng tính luyến ái, hắn cuối cùng mới bừng tỉnh hiểu ra. Hắn cho tới bây giờ đều xem chuyện nà y là một vết nhơ trong cuộc đời mình. Nếu là vết nhơ, đương nhiên sao có thể kể anh nghe..., cho nên anh sao mà biết được việc này cơ chứ. Cho đến ngày hôm đó Laffey gửi tới thư tình, hắn mới không thể không nói cho anh biết chuyện này

Thái Gia Tuyền gật đầu một cái, nhưng lại ngẩng đầu lên hỏi: "Nhưng anh không cho em biết! Ngày đó em thấy hai anh trên sân thượng nói chuyện.Anh ấy còn có dáng vẻ kích động em còn tưởng hai anh cãi nhau."

Hạ Cẩm Hiên ánh mắt lóe lên một cái, bình thản mà nói: "Nhưng sau đó cô ấy cũng không còn tìm đến em, em biết hay không cũng không sao."

Thái Gia Tuyền giống như hiểu được đồng ý nhưng sau đó ngẫm nghĩ lại hỏi: "Vì sao lại không quay lại tìm em?"

"Sao thế? Cảm thấy đáng tiếc?" Hạ Cẩm Hiên có chút buồn cười nhìn cô."Yên tâm, không phải em không có sức hút mà do anh đã giúp em giải quyết." ."(akiaki: tội nghiệp chị Laffey, người chị gởi thư tình là chị Tuyền mà chị Tuyền tưởng nhờ chuyển dùm cho anh Hiên..ha…ha.. chết cười ta mất thôi…)

Hạ Cẩm Hiên bước đi có vẻ hơi nhanh Thái Gia Tuyền thỉnh thoảng phải chạy theo hai bước mới đuổi kịp. Nghe hắn nói vậy, kinh ngạc dừng bước, lại bắt đầu cẩn thận nghĩ đến.

"Đi nhanh đi, cũng không có gì đặc biệt, anh chỉ là nói cho cô ấy biết em là bạn gái của anh, hơn nữa em cũng rất bình thường không giống họ. Đồng tính luyến ái bình thường rất có nguyên tắc, chỉ tìm người giống họ." Hạ Cẩm Hiên quay người lại nắm lấy tay của cô, tiếp tục dẫn đường

"Hiên" Thái Gia Tuyền nhẹ giọng gọi của hắn: "Anh còn làm những thứ gì em không cho em biết không?" Trong ánh mắt của cô có chút mong đợi, đến tột cùng là mong đợi cái gì đây?

Hạ Cẩm Hiên ngẩn người, bất tri bất giác thả chậm bước chân, trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc giọng điệu có chút trêu chọc: "Thế nào? Cảm thấy thua thiệt anh?"

Thái Gia Tuyền cười khổ nói: "Đúng vậy, không biết gì như vậy em sẽ rất buồn . Lần sau có chuyện gì, nhất định phải nói cho em biết được không?"

"Vậy thì theo đuổi anh cho tốt vào." Hạ Cẩm Hiên cười nói, hắn hiện tại mỗi khi rảnh rỗi trong đầu sẽ nghĩ tới Thái Gia Tuyền với sức mạnh tràn trề nói ra câu "Bắt đầu từ hôm nay, đến lượt em theo đuổi anh." Nghĩ tới đây, hắn không khỏi khẽ cười

Thái Gia Tuyền sắc mặt quẫn bách nói: "Yên tâm, em nhất định dùng hết sức theo đuổi anh!" khiến Hạ Cẩm Hiên cười to một hồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.