Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Chương 147: Chương 147: Ngoại truyện về Izumin (6)




Ta cực kì khó chịu khi thấy đến lúc nguy cấp nhất nàng vẫn không cầu cứu gọi tên ta, cứ khư khư ôm nguy hiểm một mình. Theo kế hoạch ta sẽ vào cứu nàng để nàng mang ơn, đem lòng cảm mến ta, nào ngờ khi thấy ta giết chết con quái vật, nàng chỉ ôm ta, cười: “Ngươi đến rồi!”

Ta hối hận, thì ra những ngày qua nàng vẫn âm thầm tin tưởng chờ ta đến cứu nàng, nào ngờ ta lại chính là kẻ đầu sỏ tạo ra cảm giác sợ hãi cho nàng. Asisư không biết, khi ở trên thuyền ta nghe nàng nói nàng thích ta, trái tim ta nhảy lung tung như muốn ngừng thở. Ta không thể ngờ tới, một nữ hoàng cao ngạo như nàng, tại sao lại nói yêu thích ta một cách dễ dàng như thế.

Những ngày ở bên cạnh nàng ta rất hạnh phúc, cảm giác chân thật cứ như trong giấc mơ, những ám ảnh trong mơ cũng không đến nữa, đêm nào ta ngủ cũng rất ngon.

Ta theo Asisư về Ai Cập để dự hôn lễ của Menfuisư cùng Carol. Angon cũng đến.

Hắn nhìn ta, cười nhếch mép, chắc hắn cũng không ngờ ta có thể vì Asisư mà phá bỏ liên minh với hắn, trong lòng tức giận nên nham hiểm cay cú nhìn ta, ta cũng không sợ hãi, lạnh mắt nhìn lại. Liên minh với một quốc gia nhỏ bé như Assyria, chưa kể Angon lại rất nham hiểm, đối với ta, liên minh này không cần thiết, có cũng được, không có càng tốt, đỡ mất công đề phòng.

Angon căm ghét Asisư, vì Asisư mà mất đi một thế lực dựa lưng rất lớn và hùng mạnh là Hitaito. Lúc nào hắn cũng nhăm nhe đe dọa Asisư khiến ta khó chịu không vui. Asisư cũng nhận ra điểm đó, trong yến tiệc nàng cứ nắm chặt tay áo, trốn sau lưng ta tránh né ánh mắt nham hiểm của Angon. Chỉ là hành động vô tình của nàng nhưng khiến ta rất vui vẻ!

Sau hôn lễ, Carol chính thức trở thành hoàng phi Ai Cập, là một viên ngọc quý mà các nước lăm le dòm ngó. Nàng ta là vợ yêu của hoàng đế Menfuisư, là nữ thần của thần dân Ai Cập, là con gái của sông Nin, có được nàng ta là có được Ai Cập. Angon thả sư tử đã uống thuốc kích thích làm nháo loạn bãi săn bắn, ý đồ bắt cóc Carol. Ta nào có thể trơ mắt để hắn chiếm cô gái đó.

Ta vươn cung, nếu ta không có được Ai Cập thì Angon cũng đừng hòng, thế nên ta ngắm bắn Carol.

Ta sắp thả tay thì nghe tiếng người té ngã phía sau. Asisư…

Ta vội quay đầu lại, Asisư nhìn ta bằng ánh mắt tuyệt vọng đan xen khó hiểu. Ta bối rối không biết phải làm sao, lúc ấy nàng ngất xỉu, ta bế nàng về phòng, sau đó ra lệnh cho mọi người mau chóng trở về Hitaito cử hành hôn lễ.

Nếu Asisư biết kế hoạch của ta chắc chắn sẽ không đồng ý, thậm chí có thể xa lánh ta. Ta chỉ còn cách bảo Kirke hạ bùa mê lên người nàng, sau hôn lễ ta sẽ phá bỏ. Kirke theo lệnh ta ểm bùa lên mặt đá trên sợi dây chuyền, bảo ta đeo cho Asisư…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.